Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1751: Ngu Xuẩn!

CHƯƠNG 1751
NGU XUẨN!
“Chín thành thần tính trở xuống, Diệp công tử hẳn là không có đối thủ”
Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt chậm rãi đi tới
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Lâu Đắc Nguyệt, mỉm cười nói:
- Nếu như là chín thành thần tính thì sao?
Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói:
- Diệp công tử không phải là đối thủ
Diệp Quan yên lặng
Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói:
- Sự cường đại của chín thành thần tính, Diệp công tử hẳn là cũng đã được chứng kiến
Diệp Quan một lần nữa nghĩ đến vị Tông chủ Quá Khứ Tông kia
Không thể không nói, nghĩ đến nữ tử này, loại cảm giác vô địch này liền tan biến vô tung vô ảnh trong nháy mắt
Nữ nhân kia, cũng cường đại đến mức khiến cho người ta tuyệt vọng. Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía Lâu Đắc Nguyệt:
- Lâu cô nương là tám thành thần tính?
Lâu Đắc Nguyệt gật đầu:
- Đúng vậy, ta vào năm hai mươi sáu tuổi đã đạt đến tám thành thần tính, mà cách nay…đã qua đi vài vạn năm
Biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
Hai mươi sáu tuổi đạt đến tám thành thần tính, đây là yêu nghiệt bực nào?
Nhưng mà, lại bị kẹt tại cảnh giới này nhiều năm như vậy
Không hợp thói thường!
Lâu Đắc Nguyệt nói khẽ:
- Mặc dù thoạt nhìn chỉ có một bước, nhưng một bước này, không biết làm khó bao nhiêu thiên tài cùng với yêu nghiệt
Nói đến đây, nàng đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan:
- Nghe nói Thần Nhất có một bản bút ký, bên trong ghi chép phương pháp tu luyện mỗi một cảnh Thần Đạo cảnh?
Diệp Quan gật đầu:
- Trong tay ta
Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu, không nói gì nữa
Mặc dù rất muốn nhìn một chút, nhưng nàng cũng rõ ràng, người ta không nợ nàng cái gì, lại mở miệng yêu cầu, liền có chút lòng tham không đáy
Lúc này, Thanh Tri ở một bên đột nhiên nói:
- Diệp công tử, có thể thi triển Kiếm Vực của ngươi một lần nữa hay không?
Diệp Quan gật đầu:
- Được
Dứt lời, hắn trực tiếp thi triển ra Kiếm Vực của chính mình, trong nháy mắt, Kiếm Vực bao phủ hai nữ
Ở bên trong Kiếm Vực này, không chỉ có kiếm ý của Diệp Quan, còn có trì hoãn thời không cùng với vô số lực lượng thời không, Kiếm Vực mới vừa xuất hiện, hai nữ chính là cảm giác phảng phất như có vạn tòa núi lớn đè ở trên người, khó mà thở dốc
Vẻ mặt của Thanh Tri nghiêm túc vô cùng:
- Cho dù là cường giả tám thành thần tính, cũng khó có thể cường phá Kiếm Vực này của Diệp công tử
Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu:
- Nếu như cảnh giới của Diệp công tử lại cao hơn một chút, phóng xuất ra càng nhiều lực lượng trì hoãn thời không, coi như gặp được cường giả chín thành thần tính, có lẽ cũng có thể chống lại. Dĩ nhiên, phải cần rất nhiều rất nhiều lực lượng trì hoãn thời không
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng:
- Không vội, từ từ sẽ đến
Lâu Đắc Nguyệt nhìn thoáng qua Diệp Quan, khẽ gật đầu
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Lâu cô nương mong muốn nghiên cứu lực lượng trì hoãn thời không này, đó là tiến vào tháp hay là?
Lâu Đắc Nguyệt khẽ lắc đầu:
- Diệp công tử cho ta một đạo kiếm ý ẩn chứa lực lượng trì hoãn thời không này là được
Diệp Quan gật đầu:
- Được!
Nói xong hắn tịnh chỉ một điểm, một thanh kiếm ý vững vàng rơi vào trước mặt Lâu Đắc Nguyệt
Lâu Đắc Nguyệt cầm thanh kiếm ý này, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói:
- Cảnh giới của Diệp công tử mặc dù thấp, nhưng kiếm ý cũng đã vào thần tính…thật ghê gớm
Diệp Quan đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, Thanh Tri ở một bên đột nhiên nói:
- Diệp công tử
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Thanh Tri, Thanh Tri trầm giọng nói:
- Diệp công tử, vừa lấy được tin tức của ca ca ta, nội bỉ diễn ra trước thời hạn
Trước thời hạn!
Diệp Quan sửng sốt một chút, lập tức lắc đầu cười một tiếng:
- Xem ra, những thiên tài cùng với yêu nghiệt Tiên Linh Tộc kia đã có chút không kịp chờ đợi
Thanh Tri gật đầu
Nàng biết, đây đối với thiên tài yêu nghiệt Tiên Linh Tộc mà nói, không thể nghi ngờ là một cơ hội thành danh tuyệt hảo ngàn năm có một
Chủng loại lưu danh sử sách kia!
Diệp Quan nói:
- Vậy chúng ta trở về đi
Thanh Tri gật đầu:
- Được
Diệp Quan nhìn về phía Lâu Đắc Nguyệt:
- Lâu cô nương, cáo từ
Nói xong, hắn cùng với Thanh Tri quay người tan biến ở phần cuối tinh không
Lúc này, một lão giả xuất hiện ở bên cạnh Lâu Đắc Nguyệt, lão nhìn hai người Diệp Quan tan biến phía xa, trầm giọng nói:
- Tiểu thư, chúng ta nếu như đạt được toà Tháp nhỏ kia
- Ngu xuẩn!
Lâu Đắc Nguyệt lạnh lùng nhìn thoáng qua lão giả bên cạnh:
- Đồ mắt mù, đây là thứ chúng ta có thể cướp sao?
Lão giả hơi hơi cúi đầu, không dám nói lời nào
Lâu Đắc Nguyệt mặt không biểu tình:
- Lòng tham lớn hơn thực lực, đó chính là ngu xuẩn
Nói xong, nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Nếu người này có thể gia nhập chúng ta, vậy Thần Trị văn minh chúng ta có thể phục hưng…
Lão giả không dám nói nữa
Bạn cần đăng nhập để bình luận