Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 610: Tung xúc sắc

Nghe được Leonard Mitchell mời, Emlyn cũng không có sợ hãi, cầm mũ dạ tơ lụa, mang theo ý cười như có như không, thản nhiên tiến vào nhà.

Cậu không có cởi áo khoác, bởi vì trên người "Giáo sư ma dược" luôn sẽ mang theo rất nhiều vật phẩm phụ trợ, sau khi mất đi che dấu thì sẽ không quá mỹ quan.

Emlyn cứ mặc áo bành tô như vậy ngồi xuống, lưng dựa ra sau, thản nhiên mở miệng nói:

"Thật ra không cần phiền toái như vậy.

"Có, thì báo giá, không có, thì cứ nói thẳng.

"Đương nhiên, tôi rất xác định anh có."

Hắn cười khẽ một tiếng, ánh mắt đỏ tươi chiếu rọi ra bóng dáng Leonard Mitchell quần áo tùy ý.

Loại cảnh tượng tôi biết anh có bí mật gì, mà anh hoàn toàn không biết gì về tôi làm cho Emlyn thể xác và tinh thần thoải mái, rất có cảm giác về sự ưu việt.

Leonard lấy tay vuốt sơ mái tóc đen, tùy ý ngồi ở trên ghế đối diện, không có kinh hoảng cùng nghi hoặc gì mỉm cười nói:

"Ít nhất tôi phải biết là ai cần."

"Có lẽ là tôi, có lẽ là bạn của tôi." Emlyn khẽ nâng cằm, tao nhã cười nói.

Leonard híp mắt, hơi hơi nghiêng đầu đi, giống như đang suy nghĩ cái gì đó.

Rốt cuộc, anh ta cười một tiếng:

"Được rồi, anh đã cầm cái huy chương này đến đây, tôi thẳng thắn thành khẩn trả lời cho anh.

"Tôi quả thật có một vật phẩm thần kỳ có thể đánh cắp năng lực phi phàm người khác, nhưng cũng chỉ có một món như vậy.

"Nếu anh muốn mua, 7.000 bảng, không tiếp thu trả giá."

7.000 bảng? Vật phẩm thần kỳ gì mà mắc như vậy? Tuy không phải là mình ra tiền, nhưng Emlyn vẫn bị dọa giật mình, suýt nữa không thể bảo trì phong độ Huyết tộc.

Trong đầu cậu ta đã tự động mang số tiền này đổi thành bao nhiêu con rối cùng bao nhiêu bộ quần áo con rối.

Im lặng hai giây, Emlyn lộ ra nụ cười nói:

"Tôi suy xét một chút, hai ngày nữa cho anh câu trả lời thuyết phục."

"Có thể." Leonard Mitchell nhếch khóe miệng một cái.

Ra khỏi căn nhà số 7 phố Pepinster, Emlyn giống là chưa từng phát sinh chuyện gì, ngồi xe ngựa tới trạm tàu điện ngầm hơi nước khu bắc, một đường quay về khu South Bridge.

Lấy mũ xuống, quay đầu nhìn con đường đang có người cùng xe ngựa lui tới, Emlyn cười nhẹ một tiếng, cất bước đi vào giáo đường Harvest.

Ở giữa một gốc cây bên đường cùng đèn đường khí gas màu đen, một cái bóng không rõ đột nhiên di động, bước ra Leonard Mitchell tóc đen mắt xanh.

Anh ta xuất hiện trong im lặng, nhưng lại không có khiến cho người qua đường nào chú ý.

"Người của giáo hội Đại Địa Mẫu Thần?" Emlyn hơi nhíu mày, giống như lẩm bẩm nói.

Anh ta tạm dừng hai giây, rời khỏi phố Rose chỗ giáo đường Harvest.

. . .

"7.000 bảng? Hắn sao không đi cướp đi?" Phía trên sương mù xám, Klein nghe được "Ánh trăng" Emlyn báo lại suýt nữa bật thốt lên, phát ra âm thanh.

Lời nói cùng loại, anh khi làm Hermann Sparrow từng nói qua, nhưng cảnh tượng cùng tâm tình hai lần lại hoàn toàn khác nhau.

Căn cứ mức treo thưởng phó thứ ba tàu "Golden Dream", "Hoa nơ" Jordson, Klein phỏng đoán vật phẩm thần kỳ cùng loại giá ở chừng 5.000 bảng, cho dù bị đẩy giá cũng nhiều lắm đến 6.000 bảng, ai biết, Leonard Mitchell trực tiếp báo 7.000 bảng!

Chẳng lẽ là vật phẩm danh sách càng cao lưu lại, đánh cắp năng lực phi phàm người khác chỉ là một loại hiệu quả trong đó? Không, như quả thật là vậy, giá thế nào cũng phải 10.000 bảng khởi bước. . . Người bạn thi nhân này, mình trước kia sao không biết cậu ta là gian thương chứ, cậu rõ ràng biểu hiện thật sự tiêu sái, không mấy để ý đối với tiền tài. . . Klein nhịn không được thở dài vài câu.

Nếu đã có manh mối, thấy được ánh rạng đông, hơn nữa có thể dùng tiền giải quyết, Klein không muốn lại tìm kiếm con đường khác, miễn có ngoài ý muốn.

Anh nhanh tính toán tài sản bản thân, phát hiện đây là giá có thể thừa nhận:

"Tính 300 bảng phí dự chi ủy thác của dược sư, 5.400 bảng tiền thưởng 'Kẻ xảo ngôn' cùng tiền cướp đoạt được trên thi thể, trừ đi 200 bảng trả thù lao cho tiểu thư 'Ma thuật sư', mình hiện tại tổng cộng có 12.767 bảng tiền mặt thêm 5 đồng vàng, cái này còn chưa có tính 3 saule 8 penny tiền lẻ.

"Mặt khác, tiểu thư 'Chính nghĩa' cuối tuần này sẽ trả 2.000 bảng tiền nợ cùng 1.800 bảng tiền đặc tính 'Bác sĩ tâm lý', mình là giàu hơn rất nhiều so với tưởng tượng, chẳng sợ ở Backlund, cũng có thể xưng được với phú ông."

Klein hít vào một hơi, không hề do dự, để cho tiền mặt từ trong đống tạp vật bay lại đây, rơi ở trên bàn.

Anh đếm ra 7.500 bảng tiền mặt, mang chúng đặt sang một bên. 7.000 bảng là tiền vật phẩm thần kỳ, 500 bảng là phí "phiêu lưu" của Emlyn.

Ai, cực cực khổ khổ có hơn 10.000, một lần đã mất đi hơn phân nửa. . . Klein thể hiện ra "Thế giới", để cho hắn bày ra động tác cầu nguyện, báo cho biết Emlyn không có vấn đề, mười lăm phút sau cử hành nghi thức, nhận ngài "Kẻ Khờ" trung chuyển ban cho.

Mặt khác, Klein còn để cho "Thế giới" dặn dò "Ánh trăng" Emlyn, sau khi lấy được tiền mặt không cần nóng lòng hoàn thành giao dịch, phải đợi tới ngày mai. Anh là sợ hãi Thiên sứ gia tộc Zoroaster trong cơ thể Leonard Mitchell phát hiện trên tiền mặt có khí tức sương mù xám, phải có một quá trình "tán vị", tựa như khi đưa huy chương cho Emlyn vậy.

Mười lăm phút sau, Klein nhìn xấp tiền còn lại độ dày giảm bớt hơn một nửa, thở dài, quay về tới thế giới hiện thực.

Lúc này, đã là 10 giờ 40 thứ sáu, cách tàu chở khách đến đảo Olavi còn chừng 8 giờ.

Lại đến thời gian một lần nữa đe dọa "Xúc xắc xác suất". . . Klein nói nhỏ một câu, cử hành nghi thức, mang ra hộp thuốc lá bằng sắt chứa "Mắt toàn màu đen".

Anh đoán dược sư béo Darkwell đối với cái này có hoài nghi gì đó, cho nên, cố ý mang xúc xắc vào nhà vệ sinh xử lý.

Thấy "Xúc xắc xác suất" một lần nữa an tĩnh lại, Klein rất nhanh xử lý "Mắt toàn màu đen" cùng hộp thuốc lá bằng sắt, thở ra một hơi thật dài, tính nhẩm thời gian:

"Hẳn có thể chống được tới khi giao nó cho người mà Darkwell liên hệ, không cần làm xử lý gì nữa."

Nghĩ đến đây, Klein lại có chút lo lắng suy xét một vấn đề khác:

" 'Mắt toàn màu đen' xuất hiện qua ở trước mặt 'Tạo vật chủ chân thật', lại còn ô nhiễm tinh thần, như vậy cách mấy mấy giờ lấy ra một lần, nói không chừng sẽ bị tập trung, phái cường giả lại đây tìm kiếm.

"Bất quá, mỗi lần chỉ một hai phút như vậy, vấn đề hẳn không lớn, cho dù phát hiện, bọn họ cảm ứng đối với vị trí cũng sẽ không quá tinh chuẩn, ài, liên quan đến 'Tạo vật chủ chân thật', không có cách nào dùng bói toán xác định, chỉ có thể đề cao đề phòng, hoàn hảo, đây là một lần cuối cùng, hơn nữa chỉ bảy tám giờ nữa là đã tới mục tiêu rồi. . . Mình vì sao lại cắm flag cho bản thân, phi phi phi, vừa rồi mình không có nghĩ cái gì cả."

Klein cầm lấy "Xúc xắc xác suất", quay về phòng khách, thấy dược sư béo tinh thần uể oải ngồi phịch ở trên ghế bành, mà con cú mèo Harry thần thái sáng láng, tựa như không cần nghỉ ngơi.

Đây là sinh vật khác nhau sau khi uống ma dược như nhau thi được đặc thù khác nhau? Ít nhất tiểu thư "Chính Nghĩa" cũng không có nói qua, cô ta không cần ngủ. . . Kết cấu sinh lý của con cú mèo mang đến độc đáo? Ài, mình không đủ hiểu biết đối với nó, quả nhiên là cường giả bàn phím cái gì cũng biết một chút cái gì cũng chỉ biết một chút. . . Klein ngồi ở sô pha, mang xúc xắc màu trắng ngà nọ để vào hộp nhẫn, kiên nhẫn chờ đợi chạng vạng đến, thuyền cập bến.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mặt trời sáng ngời trên cao dần dần ngã về tây, càng ngày càng thấp.

Đúng lúc này, Klein nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên đứng thẳng người dậy, cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt sắp buông xuống!

Cái này siêu việt linh tính trực giác của "Nhà bói toán" cùng dự cảm nguy hiểm của "Thằng hề", giống như nguyên từ gợn sóng vô hình của sương mù xám xuất hiện quỷ dị ở quanh người anh.

"Có kẻ địch! 'Kẻ nuốt đuôi' Ululuth hoặc thánh giả 'Hội Cực Quang'?" Klein mở to mắt, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc suy nghĩ đối sách.

Loại thời điểm này, phàm là xuất hiện một chút sai lầm, anh phải suy xét chuyện chết mà sống lại.

Về phần dược sư béo Darkwell cùng con cú mèo Harry, tuyệt đối không có khả năng may mắn thoát khỏi!

Anh từ đầu hy vọng người tới chỉ có thể cảm ứng mơ hồ, chỉ có thể xác định một phạm vi đại khái, không nhất định có thể tìm được mình hoặc "Xúc xắc xác suất", nhưng suy xét đến đây là chuyến tàu, phụ cận là biển lớn không có bóng người, mục tiêu tựa như không khó tập trung, đến lúc đó, phiền toái sẽ càng lớn hơn nữa, đành phải quyết đoán bỏ qua.

Phía trên tàu khách, hư không đột nhiên xé rách, mơ hồ thể hiện ra một cánh cửa vô hình giăng kín các loại phù hiệu phức tạp.

Hai bàn tay hơi tái nhợt vươn ra từ khe cửa, lôi kéo mạnh về phía sau, để cho cả thân thể đi ra.

Ông ta đội mũ mềm màu đen mà người già yêu thích cùng trường bào cổ điển màu sậm, bộ dáng xem qua cũng không đến bốn mươi, tóc nâu hơi hơi quăn, cho người ta cảm giác cực kỳ cứng rắn.

Trong đôi mắt tối tăm của ông ta giống như có vô số hư ảnh đang bồi hồi, lại tựa như cất giấu tầng tầng lớp lớp thế giới hỗn loạn.

Klein cảm giác nguy hiểm càng thêm mãnh liệt, chỉ là vẻ mặt biến hóa, đã làm cho Darkwell cùng con cú mèo Harry sợ tới mức không dám nhúc nhích.

Anh không hề do dự, căn cứ dự tính đã đặt ra trong mấy ngày nay đối với tình huống cùng loại, ngã người về phía trước, cầm lấy "Xúc xắc xác suất" kia.

"Tiến hành phán định hành vi đối với vừa người đến có ác ý, tôi muốn 1 điểm!" Klein trầm giọng nói nhỏ, quẳng ra xúc xắc màu trắng ngà, cùng theo bản năng ở trong lòng cầu nguyện với nữ thần, hy vọng xúc xắc vừa trải qua đe dọa không bao lâu có thể nghe lời, có thể phát huy tác dụng.

Cùng lúc đó, anh biểu hiện cực kỳ trấn định, miễn cho xúc xắc cảm ứng được bản thân căng thẳng, nhân cơ hội quấy rối.

Trong tiếng va chạm bốp bốp bốp, "Xúc xắc xác suất" quay cuồng vài vòng, dừng hình ở 1 điểm đỏ tươi như máu.

Trên không tàu chở khách, người nam áo bào đen không đến bốn mươi kia trong đôi mắt đã chiếu rọi ra cả chiếc thuyền.

Ông ta lan tràn ra linh tính, nhìn quét một vòng, lấy tay bắt lấy hư không phía trước, mạnh kéo ra một cánh cửa lớn gần như vô hình.

Vị cường giả này đi vào bên trong, biến mất khỏi nơi vốn đang đứng.

Trong khoang thuyền hạng nhất Klein nhất thời cảm giác nguy hiểm đã đi xa, khó có thể ngăn chặn lặng yên nhẹ nhàng thở ra.

Anh ngóng nhìn "Xúc xắc xác suất" trên bàn, nhịn không được cảm khái một câu ở trong lòng:

"Xúc xắc này nếu hiệu quả xấu không lớn như vậy, có thể lợi dụng đầy đủ, quả thực chính là thần khí!

"Không hổ là vật phong ấn cấp '0', không hổ là tính duy nhất con đường 'Quái vật'. . ."

"Vừa rồi, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?" Dược sư béo Darkwell lúc này mới tìm về dũng khí, thật cẩn thận hỏi.

Klein bảo trì tư thế không thay đổi, bình tĩnh đáp lại:

"Anh không cần biết."

"Tôi rõ ràng, tôi rõ ràng, biết càng nhiều càng nguy hiểm." Darkwell lau mồ hôi lạnh trên đầu.

Mấy giờ kế tiếp, không có ngoài ý muốn gì phát sinh nữa, sau khi mặt trời hạ xuống đường chân trời, sắc trời hoàn toàn tăm tối, Klein rốt cuộc thấy một tòa hải đăng cao ngất xuất hiện cách đó không xa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận