Ta Một Người Tốt, Các Ngươi Nói Ta Là Tai Họa?

Chương 641: Thái Cực quốc chủ sự tình

**Chương 641: Sự tình ở Thái Cực Quốc**
Vương Chí Kiệt đứng giữa phòng khách, hai tay vẫn ôm Nguyệt, hỏi: "Ngươi gọi điện thoại cho ai vậy?"
"Không có, tùy tiện gọi bậy thôi."
Tần Kha nói xong, một tay khoác vai Will: "Mặc dù nói không phải người của Thiết Huyết quân đoàn thì không thể đến quán bar kia, nhưng Sư Tử mời ta đi, chắc không có vấn đề gì chứ?"
Will lắc đầu: "Ta cũng không rõ, ta chỉ biết, trừ người của Thiết Huyết quân đoàn ra, bất kỳ ai vào quán bar đó đều sẽ rất nguy hiểm."
Mặc dù anh trai hắn là người của Thiết Huyết quân đoàn.
Nhưng trên thực tế, hắn hiểu biết về Thiết Huyết quân đoàn không nhiều.
Tần Kha còn định nói chuyện, đột nhiên ngửi thấy trên người Will có mùi nước hoa nhàn nhạt.
"Sao trên người ngươi lại có mùi nước hoa?"
Biểu cảm của Will có chút mất tự nhiên, đứng ngồi không yên: "Ta thường ngày ra ngoài đều xịt chút nước hoa lên người."
"Thôi đi! Trước đó không thấy ngươi xịt, hơn nữa mùi nước hoa trên người ngươi rõ ràng là của phụ nữ, ngươi có phải cõng bọn ta ra ngoài mát-xa rồi không?"
Will đưa tay gãi đầu, có chút căng thẳng, lại thêm vẻ ngượng ngùng: ⁄(⁄⁄ ⁄ω⁄ ⁄⁄)⁄ "Chắc là, cô gái kia a..."
Không đợi Tần Kha lên tiếng, Vương Chí Kiệt ngồi xuống bên cạnh Will, truy vấn: "Cô gái? Cô gái nào, ngươi yêu rồi à?"
Will hơi đỏ mặt: "Chưa yêu, hiện tại vẫn là bạn bè."
Tần Kha giật mình: "Giỏi đấy, mới khai giảng một tuần đã tìm được đối tượng, cô gái kia ở đâu? Có phải học viện chúng ta không?"
"Là học viện chúng ta, nhưng là năm hai, chúng ta quen nhau ở phòng ăn." Will biểu hiện vô cùng ngượng ngùng, hoàn toàn không giống thanh niên hai mươi tuổi, ngược lại như thiếu nữ mười bảy, mười tám tuổi xấu hổ: "Cô ấy đang theo đuổi ta, nhưng ta còn chưa nghĩ ra có nên quen cô ấy hay không."
Tần Kha vỗ vai Will, trêu ghẹo: "Học tỷ năm hai theo đuổi ngươi, không tệ lắm Will, mị lực của ngươi được đấy. Sao, cô gái kia có xinh không? Có phải giống đại minh tinh không?"
Trên mặt Will tràn đầy nụ cười hạnh phúc: ♡^▽^♡ "Cũng tàm tạm... Vừa rồi chính là cô ấy hẹn ta ra ngoài dạo phố, cô ấy còn hẹn ta buổi tối hôm nay ra ngoài ăn cơm."
Vương Chí Kiệt nhìn Will từ trên xuống dưới, càng cảm thấy không thích hợp: "Bộ dạng này của ngươi không ổn, ngươi không phải trước kia chưa từng yêu đương chứ?"
Bị Vương Chí Kiệt vạch trần, Will có chút ngượng ngùng: "Ừm, từ nhỏ đến lớn chưa từng yêu đương."
Tần Kha có chút ngoài ý muốn.
Tướng mạo Will, tuy không phải là đẹp trai nhất thế giới, nhưng tuyệt đối có thể gọi là soái ca.
Quan trọng là tính cách còn rất tốt.
Trước kia lại chưa từng yêu đương, thật sự có chút khiến người kinh ngạc.
Nhưng nghĩ kỹ lại, chuyện này cũng không có gì.
Dù sao đệ nhất soái ca ở thế giới này là mình, đến bây giờ cũng chưa từng yêu đương.
"Vậy ngươi có cảm giác với cô ấy không?" Vương Chí Kiệt hỏi.
Tần Kha cười nói: "Nhìn bộ dạng hắn là biết rồi."
Will nghiêm túc nói: "Các ngươi nói ta nên mặc quần áo gì đi vào buổi tối?"
Tần Kha liếc nhìn trang phục của hắn: "Bộ đồ ngươi đang mặc rất được rồi, không cần thay."
"Được, vậy không đổi, ta đi tắm trước."
Will đứng lên, cầm đồ rửa mặt, vừa đi vào phòng tắm vừa khe khẽ hát.
Vương Chí Kiệt tựa vào ghế sô pha khoanh tay, nhìn chằm chằm hướng phòng tắm: "Ta thấy bộ dạng hắn rất dễ bị con gái lừa gạt?"
Tần Kha chậm rãi nhìn về phía Vương Chí Kiệt: "Ngươi đã nói thế, thì khẳng định sẽ đúng!"
"Nhưng cũng chưa chắc..." Vương Chí Kiệt lắc đầu.
Tần Kha mở tư liệu Long Quân gửi tới, Vương Chí Kiệt cũng ghé lại gần xem.
Chỉ nhìn thoáng qua, Vương Chí Kiệt liền biết phần tài liệu này là gì: "Hắn gửi cho ngươi lúc nào?"
"Vừa mới gửi."
