Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 667: Đảo văn

Không thấy?

Một mảng bóng tối?

Đối mặt biến hóa thình lình xảy ra, Dereck phản ứng đầu tiên không phải hoảng sợ, mà là giao nắm hai tay, để ở trước miệng.

Từng đạo hào quang trong vắt lan tràn ra từ trong cơ thể cậu, xua tan bóng tối thâm trầm xung quanh, chiếu sáng khắp ngõ ngách tầng hầm.

Ở trong hoàn cảnh sinh sống của Dereck, đêm tối là tồn tại đáng sợ nhất, bọn họ một khi rời khỏi thành Bạc Trắng, phải bảo trì trạng thái thời khắc có hào quang chiếu rọi, chẳng sợ mất đi ngắn ngủi, khoảng cách cũng không thể vượt qua 5 giây.

Dereck lúc mới vào tiểu đội thăm dò, thời điểm không có kinh nghiệm, suýt nữa bởi vậy mà phạm sai lầm, chôn vùi đi chính mình, may mắn "Thủ tịch" đứng cách đó không xa.

Hào quang thong thả mà liên tục nhộn nhạo, Dereck đưa lên "Rìu gió lốc" nắm chặt ở tay phải, cẩn thận đánh giá bốn phía.

Cậu phát hiện trừ bỏ Heim cùng Joshua hai đội hữu vốn nên đi theo mình tiến vào tầng hầm này đã biến mất không thấy, những vết đen trên phiến đá, trên vách tường không biết khi nào đã trở thành màu đỏ máu, giống như là vừa mới hắt lên.

Điều này làm cho Dereck muốn suy xét lại những gì đã đọc cùng tỉnh táo lại không khỏi nghĩ tới một khả năng, đó chính là ra vấn đề không phải là Joshua cùng Heim, mà là chính cậu!

"Mình chỉ đến gần tế đàn kia, đọc thầm ra ba cái tên kia. . . Bình thường mà nói, cho dù thiên sứ, cũng phải có tôn danh chuẩn xác cách thức đầy đủ, mới có thể thu được "cầu nguyện" của người khác từ tụng niệm hoặc sao chép sinh ra, hơn nữa nghe nói còn có hạn chế phạm vi. . . Không biết nhóm Vua Thiên Sứ có phải cũng như vậy hay không. . .

"A, một trong ba cái tên này là chìa khóa mở ra lực lượng che dấu trong tế đàn, mình dùng tiếng Người khổng lồ có thể dẫn động tự nhiên đọc thầm ra làm cho vấn đề bị dẫn phát? Không, cái này không đúng, phải niệm ra miệng mới có hiệu quả, chẳng sợ đây là tên thật nhóm Vua Thiên Sứ, trước đó cũng chưa từng xảy ra vấn đề. . ." Dereck nghi hoặc khó hiểu lại có chút lo sợ bất an xoay người, về lại bên tế đàn, về lại trước cái bàn đá kia.

Cậu ngạc nhiên thấy văn tự cùng phù hiệu trên bàn đá rõ ràng đầy đủ hơn không ít so với trước đó, tựa như người chủ trì nghi thức vừa mới hoàn thành khắc lên vậy.

Văn tự này tổng cộng phân làm ba loại, một loại là tiếng Người khổng lồ, một loại là tiếng Cự long, còn có một loại là Dereck không biết, bất quá cậu hoài nghi là tiếng Hermes cổ trong miệng đám người ngài "Người Treo Ngược", tiểu thư "Chính Nghĩa", bởi vì trong khoảng thời gian này trao đổi trong hội Tarot, cậu dã bước đầu nắm giữ một ít từ, cái này tương đương tiếp cận với loại văn tự ở trên bàn đá.

Tiếng Người khổng lồ cùng tiếng Cự long biểu đạt nội dung cực kỳ nhất trí, chúng nó đều đang lặp lại ba cái tên cùng danh hiệu đối ứng:

"Thiên sứ vận mệnh", Ululuth;

"Thiên sứ đỏ", Medici;

"Ám thiên sứ", Saslier.

Theo sát danh hiệu cùng tên lại là một cụm từ Dereck rất quen thuộc:

"Hoa Hồng Cứu Rỗi" !

Saslier thật là một vị Vua Thiên Sứ, tên là "Ám thiên sứ", cùng "Thiên sứ vận mệnh", "Thiên sứ đỏ" là người sáng lập "Hoa Hồng Cứu Rỗi"? Không biết ngài "Kẻ Khờ" có hiểu biết gì đối với cái này. . . Khẳng định thực hiểu biết. . . Tiếng Hermes cổ hẳn cũng là ý tứ tương tự. . . Ở trong trấn Hạ Ngọ đã đổi sang tin "Chúa sáng tạo tất cả", có cư dân vụng trộm sùng bái ba vị Vua Thiên Sứ bên cạnh Chúa. . . Nghĩ đến đây, Dereck bỗng nhiên lạnh cả lưng, cảm thấy mình tựa như đụng đến rìa chân tướng mà vị Tạo vật chủ bao đầu kia vứt bỏ mảng thổ địa này.

Cậu lại ngẩng đầu, chỉ thấy trên tường trên đất vẫn là màu đỏ máu, Heim cùng Joshua vẫn không có tăm hơi.

Lại đọc thầm cũng không có tác dụng, có lẽ cái này bản thân vốn không có phát huy tác dụng. . . Dereck hít vào một hơi, cầm theo "Rìu gió lốc", cẩn thận bước về phía cửa vào tầng hầm, hy vọng có thể tìm được căn nguyên vấn đề, xác nhận đến cùng là xuất hiện tình huống từ đâu.

Một bước, hai bước, ba bước, cậu giống như một ngọn nến to lớn, di chuyển về phía đại sảnh.

Nơi này bóng đen nồng hậu, u ám u tĩnh, ghế dựa mục nát cùng những chiếc bàn đá còn sót lại vẫn nằm đó không tiếng động, không có gì khác với trước đó.

Dereck vẫn không tìm được Joshua cùng Heim, đành phải tinh thần căng thẳng cao độ đi đến bên cửa sổ, xem có thể thấy thành viên tiểu đội thăm dò khác hay không.

Bốp, bốp. . . trong tiếng bước chân rất nhỏ, cậu đến gần cái lỗ lớn vốn nên tồn tại khung cửa sổ, ngã thân thể về phía trước, nhìn ra bên ngoài.

Kiến trúc u ám không đếm được chặt chẽ trải ra, hoặc cao hoặc thấp, như thang lầu hướng lên trên.

Giữa không trung tần suất tia chớp rất thấp, rất nhiều cửa sổ chiếu ra từng ánh nến, mờ nhạt lay động, lâu dài không tắt.

Cái này. . . Dereck nhịn không được nuốt ngụm nước bọt, có loại cảm giác trấn Hạ Ngọ chưa bao giờ gặp phải biến đổi lớn, cư dân nơi này vẫn đang bình tĩnh sinh hoạt.

. . .

Heim cầm theo đèn lồng da thú không cần cúi người đã thông qua cửa vào tầng hầm, buồn cười nói với Joshua bên cạnh:

"Căn nhà này khẳng định thuộc về nhân loại, nhưng một nhà bọn họ tất nhiên có huyết mạch 'Người khổng lồ', thân cao hẳn tương đương với tôi, hắc, tòa thành thị phế tích mà lần trước chúng ta đi, ngay cả vào cửa lớn cũng phải cúi đầu!"

Huyết mạch "Người khổng lồ" không phải nhất định có huyết thống Người khổng lồ, mà là đại biểu người uống ma dược con đường này sinh ra cùng di truyền cho đời sau đặc thù thân thể, cao lớn là một trong những biểu hiện chủ yếu.

Joshua ngẩng đầu liếc mắt nhìn Heim một cái, a một tiếng:

"Đó là cậu, tôi không tới."

"Nhưng cậu không bao lâu nữa hẳn có thể tấn thăng, đến lúc đó, sẽ không thấp hơn bao nhiêu so với tôi." Heim cười nói, cùng sử dụng khóe mắt nhìn chăm chú vào Dereck tới gần tế đàn, dự phòng phát sinh ngoài ý muốn.

