Ta Một Người Tốt, Các Ngươi Nói Ta Là Tai Họa?

Chương 1106: Người ngoài hành tinh tới đều không viết ra được loại kịch tình này

**Chương 1106: Người ngoài hành tinh đến cũng không viết ra được loại kịch tình này**
Jack nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm Tần Kha, đôi mắt huyết hồng, cơ hồ gầm lên với Tần Kha: "Thả tam đệ của ta ra!"
"Không thả!" Tần Kha nói.
"Không thả đúng không? Ngươi muốn cứu người, lão tử không để cho ngươi cứu!" Jack gầm lên một tiếng, dự định đá Tần Kha bay ra ngoài, nhưng bị Tần Kha tránh được.
Ánh mắt Jack nhìn về phía đám người xung quanh, vung đại đao lao tới, phảng phất như dự định đại khai sát giới, lạm sát kẻ vô tội!
Nhìn thấy tam đệ của mình hai tay hai chân đều bị đánh gãy, xương trắng đâm ra từ trong thịt, hắn đã không khống chế được xúc động trong nội tâm.
Chuyện đến nước này, vậy thì không ai được yên ổn!
Khi thanh đại đao dài ba mét sắp chém trúng một nữ nhân, thân ảnh Tần Kha xông đến trước mặt nữ nhân, Đồ Long kích đỡ lấy nhát đao đánh xuống.
Nhìn bóng lưng anh tuấn của Tần Kha, nữ nhân không hề cảm thấy sùng bái, mà là bị dọa sợ đứng nguyên tại chỗ không biết làm sao, vị trí đũng quần jean đã bị một chất lỏng làm ướt.
Tần Kha hô to một tiếng: "Các ngươi còn không mau lên thuyền, du khách kia à!"
Trải qua Tần Kha hô như vậy, đám người bị dọa sợ hãi liền giống như linh dương bị dã thú đuổi, hoảng hốt chạy loạn trong biển, hướng về thuyền chạy đi.
"Lên thuyền? Lão tử phá hủy thuyền, ta xem ai có thể đi!" Jack nói xong hất Tần Kha ra bằng đại đao, một tay giơ lên.
Một giây trôi qua...
Hai giây trôi qua...
Vốn dĩ xúc tu Ác Ma phải vươn ra từ dưới đất, nhưng lại không có chút phản ứng nào.
Hắn hơi nghi hoặc, thử lại lần nữa.
Vẫn không có chút phản ứng nào, nói đúng ra, hắn không cảm nhận được dị năng xúc tu Ác Ma trong cơ thể mình.
"Đừng thử nữa, dị năng kia của ngươi bị ta phong ấn rồi."
Tần Kha đứng cách đó không xa, cầm một quả ớt lớn đỏ tươi nhét vào trong miệng.
Bạo tạc đại quả ớt, ăn vào sau, có thể tăng trên diện rộng thực lực trong vòng mười phút!
Thất cảnh 1 cấp cơ sở, tiểu thiên tài đồ bộ tăng thêm, Thần Nguyên gia trì, hiện tại lại ăn bạo tạc đại quả ớt!
Không tin không đánh chết được gia hỏa này!
Tần Kha thực sự không muốn ăn bạo tạc đại quả ớt.
Thứ nhất, thứ này sau khi ăn, tổn thương đối với bản thân không phải bình thường.
Thứ hai, hắn muốn giữ lại bạo tạc đại quả ớt, chờ sau này gặp phải kẻ địch khó đối phó hơn thì dùng.
Nhưng không có cách nào, thực lực của Jack rất mạnh!
Đúng vậy, coi như không ăn bạo tạc đại quả ớt, bản thân mình cũng nhất định có thể đánh thắng hắn!
Mặc dù bản thân là thất cảnh 1 cấp, nhưng thêm vào Thần Nguyên cùng tiểu thiên tài đồ bộ gia trì, thực lực hẳn là có thể tương xứng với Linh giả thất cảnh 5 cấp thậm chí 6 cấp!
Đánh Jack, nhất định có thể đánh thắng!
Nhưng ở trong thất cảnh, tồn tại sự nghiền ép tuyệt đối để đạt được thắng lợi!
Cho dù mình cuối cùng thắng, cũng nhất định sẽ bị thương nghiêm trọng!
Con đường sau này còn rất dài, nếu như ở đây bị trọng thương, con đường phía sau sẽ không dễ đi.
Cho nên có thể mạnh lên một phần là một phần, càng mạnh một chút, xác suất bị thương nặng của mình sẽ thấp đi một phần.
Trong vòng mười phút, giải quyết Jack!
Chỉ hy vọng, trước lúc này, phương trượng có thể gánh chịu được hai lão gia hỏa kia đánh đập!
Ngồi xổm ở ngoài trăm thước, Lôi Kiệt Minh tập trung tinh thần quan sát nhất cử nhất động của Tần Kha, bút trong tay ào ào viết không ngừng.
Hắn đã có thể làm được việc không cần nhìn vào vở mà vẫn có thể viết ra.
【 Chỉ thấy tên tiểu tử kia ngăn cản hải tặc thủ lĩnh Jack muốn lạm sát kẻ vô tội, không biết hắn dùng thủ đoạn gì, vậy mà phong bế được một dị năng của hải tặc thủ lĩnh, sau đó, hắn trống rỗng lấy ra một quả ớt lớn đỏ tươi nhét vào trong miệng, quả ớt kia tựa hồ rất cay, chỉ ăn một miếng, hắn liền mặt đỏ lên, mồ hôi nhễ nhại... 】
Chờ chút!