Tần Kha vừa trả lời, vừa xem tư liệu.
Trong tư liệu tổng cộng có chín người.
Viện trưởng Thanh Long học viện Từ Thiên Phúc là một trong số đó.
Tám người còn lại, có năm người Hoa Hạ, ba người ngoại quốc.
Chín người, người nhỏ nhất cũng sáu mươi lăm tuổi.
"Viện trưởng cũng cần điều tra sao?" Tần Kha ngẩng đầu lẩm bẩm, gửi tin nhắn hỏi Long Quân.
Đợi một lát Long Quân chưa trả lời, hắn lại tiếp tục xem tư liệu của mấy người khác.
Trong số tám lão già còn lại, có bốn người là chủ sự của Thanh Long học viện.
Thanh Long học viện không có Phó viện trưởng.
Dưới viện trưởng, chính là chủ sự!
Chủ sự ở Thanh Long học viện có quyền lực rất lớn.
Có chủ sự quản lý việc khảo hạch tân sinh.
Hàng năm, số học sinh đăng ký tham gia khảo hạch Thanh Long học viện đều do hắn phụ trách.
Đồng thời, ngay cả nội dung khảo hạch cũng do hắn quyết định.
Có thể nói, hắn nắm giữ quyền sinh sát đối với việc tân sinh đăng ký tham gia khảo hạch Thanh Long học viện!
Chỉ cần vị chủ sự này có một chút ý đồ xấu, thì lợi ích trong đó, không cần nói cũng biết.
Có chủ sự quản lý tài nguyên của trường học.
Là học phủ đứng đầu Hoa Hạ, Thanh Long học viện có tài nguyên giảng dạy vượt xa các học viện khác.
Ví dụ như dược dịch phụ trợ tu luyện, tinh hạch yêu thú cao cấp, linh khí, hoặc là các loại học bổng, tất cả đều do chủ sự quản lý tài nguyên phụ trách.
Còn có chủ sự quản lý các loại hoạt động của học viện.
Hoạt động bao gồm hoạt động trong trường, hoạt động ngoài trường, thậm chí là hoạt động ở nước ngoài, đủ loại lịch luyện.
Cũng có chủ sự quản lý việc điều hành nhân viên chức vụ trong trường.
Nói tóm lại, quyền lực của Thanh Long học viện, cơ bản nằm trong tay sáu vị chủ sự.
Rất nhiều chuyện, không phải viện trưởng Từ Thiên Phúc một mình quyết định.
Đương nhiên, quyền lợi của hắn vẫn là lớn nhất, khi rất nhiều chuyện không thể quyết định, đều do hắn giải quyết dứt khoát.
Trong danh sách Long Quân đưa, trừ viện trưởng Từ Thiên Phúc, có bốn người nam, đều là chủ sự Thanh Long học viện.
Bốn người còn lại, đảm nhiệm các chức vụ khác.
Tần Kha định bắt đầu từ bốn vị chủ sự này.
Trong bốn vị chủ sự, người đầu tiên gây chú ý cho hắn, là một người nam tên Lâm Trường Tú.
Nói đúng ra là một lão già.
Bảy mươi mốt tuổi, người Thái Cực quốc.
Công việc ở Thanh Long học viện là phụ trách tổ chức các loại hoạt động của học viện.
Đồng thời, hắn cũng là người ngoại quốc duy nhất trong số sáu vị chủ sự.
Mấu chốt ở chỗ, tên này là người Thái Cực quốc.
Nội gián của Hắc Long Giáo hiểu ngôn ngữ Thái Cực quốc.
Lâm Trường Tú là người Thái Cực quốc, khẳng định hiểu ngôn ngữ Thái Cực quốc!
"Không phải là hắn chứ?" Vương Chí Kiệt nói.
"Trước mắt, hắn là người có hiềm nghi lớn nhất, nhưng cũng không thể xác định là hắn."
Tần Kha xem xét kỹ tư liệu của Lâm Trường Tú.
Lâm Trường Tú.
Bảy mươi mốt tuổi.
Người Thái Cực quốc.
Thành viên hiệp hội liên minh Linh giả thế giới.
Em trai ruột của gia chủ Lâm gia, một trong tứ đại thế gia của Thái Cực quốc.
Người ngoại quốc duy nhất trong số sáu vị chủ sự hiện tại của Thanh Long học viện.
Thực lực: Thất cảnh trở lên...
Trước bốn mươi tuổi, vẫn luôn sống ở Thái Cực quốc.
Bốn mươi mốt tuổi đến Hoa Hạ, được mời làm lão sư Thanh Long học viện.
Sáu mươi tuổi được bầu làm chủ sự Thanh Long học viện, trở thành người ngoại quốc thứ ba đảm nhiệm chức chủ sự kể từ khi Thanh Long học viện thành lập đến nay.
Vương Chí Kiệt lẩm bẩm: "Là một người ngoại quốc mà có thể lên làm chủ sự ở Thanh Long học viện, bản lĩnh không nhỏ."
Tần Kha tặc lưỡi: "Cái này đã thất cảnh, nếu thật là hắn, Nhị thúc ta căn bản không đủ trình độ!"
Tâm trạng Tần Kha trở nên nặng nề.
Trước mắt mà nói, thực lực của hắn chỉ có thể so cao thấp với ngũ cảnh Linh giả.
Thất cảnh... Đừng nói một mình hắn.
Thêm Long Quân, lại thêm Du Hưng Học, Lý Hưng cũng không thể là đối thủ.
Mặc dù nói nhiệm vụ của bọn họ là điều tra, không cần phải chiến đấu với tên này.
Nhưng không chắc ngày nào đó lại phải ra tay thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận