Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3181: Quá Âm Hiểm

CHƯƠNG 3181
QUÁ ÂM HIỂM
“Người này mặc kệ là thiên phú chiến lực, hay là sự tự tin trên người, đều không phải là người bình thường có thể so sánh, đặc biệt là cỗ tự tin cao ngạo trên người kia, cho dù là ta và Lão Cửu xuất sinh Hoàng Gia đều kém xa tít tắp… phía sau hắn, nhất định là một cái thế lực cực kỳ cường đại…”
Nói xong, y chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Nếu không phải hắn đã lựa chọn Cửu đệ của ta, ta khẳng định sẽ lựa chọn tương trợ hắn thoát khốn, kết một phần thiện duyên với hắn, thậm chí là huynh đệ sinh tử, nhưng… hắn nếu như đã lựa chọn Cửu đệ của ta, như vậy chính là tử địch của ta… cận vệ ở đâu!
Ầm ầm!
Sau lưng Thiên Hình, thời không bỗng nhiên nứt ra, hai cỗ khí tức khủng bố giống như dòng lũ nghiền ép tới!
Cường giả Thần Tổ cảnh đỉnh phong!
Cận vệ!
Đó cũng không phải cận vệ của Thiên Hình, mà là cận vệ hoàng gia đến từ Thiên Mộ Vương Triều, làm hoàng tử hạch tâm hoàng triều, y tự nhiên là được Thiên Mộ Vương Triều che chở
mà y sở dĩ gọi cận vệ hoàng gia, cũng là có ý khác, y muốn buộc mình và toàn bộ Thiên Mộ Vương Triều chung một chỗ, Diệp Quan một khi động thủ đối với hai vị cận vệ này, vậy thì đồng nghĩa với là địch cùng với toàn bộ Thiên Mộ Vương Triều
còn nữa, dùng sự hiểu rõ của y đối với Thiên Thần, Thiên Thần tuyệt đối sẽ ngăn cản y, nếu như Thiên Thần ngăn cản cận vệ hoàng gia, chẳng khác nào đoạn tuyệt sinh lộ
quả nhiên, vào lúc Thiên Hình triệu hồi ra cận vệ, vẻ mặt của Thiên Thần lập tức trầm xuống, y không có chút do dự nào, trực tiếp ngăn ở trước mặt đám người Thiên Hình
Thiên Hình mỉm cười nói:
- Cửu đệ, ngươi làm cái gì vậy?
Thiên Thần nhìn chằm chằm Thiên Hình:
- Ngươi đoán xem?
Thiên Hình mỉm cười:
- Động thủ
hai vị cận vệ hoàng gia kia đột nhiên tan biến ở tại chỗ, thẳng đến Diệp Quan nơi xa. Mà bọn hắn vừa lao ra, một đạo uy áp long khí kinh khủng nghiền ép thẳng về phía bọn hắn, uy áp long khí mạnh mẽ trực tiếp bức lui hai vị cận vệ hoàng gia kia
người xuất thủ chính là Thiên Thần
nhìn thấy Thiên Thần ra tay, Thiên Hình nhìn y một cái, thần sắc bình tĩnh
Thiên Thần nhìn về phía Thiên Hình, cười nói:
- Đại ca, thấy ta ra tay, ngươi có phải là rất cao hứng?
Thiên Hình khẽ gật đầu:
- Là có chút, chẳng qua cũng còn tốt, trong dự liệu
Thiên Thần cười nói:
- Đại ca, ngươi cũng quá âm hiểm rồi
Thiên Hình cười cười, y quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Quan đã đánh cho Càng Điện Sứ không hề có lực hoàn thủ nơi xa:
- Cửu đệ, đừng trách đại ca không có nhắc nhở ngươi, người này là người Sáng Thế Đạo Đế truy nã, hơn nữa, giữa song phương bọn hắn đã có khả năng là sinh tử đại địch, ngươi tương trợ hắn, chẳng khác nào là là địch cùng với toàn bộ Sáng Thế Đạo Điện… ngươi bây giờ chọn lựa tương trợ hắn… ngươi có muốn đi hỏi nương ngươi một chút trước không?
Câu cuối cùng này, không thể nghi ngờ là đang cố ý khích tướng
Thiên Thần lắc đầu cười một tiếng:
- Đại ca, hành động và lời nói của ngươi, đơn giản chính là muốn ta kích ta, nhưng ngươi không cần kích ta, ta thừa nhận, đầu óc của ta không có linh hoạt bằng ngươi, nhưng cũng không ngu ngốc, ta biết hành động của ta tại thời khắc này sẽ mang đến cho ta cái gì, nhưng ta hiện tại nói cho ngươi, không có quan hệ, không hề có một chút quan hệ!
Thiên Hình nhìn chằm chằm Thiên Thần, không nói gì
- Thiên Thần huynh!
Đúng lúc này, thanh âm của Diệp Quan đột nhiên truyền đến từ nơi xa:
- Ngươi không cần ra tay
- Im miệng!
Thiên Thần quay đầu tức giận mắng một tiếng:
- Ngươi làm sao có đôi khi giống như đàn bà vậy?
Ầm!
Diệp Quan sau khi dùng một kiếm chém bay Càng Điện Sứ mấy vạn trượng, hắn không tiếp tục ra tay, mà là quay người nhìn về phía Thiên Thần, chân thành nói:
- Thần huynh…
Thiên Thần lắc đầu:
- Diệp huynh, ngươi và ta nếu đã xưng huynh gọi đệ, như vậy huynh đệ gặp khó, một người khác há có thể ngồi nhìn mặc kệ? Ta biết ngươi lo lắng cái gì, nhưng ta cũng không sao cả, ngươi còn lo lắng làm gì? Ngươi tranh thủ thời gian giải quyết người kia, đợi chút nữa viện quân của đối phương liền đến
Diệp Quan nhìn thoáng qua Thiên Thần, sau đó nói:
- Được
nói xong, hắn đột nhiên xoay người một cái, một đạo kiếm quang trong nháy mắt giết tới trước mặt Càng Điện Sứ nơi xa
Càng Điện Sứ bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, trong lòng hoảng hốt, căn bản không dám đón đỡ một kiếm này của Diệp Quan, lập tức lùi lại liên tục
nhưng tốc độ của lão cũng không có nhanh bằng Diệp Quan, tăng thêm bị kiếm thế của Diệp Quan bao phủ, bởi vậy, không có lui được bao xa chính là bị kiếm của Diệp Quan áp sát
lui không thể lui, trong mắt Càng Điện Sứ lóe lên một vệt dữ tợn, hai tay của lão đột nhiên nắm chặt, linh hồn tự thân cũng bắt đầu cháy rừng rực
Bạn cần đăng nhập để bình luận