Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4171: Tuyệt đối đáng tin

Bên cạnh Mạc Tinh Hà, Mạc Tinh Thần vẫn luôn trầm mặc lôi kéo ống tay áo gã, ra hiệu gã đừng nói lung tung, cẩn thận họa từ miệng mà ra
Mạc Tinh Hà cười ha ha:
- Không sao, đại ca không phải người ngoài
Diệp Quan cười nói:
- Ta ngược lại cảm thấy ý nghĩ của ngươi không tồi
Mẹ kiếp!
Mạc Tinh Hà lập tức kinh hãi, gã vội vàng kéo cánh tay Diệp Quan, run giọng nói:
- Đại ca, ta chỉ tiện miệng, nói đùa thôi. Thiếu Các chủ của Tiên Bảo Các này là nhân vật nào? Chúng ta dám động đến hắn, đừng nói là toàn tộc, chỉ sợ là toàn văn minh sẽ không còn sót lại một con kiến, ngươi tuyệt đối đừng có loại ý nghĩ này!
Mạc Tinh Thành vội vàng gật đầu, vẻ mặt vô cùng chăm chú
Diệp Quan chân thành nói:
- Nhưng nếu chúng ta bắt cóc hắn, vậy chắc chắn có thể kiếm được không ít tiền...
- Đại ca!
Mạc Tinh Hà có chút sợ hãi:
- Tuyệt đối không thể làm việc này, dù ngươi có làm, cũng tuyệt đối đừng nói là ta nói cho ngươi...
Diệp Quan cười nói:
- Đừng sợ, thiếu các chủ của Tiên Bảo Các cũng không có gì ghê gớm, không phải hắn chỉ tốt số thôi sao? Nếu hắn sinh ra trong một gia đình bình thường, có lẽ còn lâu mới bằng ngươi
Mạc Tinh Hà suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Ta cảm thấy thật ra lời đại ca nói... Cũng rất có đạo lý, hắc hắc...
Diệp Quan: "..."
- Lời này của các hạ không đúng
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ một bên
Ba người Diệp Quan quay đầu nhìn lại, thấy một thiếu niên mặc cẩm bào đang chậm rãi đi tới, trên mặt còn mang theo vẻ không vui
Thiếu niên cẩm bào nhìn Diệp Quan, chân thành nói:
- Các hạ mới vừa nói thiếu các chủ Tiên Bảo Các cũng không có gì ghê gớm, lời ấy sai rồi
Diệp Quan nói:
- Nói thế nào?
Thiếu niên mặc cẩm bào đi đến trước mặt ba người, nói:
- Thật ra, thế nhân đều có nhận thức sai lầm về các thế hệ giàu có thứ hai này, đa số mọi người đều cho rằng bọn họ là phường giá áo túi cơm, chỉ biết ăn chơi đàng điếm. Thật ra, loại thế hệ giàu có thứ hai này là số ít, thế hệ giàu có thứ hai của đại tộc đỉnh cấp chân chính, người ta từ nhỏ đã được gia tộc tỉ mỉ bồi dưỡng, hưởng thụ tài nguyên tốt nhất, đặc biệt là ở nhận thức và tầm mắt, đó càng là thứ mà người thường không thể sánh bằng...
Mạc Tinh Hà lập tức phản bác:
- Ngươi cũng đã nói, bọn họ hưởng thụ tài nguyên tốt nhất, từ nhỏ nhận biết và tầm mắt đã khác với người khác, nhưng nếu bọn họ là người thường thì sao?
Thiếu niên mặc cẩm bào cười nói:
- Vị huynh đệ này, ngươi đừng vội, điều ta muốn nói là, ngươi có biết Tiên Bảo Các bồi dưỡng vị thiếu các chủ này như thế nào không?
Mạc Tinh Hà nhíu mày:
- Bồi dưỡng thế nào?
Thiếu niên mặc cẩm bào nói:
- Tin tức của huynh đệ ngươi hơi lạc hậu, hiện tại khắp nơi đều đang đồn đại rằng hắn không ở Thủy Vũ Trụ, là vì hắn được nuôi thả
- Nuôi thả?
Mạc Tinh Hà ngơ ngẩn
Thiếu niên mặc cẩm bào gật gật đầu:
- Đúng vậy, nuôi thả chân chính. Có người nói, Tiên Bảo Các chính là muốn hắn đi thể nghiệm nỗi khổ và khó khăn của thế gian... Ngươi xem, một người từ khi sinh ra đã phú khả địch quốc, lại tình nguyện lựa chọn trải qua tháng ngày khổ cực. Loại người như thế, các ngươi cảm thấy sẽ là một người đơn giản sao? Nói thật, đổi thành ta, ta khẳng định là không làm được, mà người ta lại có thể làm được... Phần khí phách này, thế gian hiếm thấy!
Diệp Quan gật đầu:
- Ngươi nói rất đúng, ngươi nói tiếp đi
Mạc Tinh Hà: "..."
Thiếu niên mặc cẩm bào cười nói:
- Ta cảm thấy, đừng cho rằng người ta là thế hệ giàu có thứ hai, người ta sẽ không cố gắng. Thật ra, rất nhiều thế hệ giàu có thứ hai còn cố gắng hơn so với người bình thường chúng ta, mà loại người như thiếu các chủ Tiên Bảo Các, sinh ra đã sống trong nhung lụa nhưng lại nguyện ý bị nuôi thả, đó là đã ít càng thêm ít
Mạc Tinh Hà trầm giọng nói:
- Tin tức hắn được nuôi thả có đáng tin không?
Thiếu niên cẩm bào nói:
- Tuyệt đối đáng tin
Mạc Tinh Hà nhìn về phía thiếu niên mặc cẩm bào:
- Nói thế nào?
Thiếu niên cẩm bào cười nói:
- Thật không dám giấu giếm, ta đã từng gặp mặt hắn, lúc trước chúng ta gọi nhau là huynh đệ!
Diệp Quan: "..."
Mạc Tinh Hà ngạc nhiên:
- Ngươi... Ngươi và Diệp Quan kia xưng huynh gọi đệ?
Thiếu niên cẩm bào gật đầu, vẻ mặt không có nửa điểm khác thường:
- Đúng vậy, năm đó chúng ta mới gặp mà như đã quen từ lâu, vì vậy, xưng hô huynh đệ với nhau...
Diệp Quan đột nhiên hỏi:
- Các hạ xưng hô như thế nào?
Thiếu niên mặc cẩm bào chắp tay, cười nói:
- Tại hạ Tiêu Nguyên Khải!
Diệp Quan trầm mặc
Hắn trăm phần trăm có thể xác định, hắn không biết người này
Tiêu Nguyên Khải đột nhiên nhỏ giọng thở dài:
- Haizz, các ngươi không biết đâu, bởi vì hắn bị nuôi thả, không thể vận dụng thế lực trong nhà mình
Bạn cần đăng nhập để bình luận