Quả ớt?
Lôi Kiệt Minh ngẩng đầu, rồi lại cúi đầu xuống nhìn văn tự trên vở.
Đang yên đang lành tại sao hắn phải ăn quả ớt?
Cmn, sao càng viết độ tin cậy càng thấp?
Bất quá hình như không có quy định không cho phép trong quá trình đánh nhau ăn một chút gì.
Cũng tỷ như có người đang đánh thì cần uống một hớp rượu, uống rượu xong sức chiến đấu sẽ mạnh hơn?
Có người đang đánh thì cần hút một điếu thuốc?
Cũng không có quy định nói không thể ăn quả ớt không phải sao, nói không chừng tiểu tử này liền thích như vậy?
Tiếp tục viết tiếp tục viết...
【 Chỉ thấy tên tiểu tử kia vừa ăn quả ớt, vừa đàm phán với hải tặc thủ lĩnh Jack, nhìn như đàm phán, nhưng giống như đang trì hoãn thời gian, ngắn ngủi không đến vài giây đồng hồ, miệng hắn há ra liền bị cay thành hai khúc xúc xích, nước bọt chảy ròng, há mồm thở dốc, nhìn qua mười phần buồn cười, ngay sau đó, hắn lại trống rỗng lấy ra một bộ quần áo... Đó là một bộ quần áo Anh em Hồ Lô, tựa hồ là của đại oa... 】
Chờ chút!
Nhìn Tần Kha cách đó không xa đang mặc quần áo Anh em Hồ Lô đại oa, trên đầu Lôi Kiệt Minh dấu chấm hỏi càng ngày càng nhiều!
Bỗng nhiên cúi đầu nhìn cuốn vở trong tay!
Mẹ nó!
Loạn hết cả lên!
Đang đánh nhau lại đi ăn ớt coi như xong, sao còn lấy ra một bộ quần áo Anh em Hồ Lô mặc lên?
Đây là đang chơi trò nhập vai hóa trang sao?
Loại kịch bản thiên mã hành không, đông kéo tây xé này, nếu như là mình nhìn thấy trên tiểu thuyết Internet, ít nhất cũng phải đánh giá một sao!
Đừng nói chi là mang ra ngoài, còn muốn người khác tin tưởng, đây là chuyện thật sự phát sinh!
Sớm biết vậy thì ở lại chỗ phương trượng, ít ra bão tố ưng văn hòa thượng cũng không khó tiếp nhận như thế này?
Tần Kha bị vị cay của nổ tung đại quả ớt làm cho trong miệng như muốn phun ra lửa, miệng biến thành xúc xích còn phải cố nén nước miếng chảy ròng ròng.
Lời nói ra cũng mơ hồ không rõ.
"Giống như các ngươi loại hải tặc này, làm nhiều việc ác, hôm nay ta liền muốn thay trời hành đạo, a ~"
Hầu như mỗi một câu nói, Tần Kha đều phải hít mạnh mấy hơi để làm dịu cơn đau ở miệng.
"Đương nhiên, nếu như gia gia ngươi nguyện ý quỳ xuống dập đầu với ta hai cái..." Tần Kha nói xong bỗng nhiên che miệng.
Mẹ nó!
Quá lâu không có mặc quần áo Anh em Hồ Lô, quên cả tác dụng phụ!
Nghe Tần Kha nói, đáng lẽ phải tức giận, nhưng Jack lại lộ vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi.
(O_O)?
Mình, không nghe lầm chứ?
Tiểu tử này, vừa mới gọi ta là gia gia?
Rõ ràng nói ra là một câu cứng rắn, tại sao lại có cảm giác hắn giống như đang chịu thua?
"Tốt, không nói nhiều với ngươi, gia gia xem chiêu!" Tần Kha hô to một tiếng, nắm Đồ Long kích xông về phía Jack.
Jack bị hai tiếng "gia gia" của Tần Kha làm cho sửng sốt!
Vốn dĩ đang nổi giận đùng đùng, lại bị hai tiếng "gia gia" của Tần Kha làm cho không biết làm sao.
Đương nhiên, so với hắn, người mộng bức hơn phải kể đến Lôi Kiệt Minh!
(*` mãnh ´*)ノ "cỏ!" Lôi Kiệt Minh mắng to một tiếng, một tay ném cuốn vở viết du ký trong tay xuống đất.
Viết thế nào đây?
Cái này mẹ nó bảo hắn viết thế nào?
Nhân vật chính trong truyện ăn một quả ớt lớn, sau đó lấy ra một bộ quần áo Anh em Hồ Lô mặc lên, tiếp đó đột nhiên gọi hải tặc thủ lĩnh hai tiếng gia gia, rồi lại bỗng nhiên ánh mắt hung ác xông tới?
Loại nội dung cốt truyện này ngay cả người ngoài hành tinh cũng không viết ra được!
Vậy mà nó lại là chuyện thật sự phát sinh!
Lôi Kiệt Minh ngẩng đầu nhìn trời: "Trời ạ, loại nội dung cốt truyện này, rốt cuộc ngài sáng tạo ra bằng cách nào?"
Lúc này, hắn căn bản không biết có nên tiếp tục viết hay không.
Không viết thì, kịch bản hiếm có như vậy thật đáng tiếc.
Nhưng nếu viết, ngày sau con cháu nhìn thấy, một vạn phần trăm sẽ cảm thấy hắn đang khoác lác.
Không cẩn thận còn vì câu chuyện này, mà làm cho hậu đại con cháu cảm thấy trước kia tất cả những câu chuyện du lịch hắn viết đều là nói bừa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận