Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3909: băng quan

Diệp Quan lại nói:
- Không cần nghĩ nhiều như vậy, đi thôi
thấy Diệp Quan không phải đang nói đùa, Cổ Bàn cũng không có cự tuyệt nữa, khẽ gật đầu, đi theo
hai người đi về phía đại điện trên thềm đá
Cổ Bàn đột nhiên có chút hiếu kỳ nói:
- Diệp huynh, nếu như ngươi thắng chủ nhân Đại Đạo bút, sẽ thế nào?
Diệp Quan cười nói:
- Thành lập trật tự, y sẽ giúp ta thành lập trật tự
Cổ Bàn nói:
- Nếu như thua thì sao?
Diệp Quan nói khẽ:
- Vậy cũng chỉ có thể rưng rưng làm Kháo Sơn Hoàng vô địch
Cổ Bàn quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Kháo Sơn Hoàng vô địch? ?
Diệp Quan gật đầu:
- Không nói đùa, nếu như ta thật sự đi đến một bước kia, ta một người liền có thể quét ngang toàn bộ chỗ giao giới Hư Chân... không đúng không đúng, ta cách cục nhỏ rồi, hẳn là có thể quét ngang hết thảy
Cổ Bàn: "..."
Diệp Quan cười nói:
- Kỳ thật, loại cảm giác này ngẫm lại vẫn rất là thoải mái
Cổ Bàn nói:
- Nghiêm chỉnh mà nói, gọi người cũng là một loại thực lực
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Cổ Bàn, Cổ Bàn lại nói:
- Dĩ nhiên, cường giả chân chính khẳng định đều chỉ là dựa vào chính mình, bất cứ lúc nào, người khác có không bằng chính mình có... lựa chọn của ngươi là đúng, người sống, chỉ có chính mình có được, không cầu người, mới có thể sống vàng thật không sợ lửa, sống có tôn nghiêm nhất!
Diệp Quan cười nói:
- Anh hùng có ý nghĩ giống nhau
ngay vào lúc hai người muốn đi đến đại điện kia, một vị lão giả mặc áo bào trắng vô thanh vô tức xuất hiện ở trước mặt hai người
Hai người Diệp Quan phát hiện ra, lão giả áo bào trắng này cũng không phải bản thể, chẳng qua là một đạo hư tượng
ánh mắt của lão giả áo bào trắng rơi vào trên thân Diệp Quan, lão sau khi nhìn kỹ Diệp Quan một lát, nói:
- Công tử, đi theo ta
nói xong, lão quay người đi về phía đại điện kia, khi đi đến cửa đại điện, cửa điện từ từ mở ra. Diệp Quan cùng với Cổ Bàn đi vào theo, đại điện cực kỳ rộng rãi, ở trong đại điện, có chừng mấy vạn cây cột đá, mỗi một cây cột đá đều rộng mười trượng, phía trên khắc phù văn cổ xưa
đại điện không chỉ rất rộng, còn rất dài, lão giả áo bào trắng mang theo Diệp Quan cùng với Cổ Bàn đi vào sâu trong đại điện, mà ở cuối tầm mắt, nơi đó có một toà vương tọa, trước vương tọa, có một bộ băng quan
nhìn thấy bộ băng quan kia, Diệp Quan lập tức có chút hiếu kỳ
mà Cổ Bàn thì tò mò đánh giá bốn phía, trong mắt của gã tràn ngập tò mò
lão giả áo bào trắng mang theo Diệp Quan cùng với Cổ Bàn đi đến trước bộ băng quan kia, lão làm một lễ thật sâu đối với băng quan, sau đó quay người nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan nhìn lão giả áo bào trắng:
- Tiền bối, bên trong là vị Đế Chủ kia?
Lão giả áo bào trắng lắc đầu:
- Không phải
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
lão giả áo bào trắng nói:
- Mời công tử tiến lên
Diệp Quan đi đến trước bộ băng quan kia, nắp quan tài từ từ mở ra, nằm bên trong là một nữ tử, nữ tử mặc một chiếc váy trắng như tuyết, khuôn mặt như ngọc, đẹp làm cho người ta nghẹt thở. Diệp Quan quay đầu nhìn về phía lão giả áo bào trắng, hơi nghi hoặc một chút
lão giả áo bào trắng nhìn Diệp Quan:
- Đế Chủ đã biết công tử đến, cũng biết ý đồ công tử đến, Đế Chủ có khả năng thành toàn công tử
Diệp Quan nhìn chằm chằm lão giả áo bào trắng:
- Vì sao?
Lão giả áo bào trắng nói:
- Ba người các ngươi đều hết sức ưu tú, cũng rất đặc thù, vị công tử bên cạnh ngươi này, mặc dù chỉ là một đạo ý thức, nhưng lại có Đại Đạo độc nhất vô nhị thế gian, thiên phú như thế, không hề yếu hơn Đế Chủ năm đó...
Nói xong, lão quay đầu nhìn về phía Cổ Bàn:
- Đế Chủ nói, chiêu 'Thương Tinh Liệt Cự' kia của ngươi rất là không tệ, cũng đúng là đệ nhất chiến kỹ phía dưới thần
Cổ Bàn bình tĩnh nói:
- Ta còn có mạnh hơn
lão giả áo bào trắng khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Quan:
- Về phần một nam tử mặc đạo bào khác... người kia tự nhiên cũng không đơn giản, Đạo Ngoại Đạo, Pháp Ngoại Pháp của y, rất là lợi hại, Đế Chủ nói, loại đạo pháp kia đã vượt qua nhận biết của cái thế giới này cùng với chỗ giao giới Hư Chân... còn ngươi..
Nói xong, lão dừng một chút, lại nói:
- Ngươi hết sức ưu tú, cũng hết sức yêu nghiệt, nhưng Đế Chủ ban đầu lựa chọn cũng không phải là ngươi
Diệp Quan nói:
- Đế Chủ ban đầu lựa chọn là chủ nhân Đại Đạo bút?
Lão giả áo bào trắng gật đầu:
- Nhưng cuối cùng Đế Chủ từ bỏ
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Lão giả áo bào trắng nói:
- Bởi vì ngươi tu chính là Trật Tự đạo
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
lão giả áo bào trắng mỉm cười nói:
- Còn nhớ rõ sự tình ngươi làm tại Nguyên Thôn không? ?
Diệp Quan càng thêm nghi hoặc:
- Sự tình gì? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận