Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3638: Chém Tận Giết Tuyệt!

CHƯƠNG 3638
CHÉM TẬN GIẾT TUYỆT!
Nhưng cuối cùng, nàng trấn áp cỗ cảm xúc kia xuống, ánh mắt của nàng trở nên càng ngày càng kiên định, lẳng lặng nhìn Diệp Quan rời đi phía xa…
Diệp Quan sau khi đi ra đại điện, ở chân trời, tất cả mọi người đều đang nhìn hắn
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút ở chân trời, cười nói:
- Ngươi thắng
ngươi thắng!
Câu nói này vừa ra, đám người Khâu Nguyên đều là nặng nặng nề thở dài một hơi, bọn hắn tự nhiên không có thật sự lựa chọn Diệp Quan, bọn hắn lựa chọn là Toại Cổ Kim
có thể nói, giữa sân hôm nay, Diệp Quan chính là một người cô đơn
toàn bộ đều là người của chủ nhân Đại Đạo bút!
Diệp Quan hắn căn bản không có cơ hội thắng
chủ nhân Đại Đạo bút nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó lại liếc mắt nhìn Toại Cổ Kim vẻ mặt lạnh lùng nơi xa, mặc dù cảm thấy có điểm gì là lạ, nhưng cũng còn tốt, toàn cục đã định, cuối cùng cũng có thể đạt được món đồ vật phía dưới Chung Chủ Thần Tọa kia
Diệp Quan cũng không có lại để ý mọi người xung quanh, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong hư không, lúc này, sâu trong hư không vỡ nát, ba người xuất hiện ở giữa sân
chính là Phạm Chiêu Đế cùng với hai vị Văn Minh Thủy Tổ kia
Diệp Quan chậm rãi đi về hướng Phạm Chiêu Đế, Phạm Chiêu Đế nhìn Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan đi đến trước mặt nàng, nói khẽ:
- Ngươi là… Nhất Niệm sao?
Chỉ một thoáng, nước mắt trong mắt Phạm Chiêu Đế liền chảy xuống
nhìn thấy một màn này, Diệp Quan xác định ý nghĩ của mình, hắn đi đến trước mặt Nhất Niệm, nhẹ nhàng ôm lấy nàng, khàn giọng nói:
- Nha đầu ngốc…
Nhất Niệm ôm thật chặt hắn, nước mắt trong mắt tuôn ra giống như thủy triều:
- Tướng công…
Diệp Quan run giọng nói:
- Lúc trước, ngươi khẳng định rất hận ta đúng không?
Nhất Niệm dùng sức lắc đầu
Diệp Quan nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng, nhếch miệng cười một tiếng:
- Đi, chúng ta về nhà
Nhất Niệm quay đầu nhìn những cường giả bao vây mình bốn phía kia, Diệp Quan mỉm cười:
- Ta đã đầu hàng
nói xong, hắn lôi kéo Nhất Niệm đi về phía nơi xa, mà đúng lúc này, Thương Hồng Y ở nơi xa đột nhiên gằn giọng nói:
- Đầu hàng nhận thua là có thể?? Ngươi cho rằng đây là chơi nhà chòi? Hài hước
Dứt lời, nàng trực tiếp hóa thành một vệt cầu vồng vọt thẳng đến Diệp Quan cùng với Nhất Niệm
trong mắt nàng không che giấu sát ý chút nào
từ sau khi giao thủ với Diệp Quan, nàng liền cảm nhận được sự đáng sợ của Diệp Quan, nàng rất rõ ràng, hôm nay nếu như thả Diệp Quan đi, ngày sau nhất định hậu hoạn vô tận
diệt ác phải diệt tận!
Thương Hồng Y đột nhiên ra tay, làm cho rất nhiều người giữa sân đều có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh liền hiểu được, trong mắt rất nhiều người cũng lộ ra vẻ đồng ý
yêu nghiệt như thế, hôm nay nếu như không giết chết, ngày sau phải làm sao?
Đu hàng nhận thua cũng không được!!
Nhất định phải chém tận giết tuyệt!
Nghĩ đến đây, có người liền nói ngay:
- Giết hắn, đoạn tuyệt hậu hoạn!
- Nhân lúc hắn bệnh, đòi mạng hắn..
- Không thể thả hắn đi, hắn quá yêu nghiệt, lần này đi chính là thả hổ về rừng, hậu hoạn vô tận…
- Đầu hàng là được? Thật sự là hài hước, giết cả nhà của hắn, diệt hắn cả nhà!
- Giết chết hắn!
- Mẹ nhà hắn!
Giữa sân, ở bên trong vô số tiếng mắng chửi, rất nhiều cường giả dồn dập đi theo Thương Hồng Y vọt về phía Diệp Quan
nhất định phải chém tận giết tuyệt!
Vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút thì kịch biến trong nháy mắt, lập tức nổi giận:
- Mẹ kiếp…
Nói xong, y liền muốn xuất thủ ngăn cản Thương Hồng Y, nhưng sau một khắc, biểu lộ của y cứng đờ, lập tức ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ
chỉ thấy ở sau lưng Diệp Quan cùng với Nhất Niệm nơi xa, chẳng biết lúc nào xuất hiện một vị nữ tử mặc váy trắng…
Nhưng mà, còn chưa kết thúc
một thanh âm đột nhiên không biết truyền đến từ nơi nào:
- Đầu hàng cũng đều không được? Còn muốn diệt cả nhà Dương gia chúng ta? Lão tử có phải đã cho các ngươi quá nhiều mặt mũi??
Răng rắc!
Ở bên cạnh Diệp Quan cách đó không xa, thời không nơi đó đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, một vị nam tử mặc áo xanh chậm rãi đi ra, mặt mũi tràn đầy sương lạnh
Thương Hồng Y cũng không nhận ra nữ tử váy trắng, bởi vì lúc cỗ phân thân kia của nàng bị giết, trực tiếp bị xóa đi, bởi vậy, nàng căn bản không có thu hoạch được ký ức của cỗ phân thân kia. Thế nhưng, vào giờ phút này nhìn thấy nữ tử váy trắng đột nhiên xuất hiện, trong nội tâm nàng vẫn là dâng lên một tia bất ổn, thế là, nàng cải biến hướng đi theo bản năng, vọt thẳng đến nam tử áo xanh vừa mới đi ra kia…
Nàng gắt gao nhìn chằm chằm nam tử áo xanh vừa mới đi ra kia, trong mắt lộ ra vẻ dữ tợn:
- Tới tốt lắm!! Tới tốt lắm!
Hai cái cũng là giết, ba cái cũng là giết
Bạn cần đăng nhập để bình luận