Ta Một Người Tốt, Các Ngươi Nói Ta Là Tai Họa?

Chương 860: Công bằng giao dịch

**Chương 860: Giao dịch công bằng**
"Trước hết nói nghe thử xem." Tần Kha biểu lộ hứng thú.
Sư Tử không nhanh không chậm nói: "Lần này ba đại học viện mỗi bên cử ba trăm người đến Thanh Long học viện chúng ta để giao lưu học tập, ta nhận được tin ngầm, phía sau sẽ an bài tứ đại học viện thi đấu, người tham dự thi đấu đều là những người có thực lực mạnh nhất trong các niên cấp của các học viện."
"Tin ngầm này, là chủ sự họ Lâm nói cho ngươi?"
Sư Tử dùng ánh mắt ngầm thừa nhận: "Ta cần phải giành được hạng nhất trong trận đấu, ta cần ngươi hỗ trợ."
"Ta trợ giúp ngươi? Đừng có đùa, nếu bộc phát thực lực chân chính, ngươi có thể là đệ nhất Thanh Long học viện, so với Công Đằng Nhất Tỉnh và Cừu Thiên Hạc còn lợi hại hơn, còn cần người khác hỗ trợ sao?"
Tần Kha trước đó đã từng được lĩnh giáo qua thực lực của Sư Tử, không hề nói ngoa, nếu Sư Tử bộc phát hoàn toàn thực lực, lại thêm việc hắn thôn phệ bản thân để tăng thực lực lên, phỏng chừng Cừu Thiên Hạc và Công Đằng Nhất Tỉnh liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn.
Sư Tử nói: "Những học viện đỉnh tiêm khác thực lực không phải hạng yếu, ta cũng không thể phô bày hết át chủ bài ra được? Ngươi có thấy nữ nhân tóc ngắn đứng ở bên kia không?"
Theo ánh mắt Sư Tử nhìn sang, tại một con đường bên ngoài sân bóng, một nữ nhân mặc đồng phục học viện Jasl, tóc ngắn, khoanh tay tựa vào thân cây, cũng đang nhìn qua phía bọn hắn.
"Là người Hoa chúng ta sao?" Bởi vì là gương mặt phương đông, phản ứng đầu tiên của Tần Kha chính là người Hoa.
"Không phải, nàng là người nước Thái Cực. Nàng là học sinh năm ba của học viện Jasl, trên tư liệu nói nàng là Linh giả lục cảnh cấp 1! Giống như nàng, cường giả dạng này, học viện Jasl có bốn người!"
(。 ˇ‸ˇ 。) "Bốn người? Nói cách khác, học viện Jasl có bốn Linh giả lục cảnh? Thanh Long học viện chúng ta chỉ có ba người..."
"Giống cường giả như nàng, hai học viện khác cũng đều có ba người, ta muốn giành được hạng nhất, liền phải đ·á·n·h bại toàn bộ bọn hắn, nói không chừng còn phải đ·á·n·h bại cả Cừu Thiên Hạc và Công Đằng Nhất Tỉnh!"
"Tại sao nhất định phải giành hạng nhất, phần thưởng hạng nhất rất tốt sao?"
"Phần thưởng rất tốt, nhưng so với phần thưởng, quan trọng hơn cả chính là lý lịch, ta còn nửa năm nữa là tốt nghiệp, nói đúng ra chỉ còn chưa đến bốn tháng, sau khi tốt nghiệp ta sẽ về quốc gia, báo danh gia nhập liên minh hiệp hội Linh giả thế giới. Hạng nhất tứ đại học viện, thành tích này đối với ta sẽ rất có ích!"
"Vậy ta phải giúp ngươi thế nào?"
"Ta biết ngươi có một loại dị năng, có thể tạm thời phong ấn dị năng của người khác, giống như lúc trước ngươi phong ấn không gian lâm thời của ta vậy." Sư Tử chậm rãi nhìn về phía Tần Kha: "Khi ta cần, ta hi vọng ngươi có thể thay ta phong ấn dị năng đặc thù của đối thủ, để ta có phần thắng tuyệt đối!"
Tần Kha chậm rãi gật đầu.
Đúng là như vậy.
Nếu như hắn có thể ra tay thay Sư Tử phong ấn dị năng đặc thù của cường giả học viện khác, vậy thì phần thắng giành hạng nhất của Sư Tử sẽ lớn hơn.
( ̄ - ̄) "Ta giúp ngươi một chuyện lớn như vậy, ngươi chỉ thay ta đ·á·n·h Sâm Ba một trận, đối với ta mà nói thì đây là một vụ mua bán lỗ vốn."
"Vậy ta có thể thay ngươi g·iết hắn, nhưng không phải hiện tại, phải đợi sau khi bọn hắn rời khỏi Thanh Long học viện!"
Tần Kha quan sát Sư Tử từ trên xuống dưới: "Ngươi không phải nói là bằng hữu với hắn sao?"
"Bằng hữu plastic thôi, có cũng được mà không có cũng không sao, ta ngay cả Diya đều có thể g·iết, huống chi là hắn?" Nụ cười của Sư Tử làm người ta lạnh cả sống lưng.
"Ta và hắn không có thâm cừu đại hận gì, không đáng để ta mời ngươi đi g·iết hắn chỉ vì một chút ân oán nhỏ."
"Nếu như ngươi cảm thấy g·iết một mình hắn còn chưa đủ, ta có thể thay ngươi g·iết cả nhà hắn!" Ánh mắt Sư Tử càng thêm âm tàn, phảng phất như hắn thật sự có thể làm như vậy.
Tần Kha không khỏi nuốt nước bọt: "Ngươi đúng là hảo huynh đệ của quốc phục!"
"Nếu như ngươi có yêu cầu khác cũng có thể đưa ra!"
"Yêu cầu khác sao?" Tần Kha nghĩ nghĩ, búng tay một cái: "Khoan hãy nói, đúng là có! Ta cần ngươi nói cho ta biết tất cả bí mật liên quan đến Lâm Trường Tú! Như vậy mới công bằng!"
"Tại sao?"
"Ngươi nói là tại sao? Hắn muốn g·iết ta, đương nhiên ta không thể ngồi chờ c·hết!"
Tần Kha cảm thấy giao dịch này rất có lời.
Nếu như Sư Tử đồng ý, bọn hắn liền có thể trực tiếp thu được rất nhiều thông tin liên quan đến Lâm Trường Tú.
Có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian đi điều tra Lâm Trường Tú.
Mà hắn chỉ cần tìm cơ hội thay Sư Tử phong ấn dị năng đặc thù của đối thủ là được.
Dù sao thì trong cuộc thi đấu của bốn học viện, Sư Tử giành hạng nhất cũng tốt, người khác giành được cũng tốt, đối với hắn mà nói không quan trọng.
Sư Tử và Lâm Trường Tú có quan hệ rất thân thiết, hắn khẳng định Sư Tử nhất định biết chút ít thông tin liên quan đến Lâm Trường Tú.
"Ngươi không sợ ta bịa ra vài chuyện giả để lừa ngươi sao?"
"Ta có thể đi thăm dò, một khi phát hiện ngươi gạt ta, ta liền sẽ công bố chuyện ngươi nhờ ta gian lận ra ngoài, đến lúc đó coi như ngươi giành được hạng nhất thì thành tích cũng không có hiệu lực, cùng lắm ta cũng bị khai trừ vì giúp ngươi gian lận!"
"Làm sao ngươi khẳng định ta nhất định biết bí mật liên quan đến hắn."
"Cứ khẳng định như vậy, ngươi nhất định biết!"
Sư Tử và Tần Kha nhìn nhau, ánh mắt hai người nhiều lần biến hóa, giống như đang dùng ánh mắt để tiến hành một trận đấu cờ.
"Được, thành giao! Ngươi thay ta phong ấn dị năng đặc thù của đối thủ, sau khi giành được hạng nhất, ta liền nói cho ngươi biết những bí mật ta biết liên quan đến hắn!"
"Vậy nếu như ngươi không giành được hạng nhất thì sao?"
"Ngươi cảm thấy ta phế vật như vậy sao?"
"Vạn nhất thì sao?"
"Nếu như thật sự có vạn nhất, ta cũng sẽ thực hiện lời hứa, đem tất cả những gì ta biết về hắn nói cho ngươi."
Tần Kha chậm rãi gật đầu, coi như đồng ý giao dịch.
Hai người đều nhìn về phía trận đấu trên sân bóng, sau khi im lặng hồi lâu, Tần Kha mở lời trước.
"Nếu như tất cả người ngoại quốc đều nói tiếng Tr·u·ng lưu loát như ngươi thì tốt rồi."
"Ta rất yêu mến văn hóa Hoa Hạ các ngươi." Ánh mắt Sư Tử lại từ trên sân bóng di chuyển đến trên mặt Tần Kha: "Thật!"
"Ta có một thắc mắc... Nếu như ngày đó trong Linh Vực, là bạn gái của ngươi Bella chứ không phải Diya, ngươi có hạ sát thủ không?"
Sư Tử cười nhạt, không đưa ra câu trả lời.
Nhưng từ trong ánh mắt Sư Tử, Tần Kha nhìn ra, tên ngốc này dã tâm rất lớn!
Lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi!
Giả thiết nó thật sự là một con sư tử, vậy thì dã tâm của nó nhất định lớn đến mức muốn thống trị toàn bộ thảo nguyên!
Hiệp hai kết thúc, lớp 4 giành chiến thắng với cách biệt một điểm!
Vương Chí Kiệt mặt mũi bầm dập và Will nằm lăn ra sân bóng, phấn khích chạy như điên.
Dưới sự dẫn đầu của Vương Chí Kiệt, bảy tám nam sinh xông tới trước mặt Dư Kiệt của lớp 15, nâng hắn lên cao rồi tung lên không trung.
٩(๑◡๑)۶ "Vạn tuế! Vạn tuế!"
Dư Kiệt chửi ầm lên: (` 皿 ´) "Các ngươi thắng thì cứ thắng đi, ném ta làm cái gì?"
Vương Chí Kiệt hô: "Cảm tạ đã nhường!"
Dư Kiệt mặt trắng bệch: (*` 皿 ´*)ノ "Ta nhường cái rắm, lão tử là đau bụng..."
"Đúng đúng đúng, đau bụng, chúng ta hiểu!" Will hô to: "Mọi người nhớ kỹ, không được nói với người ngoài là lớp trưởng Dư nhường, cứ nói là hắn đau bụng nên phát huy không tốt!"
o(▼ 皿 ▼ メ;)o "Lão tử là thật sự đau bụng!" Dư Kiệt lại bị ném lên không trung, rống to.
Dương Đạt reo hò: "Cảm tạ lão thiết lớp 15 đã tặng 40 bình lam linh dịch!"
"Đang yên đang lành sao lại đột nhiên không thoải mái." Sư Tử chậm rãi nhìn về phía Tần Kha: "Là ngươi động tay động chân?"
"Ta dựa vào, ngươi coi Tần Kha ta là người nào? Ta là chính nhân quân tử, ta sẽ làm loại chuyện đó sao?"
Tần Kha thề, Dư Kiệt đau bụng không liên quan đến hắn!
Thật sự không phải hắn làm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận