Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1874: Nỗ Lực Làm Phần Của Chính Mình

CHƯƠNG 1874
NỖ LỰC LÀM PHẦN CỦA CHÍNH MÌNH
Thần Kỳ cười nói:
- Yến Kinh
Diệp Quan trừng mắt nói:
- Ta rất quen, ha ha!
Thần Kỳ mỉm cười nói:
- Phải không?
Diệp Quan gật đầu:
- Có cơ hội ta nhất định phải trở lại thăm một chút
Thần Kỳ cười nói:
- Chờ giải quyết Sâm Lâm văn minh, chúng ta cùng nhau trở lại thăm một chút?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, cười nói:
- Được
Lúc này, Đạo Cổ Thụ đột nhiên nói:
- Ngươi phải cẩn thận vị Thuỷ Tổ Văn Minh của Sâm Lâm văn minh kia
Diệp Quan nhìn về phía Đạo Cổ Thụ:
- Thuỷ Tổ Văn Minh?
Đạo Cổ Thụ gật đầu:
- Việt Cổ Thị
Diệp Quan nói:
- Chính là người phản bội ngươi lúc trước kia?
Đạo Cổ Thụ khẽ gật đầu:
- Người này mặc dù vong ân phụ nghĩa, nhưng thiên phú của gã xác thực khủng bố, ngộ tính cực cao, trong thời gian thật ngắn liền ngộ ra văn minh võ đạo của chúng ta, hơn nữa, sau này gã còn hấp thu năng lượng trong cơ thể ta…thực lực của gã, không phải đơn giản chỉ là mười thành thần tính, còn nữa, đã qua nhiều năm như vậy, ta cũng không biết gã có độc mở một đạo hay không…
Độc mở một đạo!
Diệp Quan yên lặng, vào giờ khắc này, hắn một lần nữa nghĩ đến vị Tông chủ Quá Khứ tông Tư Phàm Tĩnh kia
Nếu như vị Việt Cổ Thị này cũng là độc mở một đạo…
Nghĩ đến chỗ này, Diệp Quan không khỏi lắc đầu cười một tiếng, chính mình quan tâm nhiều như vậy làm cái gì?
Ngược lại người ta muốn ước chiến cũng không phải mình
Nghĩ đến chỗ này, Diệp Quan phất tay đối với hai nữ, cười nói:
- Ta đi tu luyện đây
Dứt lời, hắn trực tiếp trở về Tháp nhỏ
Sau khi Diệp Quan đi, nụ cười trên mặt của Thần Kỳ dần dần tan biến, nàng ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không:
- Tiểu Thụ cô nương, ngươi nói xem, ước chiến ba ngày sau, ai thắng ai thua?
Đạo Cổ Thụ thản nhiên liếc mắt nhìn Thần Kỳ:
- Nếu như đã làm ra lựa chọn, như vậy cũng không cần nghĩ nhiều như vậy, nỗ lực làm tốt là được, bằng không liền sẽ tăng thêm phiền não
Thần Kỳ cười nói:
- Cũng đúng
Đạo Cổ Thụ ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh
Ở bên trong Tháp nhỏ
Diệp Quan ngồi xếp bằng dưới đất, mục tiêu của hắn lần này là Thiên Đạo cảnh
Cảnh giới!
Hắn hiện tại có chút không kịp chờ đợi mong muốn đi đến Thần Đạo cảnh, tiếp xúc với thần tính
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Đừng có phập phồng không yên
Diệp Quan sửng sốt
Tháp nhỏ nói:
- Ta biết ngươi vào sau khi tiếp xúc Sâm Lâm văn minh cùng với từng nền văn minh, có chút bị đả kích, nhưng ngươi phải hiểu được, cơm là phải ăn từng miếng từng miếng, gấp không được
Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, khẽ gật đầu:
- Tạ ơn Tháp Gia nhắc nhở
Tháp nhỏ tiếp tục nói:
- Cha ngươi đã từng có một quãng thời gian vô cùng hoang mang mờ mịt, vô cùng thống khổ, ta không hy vọng ngươi cũng có loại trải nghiệm này
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Nói thế nào? '
Tháp nhỏ nói khẽ:
- Cha ngươi đã từng có một quãng thời gian cũng là hi vọng dựa vào chính mình đối mặt với hết thảy, nhưng mà, kẻ địch vĩnh viễn mạnh mẽ hơn y, hơn nữa, là cường đại hơn rất nhiều, cho dù y vận hết toàn lực cũng không có cách nào đối kháng…ngươi bây giờ liền có một chút loại tình huống này, thực lực của ngươi xác thực tăng lên rất nhanh, cũng rất mạnh, nhưng địch nhân của ngươi cũng càng ngày càng mạnh…
Nói đến đây, nó thấp giọng thở dài:
- Kỳ thật cũng bình thường, cái thói đời này nhiều khi đều là khổ nạn, ngươi cho dù cố gắng hơn nữa, trả giá nhiều hơn nữa, cũng không nhất định có thể có được hồi báo tương ứng, lần một lần hai còn tốt, nếu như nhiều lần đều như thế, thật sự là gọi người tuyệt vọng
Diệp Quan nói khẽ:
- Tháp Gia, ta hiểu rõ ý tứ của ngươi. Nỗ lực làm phần của chính mình, còn lại giao cho cha mẹ!
Tháp nhỏ ngây cả người, lập tức phá lên cười:
- Ngộ tính của tên tiểu tử ngươi chính là rất cao…
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng:
- Không có cách nào, ngươi thật sự để cho ta đi đơn đấu với Sâm Lâm văn minh, ta thật đúng là đánh không lại
Tháp nhỏ nói:
- Ba ngày sau liền sẽ ước chiến với Sâm Lâm văn minh, ngươi không định liên lạc với ông nội ngươi và cô cô ngươi trước?
Diệp Quan cười nói:
- Không cần
Tháp nhỏ trầm giọng nói:
- Đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi, ông nội ngươi không phải đặc biệt đáng tin cậy, ngươi đến lúc đó mới gọi, ông ta không nhất định sẽ tới…còn cô cô ngươi, cũng không phải là cha ngươi, có thể gọi lúc nào thì gọi…
Diệp Quan: "…"
Ở bên trong thời gian kế tiếp, Diệp Quan cũng không có ra ngoài, mà là một mực tu luyện ở trong tháp, chẳng qua lúc này tâm tình của hắn đã bình hoà
Như Tháp Gia nói, con đường tu luyện này vẫn không thể quá vội vàng, hắn hiện tại cho dù liều mạng tu luyện, cũng không có khả năng đi đến độ cao như mấy người cha già, hơn nữa càng nóng vội, trong tu luyện sẽ càng dễ xảy ra vấn đề
Bạn cần đăng nhập để bình luận