Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2208: Thôn Linh Thú

CHƯƠNG 2208
THÔN LINH THÚ
Nói đến đây, y lắc đầu cười một tiếng, chỉ chỉ đóa Thiên Hành hỏa kia, lại nói:
- Lại thêm ngươi bây giờ cố ý làm như vậy, càng khiến cho ta xác định, ngươi chính là đang cố ý trang bức, muốn dùng loại phương thức trang bức này để chấn nhiếp tất cả mọi người. Đối với chuyện này, ta chỉ có thể nói, ngươi thật sự là nghĩ người khác quá đơn giản, ngươi cho rằng người khác đều là đồ đần độn?
Diệp Quan nhìn thoáng qua nhẫn trữ vật trên tay Vu Mã Ách, không nói gì
Vu Mã Ách tiếp tục cười nói:
- Người chân chính có chỗ dựa có bối cảnh, cho tới bây giờ đều khinh thường nói phía sau mình có người, chỉ có những người không có gì kia, mới sẽ muốn khoác lác chính mình… tựa như một câu cổ ngữ nói, càng thiếu cái gì, liền càng muốn khoe cái đó
Diệp Quan cúi đầu gặm thịt dê, không nói lời nào
Vu Mã Ách nhìn chằm chằm Diệp Quan, cau mày, trấn định như thế?
Chẳng lẽ thật sự có tài?
Nghĩ đến đây, Vu Mã Ách trong lúc nhất thời có chút do dự bất định
Có nên động thủ hay không?
Lúc này, Nhất Niệm đột nhiên lôi kéo ống tay áo Diệp Quan, nàng nhìn Vu Mã Ách, e sợ nói:
- Ta sợ
Tháp nhỏ: "…"
Diệp Quan: "…"
Nhìn thấy một màn này, Vu Mã Ách lập tức cười ha hả, hoàn toàn yên tâm, y bay thẳng đến trước bước ra một bước, đánh một quyền về hướng Diệp Quan
Phốc!
Vu Mã Ách vừa ra quyền, một thanh kiếm chính là đã đâm vào giữa trán y, đóng đinh y ngay tại chỗ
Vu Mã Ách trợn hai mắt lên, đầu trống rỗng
Mọi người trong âm thầm cũng đều là kinh ngạc, kiếm này thật nhanh
- Dừng tay
Lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện sau lưng Vu Mã Ách cách đó không xa, lão giả nhìn Diệp Quan, vẻ mặt vô cùng đề phòng:
- Còn xin Diệp công tử hạ thủ lưu tình, Vu Mã tộc Chiêu Võ Cửu Tính chúng ta nhất định vô cùng cảm kích
Diệp Quan đưa tay chém
Xùy!
Đầu của Vu Mã Ách trực tiếp bay ra xa vài chục trượng
Máu tươi như suối!
Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, nhẫn trữ vật của Vu Mã Ách bay vào trong tay hắn, hắn thản nhiên liếc mắt nhìn lão giả kia:
- Vu Mã tộc? Hoan nghênh các ngươi tới giết ta
Lão giả: "…"
Trong âm thầm, sắc mặt của rất nhiều người trầm xuống
Tên gia hỏa này thật sự không có để Vu Mã tộc vào mắt
Diệp Quan kéo Nhất Niệm, sau đó đi về phía Đạo Nhai nơi xa
Lão giả gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan, hai tay nắm chặt, trên người phát tán khí thế đáng sợ, nhưng cuối cùng vẫn không có dám động thủ
Một kiếm!
Vu Mã Ách mặc dù không phải Khai Đạo cảnh, nhưng thực lực cũng không phải tầm thường, dù sao cũng là từ nhỏ được Vu Mã tộc bồi dưỡng, nhưng mà lại ở trước mặt thiếu niên này ngay cả một kiếm cũng đều không tiếp nổi
Không bình thường!
Lão giả nhìn thoáng qua thi thể Vu Mã Ách nơi xa, trong lòng hối tiếc không thôi, lão sở dĩ không có đi ra ngăn cản Vu Mã Ách, chính là muốn để cho Vu Mã Ách thử sâu cạn của thiếu niên Kiếm Tu này, ngược lại có lão ở trong bóng tối che chở, coi như đánh không lại thiếu niên này, toàn thân trở ra vẫn là không có vấn đề gì
Nhưng mà lão không nghĩ tới, thực lực của thiếu niên này nghịch thiên như thế, một kiếm liền miểu sát Vu Mã Ách
Đã đánh giá thấp thực lực của đối phương
Lão giả liếc mắt nhìn chằm chằm Diệp Quan cùng với Nhất Niệm nơi xa, sau đó quay người rời đi
Vu Mã tộc có muốn trả thù hay không, đây không phải là lão có thể quyết định

Ở trên đường phố, Diệp Quan lôi kéo Nhất Niệm chậm rãi đi, hắn nhìn thoáng qua nhẫn trữ vật, trong nhẫn trữ vật chỉ có hơn một trăm đầu Tổ Mạch
Diệp Quan lập tức có chút thất vọng!
Vu Mã Ách này không khỏi cũng quá nghèo đi
Nghèo như vậy cũng dám đi ra trang bức?
Nghĩ cái gì vậy?
Vu Mã Ách: "…"
- Ồ?
Lúc này, Diệp Quan đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một khối ngọc bội đột nhiên xuất hiện ở trong tay của hắn, ngọc bội này toàn thân hiện lên màu xanh biếc, trong đó ẩn chứa một cỗ năng lượng thần bí
Lúc Diệp Quan đang muốn suy nghĩ, thanh âm của Thiên Khải đột nhiên vang lên:
- Diệp thiếu gia cẩn thận
Oanh!
Thiên Khải vừa dứt lời, một vệt ánh sáng xanh trực tiếp bay ra từ trong ngọc bội, sau đó chui vào giữa trán Diệp Quan
- Thôn Linh Thú!
Thanh âm của Tức Mặc Lan đột nhiên vang lên từ trong đầu Diệp Quan:
- Diệp thiếu gia cẩn thận, đây là Thôn Linh Thú trong truyền thuyết, lấy ăn linh trí mà sống, chính là thần thú của Vu Mã tộc hộ tộc…
Thôn Linh!
Diệp Quan lúc này cảm giác được có đồ vật gì đang thôn phệ thần trí của chính mình, không dám khinh thường, hắn mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm trực tiếp bay vào trong thức hải
- Ngao!
Rất nhanh, một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng từ trong thức hải của Diệp Quan
Diệp Quan khôi phục như thường
Trong thức hải, một đầu linh thú nhỏ gầy trực tiếp bị Thanh Huyền kiếm đính ngay tại chỗ
Bạn cần đăng nhập để bình luận