Joshua ngẫm nghĩ nói:

"Thật ra tôi rất kỳ quái, thủ tịch là danh sách 4 'Kẻ săn ma', hẳn là giống như Người khổng lồ bình thường, cao ba bốn thước, vì sao xem qua thực bình thường, cũng chỉ cao hơn nửa đầu so với tôi?"

Heim theo bản năng nhìn quanh một vòng nói:

"Nghe nói thủ tịch có hình thái Người khổng lồ."

"Hình thái Người khổng lồ? Sau khi biến thành Người khổng lồ, quần áo của ông ấy có thể sẽ rách đi toàn bộ hay không?" Joshua cười hỏi.

"Trừ khi áo cùng quần của ông ấy là vật phẩm thần kỳ." Heim cùng Joshua nhìn nhau cười.

Bọn họ đang muốn chia sẻ cùng Dereck chuyện cười này, nhưng sau khi quay đầu nhìn lại, lại phát hiện đã không thấy thiếu niên kia nữa!

Dereck vốn nên ở trước tế đàn đã không thấy nữa!

Heim cùng Joshua vẻ mặt chợt trở nên chăm chú, một người nâng lên kiếm thẳng vừa to vừa lớn, một người vươn ra tay trái mang Bao tay đỏ.

Bọn họ thật cẩn thận tới gần tế đàn, cẩn thận kiểm tra một lần, không phát hiện dấu vết nào khả nghi.

Joshua đang muốn thử phân biệt văn tự còn sót lại trên bàn đá, lại bị Heim vỗ bả vai nói:

"Không nên nhìn, tôi hồi tưởng một chút, Dereck trước khi biến mất chính là đang xem văn tự trên đó.

"Chúng ta đi tìm 'Thủ tịch' lại đây."

"Ừm." Joshua gật đầu.

Hắn không bối rối nóng nảy rời khỏi, sau khi lại nhìn quanh một vòng, ngón cái ngón giữa chà xát một cái, điểm hỏa mẩu nến còn sót lại ở trên tế đàn kia.

Cái này là để bảo hộ Dereck, để cho hắn sẽ không lâm vào bóng tối chân chính!

Tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng ở trong những phế tích kia từng gặp phải tình huống tương tự, một đội viên nhìn như bỗng nhiên mất tích, thật ra chỉ bị lực lượng nào đó che dấu, vẫn ở tại chỗ, nhưng nhóm đội hữu phụ cận vội vàng tìm kiếm trợ giúp, cuống quít cầm theo đèn lồng rời khỏi khu vực kia, vì thế người đáng thương kia đã bị bóng tối chân chính nuốt sống, đã không thể tìm lại, nếu không có sau đó lại có đội viên lâm vào hoàn cảnh tương tự, may mắn được cứu ra ngay tại chỗ, người khác thậm chí sẽ không biết người trước xác thực đã thành "người chết" .

Ngọn nến sáng lên, ánh lửa mờ nhạt lan tỏa về phía bốn phía, Heim cùng Joshua lập tức rời khỏi, đi đến cuối ngõ, phóng ra tín hiệu có linh tính mỗi người đều mang theo.

Bọn họ không đợi lâu, Colin Iliad đã từ đỉnh một căn nhà khác nhảy xuống, vững vàng rơi xuống đất.

"Đã xảy ra chuyện gì?" "Kẻ săn ma" này trầm giọng hỏi.

Kiếm thẳng màu bạc trong tay ông ta đã vẽ loạn một tầng dầu màu xám nhạt.

Heim lập tức mang chuyện vừa rồi đơn giản kể lại một lần, cuối cùng nói:

"Chúng tôi không thể phát hiện nguyên nhân Dereck biến mất."

"Dereck. . ." Colin có chút suy nghĩ gật đầu, lướt qua hai người, đi trước vào căn nhà kia.

. . .

Bên ngoài ánh nến lấp loáng, mờ nhạt ấm áp, Dereck lại giống như rơi vào cái gọi là hầm băng, ý lạnh từ đáy lòng toát ra không ngăn được.

Cậu nắm thật chặt "Rìu gió lốc" ở tay phải, thu hồi ánh mắt nhìn ra thành trấn xa xa, xoay người đi vào tầng hầm, một lần nữa đứng ở trước tế đàn.

Cậu đã cơ bản khẳng định, ra vấn đề là mình!

Bất quá cậu không có xúc động thăm dò trấn Hạ Ngọ kỳ quái này, thậm chí cũng không dám mở ra cửa nhà.

Dereck cũng không tính là quá khẩn trương, cũng không có bối rối rõ ràng, bởi vì cậu cũng không cho rằng mình gặp phải vấn đề nghiêm trọng.

Chỉ cần không phải nguy hiểm trực tiếp bùng nổ, cũng không tính là nghiêm trọng. . . Dereck không tiếng động hít vào một hơi, hơi cúi đầu, thành kính nói nhỏ:

"Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này;

"Chúa tể thần bí phía trên sương mù xám;

"Vua vàng đen chấp chưởng vận may. . ."

Klein đang ở bên cửa sổ thưởng thức phong cảnh di tích thần chiến bất đắc dĩ lại tiến vào nhà vệ sinh, bày ra vật phẩm quấy nhiễu, đi nghịch bốn bước lên phía trên sương mù xám.

Anh ngồi ở ghế dựa cao trên cùng bàn dài đồng xanh, vươn tay phải, lan tràn ra linh tính, đụng vào ngôi sao đỏ thẩm tượng trưng cho "Mặt Trời".

Bỗng nhiên, thanh âm cầu nguyện trở nên cực kỳ rõ ràng, hình ảnh đối ứng hiện ra ở trước mắt Klein.

Anh đầu tiên thấy "Mặt Trời" vẫn có chút mơ hồ, sau đó phát hiện vị trí hoàn cảnh của cậu ta có chút không đúng!

Xung quanh "Mặt Trời" là bóng tối chảy xuôi khó có thể diễn tả bằng lời, trong bóng tối có những ánh mắt hình dạng khác nhau đang yên lặng nhìn chăm chú vào cậu ta.

Ánh mắt này rậm rạp, loáng thoáng, u ám nội liễm, giống như người vây xem không mời mà đến, mà "Mặt Trời" không hề phát hiện.

Trấn Hạ Ngọ nguy hiểm như vậy? Klein đối với hành động của "Mặt Trời" gần đây cực kỳ hiểu biết.

Anh ngẫm nghĩ, trực giác cho rằng bóng tối nọ cực kỳ quỷ dị, không đủ chân thật, cho nên bỏ qua lựa chọn dùng "Quyền trượng Hải Thần" đáp lại "Mặt Trời", đổi thành kéo đối phương lên phía trên sương mù xám.

Klein mở ra linh tính, lại cảm giác ngôi sao đỏ thẩm nọ tựa như lâm vào trong đầm lầy, làm cho hành vi kéo người của mình trở nên tương đương cố hết sức.

Đây là lại gặp phải vị Vua Thiên Sứ nào? Klein suy nghĩ trong đầu chuyển động, để cho sương mù xám cùng mảng không gian thần bí phía dưới tạo nên gợn sóng cùng truyền qua.

Sau khi tấn thăng danh sách 5, không cần dựa vào lá bài "Hoàng đế đen", không mượn dùng nghi thức đối ứng, anh cũng có thể dẫn động một chút lực lượng phía trên sương mù xám!

Trong im lặng, Klein thoải mái hoàn thành kéo người, bóng dáng "Mặt Trời" Dereck lập tức xuất hiện ở trên ghế dựa cao thuộc về cậu ta.

Cùng lúc đó, Klein mơ hồ thấy bóng tối kỳ quái chảy xuôi xung quanh thân thể "Mặt Trời" thoát phá.

. . .

"Kẻ săn ma" đề phòng cao độ tiến vào tầng hầm, phía sau là Heim cùng Joshua theo sát sau.

Bọn họ thấy trước ánh nến mờ nhạt, bóng dáng Dereck Berg tựa như đồ họa vậy, nhanh chóng phác thảo ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận