Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3947: Tang Mi

Tiêu Dao Tử mỉm cười nói:
- Mãng phu có cái gì không được? Tự cổ chí kim, phàm là người thành đại sự, ai không phải là mãng ra?
Nói xong, y nhìn về phía Diệp Quan:
- Năm đó ông nội của tên tiểu tử này còn mãng hơn ngươi, ha ha!
Ông nội!
Diệp Quan cũng nở nụ cười, kỳ thật, hắn rất muốn mở mang kiến thức một chút ông nội trẻ tuổi năm đó kia
ông nội hắn nhìn thấy hiện tại, đã rút đi phong mang, làm việc trầm ổn từ ái, hắn không cảm giác thấy loại liều lĩnh và điên rồ đó
Tiêu Dao Kiếm Tu đột nhiên mở lòng bàn tay ra, cỗ băng quan trong cơ thể Diệp Quan kia xuất hiện ở trước mặt y
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
Tiêu Dao Kiếm Tu nhìn nữ tử trong băng quan kia, một lát sau, y nhìn về phía Diệp Quan:
- Thôi, đây là chính nhân quả của ngươi, ta nhúng tay quá nhiều cũng không tiện, ngươi tự xử lý đi
Diệp Quan vội nói:
- Đại bá, ngài có khả năng nhúng tay một thoáng
Tiêu Dao Kiếm Tu cười nói:
- Ngươi tại sao lại có quan tài này?
Diệp Quan kể vắn tắt sự tình giữa mình và Cổ Thần Quốc
Tiêu Dao Kiếm Tu sau khi yên lặng một lát, nói:
- Đại Đạo chi tranh... nữ tử trong quan, nhân quả còn muốn lớn so với chủ nhân Đại Đạo bút
Diệp Quan do dự một chút, sau đó cười khổ:
- Không có cách nào, cho dù lớn so với chủ nhân Đại Đạo bút, ta cũng phải nhận, dù sao, ta đã đáp ứng người khác
Tiêu Dao Kiếm Tu khẽ gật đầu, trong mắt có một tia tán thưởng:
- Nếu như ngươi muốn trốn tránh trách nhiệm, chuyển dời nhân quả, ta đây không khỏi phải đánh ngươi một chầu
Diệp Quan có chút xấu hổ, ý nghĩ ban đầu của hắn chính là chuyển nhân quả này cho Đại bá, cũng may không có nói ra
Tiêu Dao Kiếm Tu nhìn về phía nữ tử trong quan tài:
- Ngươi có biết nàng vì sao rơi vào trạng thái ngủ say?
Diệp Quan lắc đầu
Tiêu Dao Kiếm Tu suy nghĩ một chút, sau đó cười nói:
- Nếu gặp được, vậy liền giúp ngươi một chút
nghe vậy, Diệp Quan mừng rỡ
Tiêu Dao Kiếm Tu nhẹ nhàng điểm một cái, một luồng kiếm quang trực tiếp chui vào giữa trán nữ tử kia, chỉ là trong nháy mắt, giữa trán nữ tử kia liền có đồ vật gì bị chém vỡ
Tiêu Dao Kiếm Tu lui về sau một bước
Diệp Quan thì tò mò nhìn chằm chằm nữ tử trong quan tài
lúc này, nữ tử chậm rãi mở hai mắt ra, vào lúc thấy Diệp Quan, nàng có chút hiếu kỳ:
- Ngươi là ai?
Thanh âm của nàng rất là thanh thúy, phi thường dễ nghe
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Cô nương, ta tên là Diệp Quan, người cứu ngươi là đại bá của ta...
Nữ tử chậm rãi ngồi dậy, nàng liếc mắt nhìn chung quanh, cuối cùng, ánh mắt của nàng rơi vào trên thân Tiêu Dao Kiếm Tu, nàng hơi kinh ngạc:
- Kiếm Tu thật là lợi hại
Tiêu Dao Kiếm Tu cười cười:
- Ngươi cũng rất lợi hại
nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Quan:
- Tiểu gia hỏa, bảo trọng thật tốt
dứt lời, y quay người ngự kiếm mà lên, biến mất không thấy gì nữa
sau khi Tiêu Dao Kiếm Tu đi, ánh mắt của Diệp Quan rơi vào trên người nữ tử trước mắt:
- Cô nương, ngươi... biết mình là ai không?
Nữ tử quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Dĩ nhiên, ta tên là chủ...
Nói xong, nàng đột nhiên cau mày, qua một hồi lâu, sau đó mới nói:
- Ta nhớ ra rồi, tên thật của ta là Tang Mi
Diệp Quan lại hỏi:
- Tới từ nơi đâu?
Tang Mi nói:
- Thần Châu... Dinh Thự
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
Tang Mi nhoẻn miệng cười:
- Chưa từng nghe thấy cũng bình thường, nơi đó cách nơi này phi thường xa xôi, hơn nữa, người biết cũng cực kỳ ít
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Cô nương đi ra lâu như vậy, nhất định là rất nhớ nhà đúng không?
Tang Mi lắc đầu liên tục:
- Không không, ta không nhớ nhà
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao? ?
Tang Mi thấp giọng thở dài:
- Xảy ra mâu thuẫn với người trong nhà
Diệp Quan do dự một chút, sau đó hỏi:
- Mâu thuẫn này... lớn không?
Tang Mi gật đầu:
- Rất lớn
Diệp Quan trầm mặc
Tang Mi nhìn về phía Diệp Quan, nàng trừng mắt nói:
- Ngươi là sợ ta liên lụy ngươi sao?
Diệp Quan vội vàng nói:
- Nào có chuyện đó, ta cùng với cô nương vốn không quen biết, ngươi và người trong nhà ngươi mâu thuẫn, tính thế nào cũng không tính được trên đầu ta, ngươi nói đúng không?
Tang Mi nhoẻn miệng cười:
- Là cái lý này! !
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Cô nương tiếp theo có tính toán gì không?
Tang Mi trừng mắt nói:
- Ta tới gặp một người... ta tạm thời có khả năng đi theo ngươi không?
Diệp Quan yên lặng
Tang Mi mỉm cười nói:
- Nếu như không được, cũng không sao cả
Diệp Quan cười nói:
- Ta đã đáp ứng Cổ Đạo Thiên tiền bối, chỉ cần cô nương không chọn rời đi, liền có thể một mực đi theo ta
hắn cuối cùng vẫn không có chơi tâm nhãn gì
nếu chính mình lấy được chỗ tốt của Cổ Thần Quốc, như vậy sự tình đã đáp ứng người khác, liền phải làm đàng hoàng, không nên chơi tâm nhãn
Bạn cần đăng nhập để bình luận