Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4165: làm thật

- Đậu xanh!
Đám người nam tử tóc bạc lập tức kinh hãi, nhưng bọn hắn còn chưa kịp phản ứng, một thanh kiếm đã trực tiếp lao về phía nam tử tóc bạc. Tốc độ của nó cực nhanh, trong chớp mắt đã đến trước mặt nam tử tóc bạc. Ngay khi một kiếm của Diệp Quan sắp đụng vào mi tâm nam tử tóc bạc, đột nhiên, hắn cảm nhận được một luồng khí tức mạnh mẽ từ phía sau ập đến, hắn xoay người chém mạnh xuống một kiếm, một mũi Tinh Thần Tiễn trực tiếp ghim trên mũi kiếm của hắn
Ầm!
Tinh quang vỡ vụn
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn lại, lại là tiểu nữ hài lúc trước. Lúc này, tiểu nữ hài đang giương cung cài tên nhắm về phía hắn, mũi tên do vô số lực lượng sao trời ngưng tụ thành. Quanh thân nàng hình thành một vòng xoáy sao trời to lớn, từng cỗ lực lượng sao trời đáng sợ không ngừng khuếch tán ra, cực kỳ khủng bố
Diệp Quan liếc nhìn tiểu nữ hài, cười nói:
- Có ý tứ
Giọng nói vừa dứt, hắn đột nhiên biến mất
Tiểu cô nương đột nhiên buông tay
Xuy!
Một mũi Tinh Thần Tiễn đột nhiên phá không bay đi, trong nháy mắt mũi tên này bắn ra, ngôi sao trong vô tận tinh hà vậy mà xoay tròn theo đó, từng cỗ lực lượng sao trời đáng sợ trào ra, cuối cùng như nước suối hội tụ thành sông ùa vào trong mũi tên kia!
Chỉ một thoáng khí tức của mũi tên kia điên cuồng tăng vọt!
Diệp Quan cười nhạt một tiếng, đâm ra một kiếm
Ầm!
Mũi tên kia ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh vỡ sao trời nổ tung
Xa xa, tiểu nữ hài kia biến sắc, muốn bắn tiếp. Nhưng ngay sau đó, đồng tử nàng bỗng co rụt lại, bởi vì một thanh kiếm đã đặt trên mi tâm nàng
Trong mắt tiểu nữ hài lóe lên vẻ không cam lòng, bên trong còn có một chút quật cường. Tay trái nàng nắm chặt đại cung, mà ngay khi Diệp Quan tưởng nàng còn muốn ra tay, nàng lại giơ trường cung lên cao:
- Ta đầu hàng
Diệp Quan: "..."
Mà xung quanh, những cường giả Quần Tinh văn minh cũng ngạc nhiên tại chỗ
- Đậu xanh!
Nam tử tóc bạc đột nhiên ý thức được cái gì, hoảng hốt nói:
- Ngươi... Con mẹ nó ngươi là Phá Quyển Giả, ngươi điên rồi, một Phá Quyển Giả như ngươi tới nơi này thí luyện...
Phá Quyển Giả!
Nghe được lời nam tử tóc bạc nói, những thiên tài và yêu nghiệt Quần Tinh văn minh giữa sân đều khiếp sợ không thôi, bọn hắn nhìn Diệp Quan, con mắt trợn trừng như đèn lồng
Bởi vì Quần Tinh văn minh bọn hắn chỉ có một Phá Quyển Giả, đó là Văn Minh Chủ của bọn hắn
Mà người trước mắt này là Phá Quyển Giả?
Sao Phá Quyển Giả lại tới nơi này...
Đây không phải là đang khi dễ người ta sao?
Tháp Nhỏ đột nhiên nói:
- Cuối cùng ta cũng biết vì sao ngươi không trở về tìm mẹ ngươi trước. Thì ra là ngươi cố ý đến làm màu. Tục ngữ nói, phú quý không về quê, như mặc cẩm y đi đêm, thật vất vả mới tăng lên thực lực, chắc chắn là muốn làm màu...
Diệp Quan không để ý tới Tháp gia. Hắn một tay cầm lấy cây cung lớn của tiểu nữ hài, nhưng tiểu nữ hài vẫn gắt gao nắm chặt một đầu khác của cây cung. Nàng nhìn Diệp Quan, trong mắt tràn đầy nước mắt và bất khuất
Diệp Quan nói:
- Dựa theo quy củ của các ngươi, hiện tại thứ này là của ta
Tiểu nữ hài uất ức nhìn hắn, nước mắt không ngừng chảy xuống
Diệp Quan vẫn đoạt lấy cây cung kia, không chỉ có vậy, ngay cả nhẫn trữ vật trên tay tiểu nữ hài cũng đoạt lấy
Tiểu nữ hài khóc càng dữ hơn
Diệp Quan xoay người nhìn về phía nam tử tóc bạc kia, nam tử tóc bạc run giọng nói:
- Đại ca, ngươi là Phá Quyển Giả!
Diệp Quan gật đầu:
- Ừ.
Nam tử tóc bạc giựt giựt yết hầu:
- Ngươi là Phá Quyển Giả, ngươi tới nơi này làm gì? Ngươi... Ngươi đây không phải đến khi dễ người ta sao?
Diệp Quan thành thật nói:
- Ta còn tưởng các ngươi đều là Phá Quyển Giả chứ! Không ngờ, các ngươi lại không phải... Ai nha, sớm biết như vậy ta đã không đến đây
Mọi người: "..."
Nam tử tóc bạc mặt đen lại, tên này giết người còn muốn tru tâm!
Diệp Quan nói:
- Hiện tại ta thắng, giao nhẫn trữ vật của các ngươi ra đây!
- Ta không giao!
Lúc này, một nam tử Quần Tinh văn minh đứng dậy, trừng mắt nhìn Diệp Quan:
- Đòi tiền không có, chỉ có cái mạng này, ngươi...
Lời còn chưa dứt, một thanh kiếm đã đặt lên giữa trán gã
Nam tử kia biểu lộ cứng đờ, run giọng nói:
- Ngươi... làm thật!
Diệp Quan nhìn gã không nói lời nào, kiếm đâm về phía trước, trên trán xuất hiện một vết rách, máu tươi tràn ra
Nam tử kia vội vàng lấy nhẫn trữ vật của mình ra đặt lên trên kiếm của Diệp Quan:
- Đại ca, quy củ giang hồ, giao tiền không giết!
Diệp Quan thu hồi nhẫn trữ vật, sau đó lại nhìn về phía đám người Quần Tinh văn minh trong sân. Chúng người vốn còn muốn phản kháng một chút, nhưng khi biết Diệp Quan là Phá Quyển Giả, bọn hắn đã trực tiếp từ bỏ ý niệm này trong đầu. Dù sao, tiền chính là vật ngoài thân!
Bọn hắn vội vàng giao nhẫn trữ vật của mình ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận