Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3334: Nhất Kiếm Song Ý

CHƯƠNG 3334
NHẤT KIẾM SONG Ý
cho dù thành lập một cái trật tự, vậy cơ sở của trật tự này cũng là xây dựng ở bên trên ông nội và cô cô, loại tình huống này, làm sao có thể khiến cô cô váy trắng và ông nội cũng tuân thủ cái trật tự này?
- Ha ha!
Diệp Quan đột nhiên cười ha hả, tiếng cười như sấm vang vọng vũ trụ tinh không, chấn động vũ trụ tinh hà kích chiến không thôi
tất cả mọi người nghi hoặc
cái tên này cười cái gì?
Diệp Quan cười to nói:
- Thì ra là thế, thì ra là thế… hoá ra tự tin của Diệp Quan ta cho tới nay, rõ ràng đều là xây dựng ở trên thân cô cô cùng ông nội, chỉ là ta chưa bao giờ suy nghĩ điểm này, Phạm Chiêu Đế, nếu không phải bởi vì câu nói này của ngươi, ta thật đúng là không phát hiện ra được!
Nói đến đây, hắn đột nhiên cầm kiếm cách thời không phẫn nộ chỉ Phạm Chiêu Đế:
- Phạm Chiêu Đế, Diệp Quan ta hiện tại sẽ nói cho ngươi biết, thực lực của cô cô ta và ông nội ta thông thiên, trong lòng ta, bọn họ chính là vô địch, trước kia như thế, hiện tại cũng vậy, tương lai cũng thế, thế nhưng, một ngày nào đó ta sẽ yêu cầu họ tuân thủ trật tự do ta thành lập, Diệp Quan ta sẽ đứng ở trước mặt họ chính miệng nói cho họ, kiếm đạo của họ, chỉ thường thôi!!
Oanh!
Trong chốc lát, trong cơ thể Diệp Quan, một đạo kiếm ý đáng sợ trong nháy mắt bao phủ chư thiên vạn giới
cũng không phải là Trật Tự kiếm ý!
Mà là Vô Địch kiếm ý!
Tại thời khắc này, Vô Địch kiếm ý đã yên lặng thật lâu kia lại xuất hiện, đồng thời dùng một loại tốc độ cực kỳ khủng khiếp điên cuồng tăng vọt!
Kiếm Tâm bị long đong, bỗng nhiên sáng như tuyết!
Ngay cả suy nghĩ siêu việt thần trong lòng cũng đều không dám có, làm sao dám xưng vô địch?
Hắn lúc ấy một mực giấu diếm ý tưởng chân thật trong lòng mình, kỳ thật là vì bản thân hắn biết, chuyện này không thực tế, bởi vì cô cô và ông nội quá vô địch
nhưng vào giờ phút này, lời nói của Phạm Chiêu Đế đã nhắc nhở hắn
nếu như chỉ dám vụng trộm muốn… vậy liền giống như một nam tử thầm mến một nữ tử, ngay cả nói cũng không dám nói, còn nói gì yêu?
Hôm nay vào giờ phút này, Diệp Quan hắn chính là muốn lớn tiếng nói ra ý tưởng chân thật nhất trong lòng hắn!
Hắn chính là muốn vào một ngày nào đó trong tương lai đứng ở trước mặt ông nội và cô cô, quang minh chính đại nói cho họ: Cô cô, ông nội, Kiếm đạo của các ngươi, chỉ thường thôi!
- Ha ha!
Diệp Quan điên cuồng cười ha hả, vào giờ khắc này, kiếm đạo chi tâm của hắn đã không còn một hạt bụi, sáng như tuyết như trăng
Vô Địch kiếm ý điên cuồng tăng vọt, trong một khoảng thời gian ngắn, khí tức Vô Địch kiếm ý vậy mà liền đã không kém gì Trật Tự kiếm ý của chính hắn!
Nhất kiếm song ý!
Song ý đều là đạt đến cấp bậc Chân Thánh!
Nhìn thấy một màn này, vô số cường giả Bỉ Ngạn thế giới dồn dập sôi trào lên!
Một vị Kiếm Tu Chân Thánh!
Hơn nữa, còn là song ý!
Đây so với Hạo Nhiên Chân Thánh năm đó còn muốn yêu nghiệt hơn!
Đám người giáo chủ vào giờ phút này cũng là hưng phấn khó tả, bọn hắn không nghĩ tới Diệp Quan này lại là song ý, hơn nữa, cỗ ý thứ hai này lại còn khủng bố như thế
nhất kiếm song ý!
Chiến lực này…
Giáo chủ cầm đầu kích động đến chảy nước mắt:
- Thánh Chu, các đời giáo chủ, các ngươi có nhìn thấy không? Ở dưới sự dạy dỗ của ta, thời đại này xuất hiện yêu nghiệt như thế… các ngươi đều thua kém ta!
Mọi người: "…"
Trong âm thầm, Tổ Đạo liếc mắt nhìn chằm chằm Diệp Quan, không thể không nói, vào giờ khắc này, nó cực kỳ rung động
thân là Tổ Đạo, từng thống trị Thập Cực vũ trụ nhiều năm như vậy, nó thấy qua không biết bao nhiêu thiên tài cùng với yêu nghiệt, mà có thể làm cho nó rung động, trước mắt chỉ có bốn người, Sáng Thế Đế Thần, Phạm Chiêu Đế, Lăng Tiêu… hiện tại tăng thêm Diệp Quan
về phần chủ nhân Đại Đạo bút, trực giác nói cho nó biết, thực lực của tên điêu mao kia còn ở trên nó thời kỳ đỉnh phong…
Lăng Tiêu là nó thật sự tán thưởng, làm người hào sảng, có thực lực, giảng nghĩa khí, thiên phú còn cực cao, nếu như đồng thời tu luyện, nó còn thật sự không có nắm chắc vượt qua đối phương
về phần Phạm Chiêu Đế!
Ả đàn bà này quá đê tiện rồi!
Vừa nghĩ tới đó, nó liền bốc hoả
mà Sáng Thế Đế Thần…
Nghĩ đến người kia, nó liền nhíu lại lông mày, người này lúc trước nó từng gặp một lần, sau này đối phương liền hoàn toàn biến mất, loại vô thanh vô tức kia, ngay cả nó cũng đều không tra được, chuyện này khiến cho nó cảm thấy rất là kỳ quái, nhưng đối phương và nó không có ân oán gút mắc gì, bởi vậy, nó cũng không có quan tâm nữa
mà thiên phú của Diệp Quan vào giờ khắc, cũng làm cho nó rất đỗi rung động
tên gia hỏa này có chút không hợp thói thường, chính mình phải phòng bị một chút mới được
Bạn cần đăng nhập để bình luận