Ta Một Người Tốt, Các Ngươi Nói Ta Là Tai Họa?

Chương 652: Ngươi rơi vào yêu biển

**Chương 652: Ngươi rơi vào bể tình rồi**
Tần Kha hai tay chống nạnh, lộ ra một ánh mắt cực kỳ khinh miệt.
Hai bảo vệ trong phòng trực ban an ninh đã rời khỏi phòng, bày ra tư thế sẵn sàng ứng chiến.
Mặc dù mới khai giảng một tuần, nhưng bọn hắn đã nghe nói qua, thậm chí được chứng kiến tính tình của tân sinh Tần Kha này.
Thật sự là một lời không hợp liền động thủ, không quan tâm là trường hợp nào, không quan tâm có người nào ở đây, hắn luôn luôn có thể xuất kỳ bất ý!
Nhưng lần này, Tần Kha cũng không lập tức động thủ, mà là nhìn không chớp mắt, chăm chú nhìn Diya.
"Ta không rõ, mâu thuẫn giữa ta và Thiết Huyết quân đoàn các ngươi, tại sao phải gọi điện cho cha ta? Ta có thể coi hành vi này của các ngươi là uy hiếp đối với người nhà của ta không?"
Diya nhún vai, tỏ vẻ không biết nguy cơ đã giáng xuống: "Sao có thể là uy hiếp chứ, đây chỉ là một lời chào hỏi thân mật, nếu ngươi không đồng ý cùng ta lên sân thi đấu, vậy cách hai ngày ta sẽ gọi điện thoại cho hắn để chào hỏi một chút."
Tần Kha mặt lạnh nhạt, giọng điệu cũng vô cùng nhẹ nhàng: "Vậy được, ta đồng ý cùng ngươi lên sân thi đấu, trưa mai mười hai giờ, không gặp không về!"
"Tốt, vậy không gặp không về!" Lúc này Diya còn chưa ý thức được, trong mắt Tần Kha, hắn đã là nửa người c·h·ết.
Nhìn bóng lưng Tần Kha mấy người rời đi, một nữ nhân tóc vàng mắt xanh đứng bên cạnh Diya nói: "Tần Kha này là người nổi danh nhất trong số các tân sinh của Thanh Long học viện hiện tại, Diya, nếu ngươi có thể đánh bại hắn trên sân thi đấu, vậy ngươi còn có thể nổi danh hơn cả hắn!"
"Ta không có hứng thú gì với việc nổi danh." Diya ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng không nghĩ thế, nói xong lại tiếp tục: "Ta chỉ muốn cho tất cả mọi người biết, ai mới là người mạnh nhất trong đám tân sinh!"
Trương Lãng đi bên cạnh Tần Kha, quay đầu nhìn Diya đang đắm chìm trong ảo tưởng chiến thắng, nói với Tần Kha: "Theo tính cách của ngươi, không phải nên trực tiếp đánh hắn sao? Tại sao còn đáp ứng cùng hắn lên sân thi đấu?"
"Ta đích xác có thể làm như thế, nhưng ta không ngốc, ngươi không thấy hai bảo vệ đứng ở đó sao? Coi như động thủ, phỏng chừng cũng chỉ có thể đánh hắn một hai cái! Huống chi, bọn hắn có mấy người, từng người khẳng định đều là tứ cảnh trở lên, một khi động thủ, ta có thể đánh, còn các ngươi thì sao?" Tần Kha tiếp tục nói: "Hơn nữa, đánh hắn trên sân thi đấu, cũng không cần chịu xử lý, muốn đánh thế nào thì đánh, muốn đánh bao lâu thì đánh!"
Trương Lãng khẽ gật đầu, biểu thị đồng ý với cách nói của Tần Kha: "Vậy được, trưa mai chờ ngươi so tài với hắn, ta nhất định sẽ đến xem!"
Đi tới thao trường, bốn người chia ra rời đi.
Tần Kha và Vương Chí Kiệt về ký túc xá.
Vừa đẩy cửa ký túc xá, liền thấy Will mặt đầy say mê ngồi trên ghế sô pha.
Đầu ngẩng lên nhìn trần nhà, ánh mắt tràn ngập hạnh phúc.
"Thảm rồi, ngươi rơi vào bể tình rồi..."
Mãi đến khi nghe thấy giọng của Vương Chí Kiệt, Will mới hoàn hồn, cười hì hì: "Về rồi à? Các ngươi đêm qua đi đâu vậy?"
Tần Kha đi tới ghế sô pha ngồi xuống: "Sao thế, đêm qua hẹn hò có phải rất thoải mái không?"
Will gãi đầu: "Tạm được, hôm qua nói chuyện với nàng rất nhiều, phát hiện thật ra ta và nàng có rất nhiều sở thích chung, quan trọng nhất là, ta rất thích tính cách của nàng!"
Nói xong hắn tiếp tục: "Hơn nữa nói ra các ngươi có thể không tin, nàng ấy thật ra đã sớm chú ý đến ta!"
Tần Kha "a" một tiếng: "Ngươi không phải vừa mới tới Thanh Long học viện sao?"
"Trước kia, trước kia khi còn ở Ưng Quốc, ta đại diện cho trường đại học của chúng ta so tài với học sinh trường của nàng ấy, lúc đó nàng ấy sắp tốt nghiệp, từ khi đó liền bắt đầu chú ý đến ta! Còn sớm đã theo dõi tài khoản mạng xã hội của ta!"
Vương Chí Kiệt ngồi vào bên cạnh Will, vỗ vai hắn: "Giỏi đấy, để người ta nhớ thương lâu như vậy, hiện tại thế nào, ở bên nàng ấy rồi hả?"
"Cũng được a..."
"Rốt cuộc là có hay không?"
Will gật đầu, có chút ngượng ngùng: ⁄(⁄⁄ ⁄ω⁄ ⁄⁄)⁄ "Tính! Mặc dù không có thổ lộ rõ ràng, nhưng ta và nàng ấy, hẳn là tính đã xác định quan hệ, nàng ấy còn nói chờ có thời gian sẽ mời các ngươi cùng nhau ăn cơm."
"Ngươi nói với nàng ấy về chúng ta rồi à?" Vương Chí Kiệt thở phào một hơi, tự luyến vuốt tóc: "Nàng ấy nghe ưu điểm của ta, có phải có chút ngoài ý muốn không, trên đời này lại có người đàn ông ưu tú như thế."
Giờ khắc này, biểu cảm của A Kiệt, có thể nói là thể hiện sự tự luyến đến cực hạn!
Là người đều muốn đến trên mặt hắn vài bàn tay.
Will ngẩng đầu, nhớ lại.
Lúc đó hắn đích thực đã nói với nàng ấy về Tần Kha và Vương Chí Kiệt.
Nói xong, nàng ấy chỉ nói một câu: Cùng hai kẻ bệnh thần kinh như vậy ở chung một ký túc xá, ngươi không sợ sao?
Will còn nói thêm: "Không nói chuyện này nữa, các ngươi với Thiết Huyết quân đoàn thế nào rồi? Ta nghe nói buổi sáng các ngươi cãi nhau với Thiết Huyết quân đoàn trên diễn đàn, làm diễn đàn bị phong luôn rồi?"
"A? Chuyện khi nào thế?" Vương Chí Kiệt gãi đầu.
Tần Kha yếu ớt nói: "Thì lúc sáng ăn điểm tâm thôi."
Vương Chí Kiệt liền nói ngay: "Quá không có suy nghĩ, lại không gọi ta cùng!"
Will nói tiếp: "Các ngươi cứ thế này với Thiết Huyết quân đoàn cũng không phải là cách hay, ta đã hỏi giúp các ngươi qua anh ta, hiện tại đoàn trưởng Thiết Huyết quân đoàn đã lên tiếng, cho nên toàn bộ Thiết Huyết quân đoàn thật sự coi các ngươi là kẻ địch!"
"Vậy ca của ngươi đâu?" Tần Kha hỏi.
Cũng không phải là hắn sợ ca của Will!
Mà là hắn không muốn phát sinh bất kỳ xung đột nào với ca của Will.
Thật sự là hắn sẽ không chủ động đi tìm ca của Will gây phiền phức.
Sợ là sợ, ca của hắn chủ động tới tìm bọn hắn gây chuyện.
Will bĩu môi: "Ta đã nói với anh ta, anh ta nói chuyện này anh ta sẽ không nhúng tay vào, nhưng cũng bảo ta đừng nhúng tay vào chuyện của các ngươi, nếu không sẽ rất phiền phức."
Tần Kha lập tức nói: "Vậy là đủ rồi! Ngươi không cần nhúng tay vào, dù sao đây là chuyện giữa chúng ta và bọn hắn, nếu ngươi giúp chúng ta, ca của ngươi ở bên kia cũng sẽ rất khó xử! Ca của ngươi có thể nể mặt ngươi mà không nhúng tay vào, đã rất tốt rồi."
Will nói: "Hay là ta bảo anh ta nói với Sư Tử một tiếng, làm dịu quan hệ giữa các ngươi một chút, anh ta có địa vị cũng không tệ trong Thiết Huyết quân đoàn, chắc hẳn hắn sẽ nể mặt."
Tần Kha khẽ lắc đầu: "Có một số việc ngươi nghĩ quá đơn giản."
"Thôi được rồi, vậy chờ khi nào các ngươi cần thì nói với ta." Will nhìn đồng hồ: "Không nói nữa, ta hẹn đối tượng cùng nhau ăn cơm, tối có thời gian thì cùng ra ngoài uống chút nhé."
"Được!" Tần Kha gật đầu.
Vương Chí Kiệt tiến đến bên cạnh Tần Kha: "Tần Kha, ngày mai ngươi thật sự muốn lên sân thi đấu với tên kia à?"
Tần Kha "ừ" một tiếng: "Không lên sân thi đấu, ta làm sao đánh hắn một trận tơi bời được?"
Tần Kha nói xong, ý tưởng chợt lóe, hai mắt sáng lên: "A Kiệt, ta đột nhiên có một ý tưởng hay!"
Tiếp đó, hắn ghé sát tai Vương Chí Kiệt, thấp giọng nói mấy câu.
Cứ như sợ ý tưởng này bị người khác nghe thấy vậy.
Nghe xong, Vương Chí Kiệt cũng sáng mắt lên, lập tức nói: "Trên sân thi đấu có thể dùng bom khói sao?"
Tần Kha hai tay dang ra, có lý có cứ nói: ( ˘ ³˘) "Không có quy định là có thể dùng bom khói, nhưng cũng không có quy định nói không thể dùng a?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận