Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1673: Dễ Nói Chuyện

CHƯƠNG 1673
DỄ NÓI CHUYỆN
Trấn Thiên mỉm cười nói:
- Diệp công tử, ta trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nếu có địa phương nói sai, mong được thông cảm
Diệp Quan gật đầu:
- Đi thẳng vào vấn đề đi
Trấn Thiên gật đầu:
- Thực không dám giấu giếm, Trấn Tộc chúng ta kỳ thật cũng muốn quyển bút ký kia, dĩ nhiên, chúng ta cũng rõ ràng, đó là đồ vật của Diệp công tử, mà Trấn Tộc chúng ta không muốn làm kẻ địch với Diệp công tử, tương phản, chúng ta còn muốn làm bằng hữu với Diệp công tử, bởi vậy, chúng ta muốn hỏi Diệp công tử, Diệp công tử ở trong tình huống nào, có thể cho Trấn Tộc chúng ta mượn xem? Điều kiện gì cũng đều có thể nói
Diệp Quan cười nói:
- Kỳ thật, xem một chút cũng không sao cả
Trấn Thiên trừng mắt nhìn, không hiểu ý Diệp Quan
Diệp Quan đột nhiên quay đầu nhìn thoáng qua Trấn Nam Tuyết, sau đó nói:
- Ta cùng với Nam Tuyết cô nương là bằng hữu, hợp tác hết sức vui sướng, nếu như Nam Tuyết cô nương mở miệng, ta khẳng định sẽ không cự tuyệt
Lời vừa nói ra, mọi người giữa sân đều là sửng sốt
Trấn Nam Tuyết cũng là mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên, nhưng rất nhanh, nàng hiểu rõ ý đồ của Diệp Quan, Diệp Quan đây là trợ giúp nàng nâng cao địa vị của nàng tại Trấn Tộc
nghĩ đến chỗ này, trong lòng Trấn Nam Tuyết không khỏi ấm áp. Trấn Thiên nhìn thoáng qua Trấn Nam Tuyết một bên, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu
Y là muốn nhìn Diệp Quan nói thật hay là nói dối
Trấn Nam Tuyết lại là có chút do dự
Bởi vì nàng cũng không biết Diệp Quan là đang nói thật hay là nói dối, nếu như nàng mở miệng, mà Diệp Quan lại cự tuyệt…mà đúng lúc này, Diệp Quan đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một bản cổ thư màu đen chậm rãi bay ra từ trong lòng bàn tay của hắn, cuối cùng chậm rãi rơi vào trước mặt Trấn Thiên
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người giữa sân trầm mặc
Thật sự cho!
Trấn Thiên sau khi nhìn chằm chằm bản cổ tịch kia rất rất lâu, y ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan, chân thành nói:
- Diệp công tử, ngươi thật sự không có điều kiện gì khác sao?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không có
Trấn Thiên vô cùng không hiểu:
- Vì sao?
Diệp Quan cười nói:
- Chỉ là xem một chút, cũng không có tổn thất cái gì, vì sao không được chứ?
Trấn Thiên trầm mặc
Ngươi dễ nói chuyện như thế sao?
Vào giờ khắc này, Trấn Thiên đột nhiên có chút hổ thẹn
Bởi vì trước đó, y thế mà còn động suy nghĩ muốn cướp…
Nhìn bản cổ thư màu đen trên mặt bàn kia, hết thảy cường giả Trấn Tộc giữa sân đều trầm mặc
Ngoài ý muốn!
Bọn hắn vô cùng ngoài ý muốn, bởi vì bọn hắn không nghĩ tới, vị Diệp công tử trước mắt này cứ như vậy cho mượn
Chuyện này khiến cho bọn hắn nhất thời có chút không biết làm sao
Chưa thấy qua người dễ nói chuyện như thế!
Đặc biệt là Trấn Nam Tuyết, tâm tình của nàng tại thời khắc này rất phức tạp, bởi vì nàng cũng không nghĩ tới, vị Diệp công tử trước mắt này lại dễ nói chuyện như vậy
Vừa nghĩ tới Thần gia cùng với Cổ Hoang Chi Địa vì bản bút ký kia đi giết hắn, nàng liền cảm thấy có chút buồn cười
Những người kia nếu như biết Diệp Quan dễ nói chuyện như vậy, không biết sẽ có cảm tưởng gì
Nhìn Trấn Thiên yên lặng không nói, Diệp Quan cười nói:
- Trấn Thiên tộc trưởng không xem sao?
Trấn Thiên nhìn về phía Diệp Quan, trong mắt lóe lên một vệt phức tạp:
- Diệp công tử, ta phải thừa nhận, ngươi khiến cho ta rất bất ngờ, vô cùng ngoài ý muốn
Diệp Quan cười cười, không nói gì
Trấn Thiên nhìn về phía bản cổ thư màu đen trước mặt kia, y cũng không có động thủ đi lấy
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
Trấn Thiên sau khi yên lặng một lúc lâu, lại là lắc đầu, sau đó đẩy bản cổ thư màu đen kia trở lại trước mặt Diệp Quan
Vào giờ khắc này, Diệp Quan càng thêm nghi ngờ
Mà không chỉ Diệp Quan, một đám cường giả Trấn Tộc trong điện đều nghi ngờ
Trấn Thiên nhìn về phía Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Diệp công tử, Trấn Tộc chúng ta không phải loại ngươi lấy không kia, hảo ý cùng với tâm ý của ngươi, Trấn Tộc chúng ta đã hiểu rõ, dạng này thì như thế nào, tiếp theo, Trấn Tộc chúng ta sẽ cùng với ngươi đối kháng Cổ Hoang Chi Địa và Thần gia, nếu như chúng ta thắng, đến lúc đó, ngươi lại cho Trấn Tộc chúng ta mượn vật này xem, có được không?
Lời vừa nói ra, vẻ mặt của một đám trưởng lão trong điện lập tức biến đổi
Cùng nhau đối kháng với Cổ Hoang Chi Địa và Thần gia, đây là bằng với trực tiếp đánh cược!
Tộc trưởng làm sao lại đột nhiên trở nên hồ đồ rồi?
Lúc này, một vị trưởng lão mặc áo bào đen trầm giọng nói:
- Tộc trưởng, việc này…
Trấn Thiên thản nhiên liếc mắt nhìn lão giả áo bào đen kia, trong lòng lão giả giật mình, lập tức không còn dám nhiều lời
Những trưởng lão còn lại thấy thế, quay mặt nhìn nhau, cũng không dám lại nói nhiều, nhưng vẻ mặt của một đám trưởng lão lại là vô cùng khó coi
Đây không chỉ là đánh cược đơn giản như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận