Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 642: Một lần được ba

Một vị kỵ sĩ hiểu được tiếng Cự long, thậm chí ở giai đoạn mấu chốt trưởng thành lấy sử dụng tiếng Cự long làm chủ. . . Khó trách "Hội Tâm lý luyện kim" muốn lấy bút ký hắn lưu lại. . . Audrey có giật mình thu liễm suy nghĩ, vui vẻ tiếp tục trao đổi cùng Michel Ruyter về vấn đề ngữ pháp tồn tại này.

Rất nhanh, bọn họ đã thảo luận xong đối với bản bút ký này, Michel bắt đầu giới thiệu đến đồ sưu tầm tiếp sau.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cuộc viếng thăm dần dần tiến vào kết thúc, Audrey nguyên vốn định lần sau mới đưa ra thỉnh cầu mua, để cho sự việc có vẻ không phải là mục đích rõ ràng như vậy, nhưng không khí hữu hảo, ngôn ngữ tự nhiên, làm cho cô sâu sắc cảm thấy đây là một cơ hội, vì thế mượn dùng năng lực vòng cổ "Nói dối", để cho hai má nhiễm lên đỏ hồng xấu hổ:

"Ngài Ruyter, mũ giáp vương thất Solon nguyên từ chiến tranh hoa hồng trắng kia là vật phẩm kỷ niệm tổ tiên của tôi, tôi mạo muội hỏi một câu, tôi có thể mua nó từ chỗ của ông hay không? Còn có bản bút ký thời kỳ chiến tranh hai mươi năm kia, bởi vì tôi đối với kỵ sĩ thủ vững đảo Sunia cực kỳ kính nể, cho nên cũng muốn có được nó.

"Tôi biết đây là một thỉnh cầu không đủ lễ phép, nhưng hy vọng ông có thể lý giải tâm tình của tôi, đương nhiên, ông có quyền lợi cự tuyệt."

Cô sóng mắt chuyển động, hơi có trốn tránh, nửa là cố ý nửa là chân thật để cho bản thân có vẻ chột dạ nao núng, e lệ đáng thương.

Michel trong nháy mắt lại theo bản năng dời đi tầm mắt, giọng hòa hoãn nói:

"Tôi là một người sưu tầm, tôi sẽ không bán đồ sưu tầm của tôi."

Ông ta giọng điệu cùng dùng từ cũng không đủ kiên quyết. . . Tư liệu sưu tầm trước đó biểu hiện, ông ta là một quý ngài rất chú trọng thanh danh, trực tiếp dùng tiền tài mua vật phẩm sưu tầm của ông ta chỉ sợ là phương thức ông ta không thể tiếp nhận. . . "Hội Tâm lý luyện kim" không tìm người nào khác hoàn thành nhiệm vụ này, một mặt là vừa để cho mình tích lũy cống hiến, một mặt khác hẳn chính là cố kỵ thái độ của ngài phó giáo sư ở phương diện này. . . Phải đổi phương thức. . . Audrey trước khi đến nơi đây tham quan, đã tâm tư kín đáo căn cứ tình báo thu hoạch được chế định phương án khác nhau, sau khi hơi suy nghĩ đã trực tiếp chuyển hướng đề tài, chuyển hỏi:

"Ngài Ruyter, tôi nghe nói ông đang tìm kiếm bên trong đại học Storn thành lập một cơ sở nghiên cứu đồ cổ?"

"Đúng vậy, đây là mục tiêu của tôi mấy năm gần đây." Michel một lần nữa nhìn về phía Audrey, thản nhiên hồi đáp.

Audrey cười nhẹ nhàng nói:

"Tôi đối với nghiên cứu phương diện này rất cảm thấy hứng thú, cũng cực kỳ tôn kính đối với ông, hy vọng có thể thấy ông đạt thành tâm nguyện.

"Ô, tôi muốn quyên tặng đối với đại học Storn, đối với học viện của ông 1.000 bảng tiền mặt, ngay tại 2.000 mẫu thổ địa phụ cận cùng một trang viên thu vào không tệ, để bước đầu thành lập khởi một quỹ công ích dùng cho sưu tập cùng bảo hộ đồ cổ, tôi biết cái này còn chưa đủ, nhưng tôi sẽ du thuyết những úy cô quý ngài mà tôi biết, để họ cũng làm ra cống hiến nhất định. (Mẫu ở đây chỉ công mẫu. Ở trung hậu kỳ thời đại Victoria, thổ địa vùng ngoại thành thành thị đại khái là 1 mẫu Anh 100 đến 130 bảng, đổi ra là 1 công mẫu 2 bảng 10 đồng đến 3 bảng 5 đồng, ngoại trừ ngoại ô Luân Đôn).

"Ngài Ruyter, ông là người sưu tập đồ cổ cùng nghiên cứu chuyên nghiệp nhất mà tôi biết, ông có nguyện ý đảm nhiệm người phụ trách quỹ công ích này không?"

2.000 mẫu thổ địa phụ cận đại học, cái này nhắm chừng giá trị 6.000 bảng, cộng thêm trang viên cùng tiền mặt, tiểu thư Audrey quyên tặng tiếp cận 10.000 bảng. . . Có một quỹ công ích sưu tập cùng bảo hộ đồ cổ như vậy, cơ sở nghiên cứu của mình độ khó sẽ hạ đến thấp nhất. . . Michel lặng lẽ vài giây, lộ ra nụ cười tự đáy lòng, trịnh trọng cúi người nói:

"Tiểu thư tôn quý, coi trọng của cô đối với học thuật làm cho tôi cảm động, hào quang của nó đủ để so sánh cùng vẻ đẹp của cô sự tu dưỡng của cô, tôi nghĩ tôi không có lý do gì cự tuyệt lời mời của cô.

"Ta đã sao nội dung bản bút ký nọ, đêm nay tôi sẽ mang nó cùng mũ giáp kia đưa đến phủ đệ của cô, đây là một vị bằng hữu chân thành tặng."

Thành công! Audrey trong lòng vui vẻ, chỉ muốn khen ngợi bản thân, nhưng mặt ngoài lại rụt rè điềm đạm, không có một chút hành động thất lễ.

"Cái này là vinh hạnh của tôi." Cô thành khẩn nói.

Tuy hai món đồ sưu tầm kia khẳng định không đáng giá 10.000 bảng, nhưng cô cũng không bởi vậy mà cảm thấy thiệt hại gì.

Ở trong dự tính của cô, đề nghị này bao hàm ba tầng mục đích, ba loại thu hoạch!

Tầng mục đích thứ nhất tự nhiên là lấy được vật phẩm, hoàn thành ủy thác, thuận lợi từ trên tay "Hội Tâm lý luyện kim" có được phối phương ma dược "Nhà thôi miên".

Tầng thứ hai dùng phương thức quyên tặng học thuật nghiên cứu bảo hộ vật phẩm cổ đại, bảo hộ cùng tăng lên danh dự, địa vị cùng hình tượng bản thân, đây là chuyện đại bộ phận quý tộc đại bộ phận phú hào đều đang làm, cho dù không có quyên tặng hôm nay, Audrey hàng năm cũng sẽ cống hiến 3.000 bảng thậm chí càng nhiều hơn cho các tổ chức từ thiện, cho nên, cô tin tưởng phụ thân bá tước Hall sẽ không ngăn trở mình mang chút ít điền sản trên danh nghĩa làm những chuyện như vậy.

Tầng thứ ba là một quỹ bảo hộ chuyên chú ở sưu tập đồ cổ sẽ rất dễ dàng tiếp xúc đến một ít tư liệu có giá trị lịch sử cùng vật phẩm thần bí, Audrey không cần tự mình ra mặt, chỉ ngồi ở nhà, đã có khả năng thu hoạch sự vật có trợ giúp đối với bản thân, tương đương dùng 10.000 bảng dẫn động càng nhiều tài chính, thành lập lên "thế lực" thuộc về mình.

Đương nhiên, nếu Michel Ruyter không tiếp thụ loại trao đổi này, cô còn có dự tính khác: trong uỷ ban giáo dục cao đẳng vương quốc có người gia tộc Hall, cũng có bạn bè quý tộc mà cô biết, chỉ cần ngài phó giáo sư có nhu cầu phương diện tương ứng, cô tất nhiên tìm được biện pháp thỏa mãn ông ta.

Bất quá, Audrey không quá thích phương thức này, luôn cảm thấy không đủ sáng rõ, tựa như tổn hại lợi ích công chúng.

Sau khi thỏa thuận xong, Audrey lưu lại một chút, nói chuyện phiếm đại khái chừng mười lăm phút, để cho sự việc kết thúc có vẻ không đột ngột.

Tiếp theo, cô cáo từ rời khỏi nhà Michel, ngồi xe ngựa quay về biệt thự gia tộc Hall ở thành phố Storn.

Tám giờ hơn buổi tối, cô đúng hẹn thu được mũ giáp vương thất Solon cùng bản bút ký thời kỳ chiến tranh hai mươi năm kia.

Audrey mang bao tay lụa trắng, có hứng thú ngồi vào trước bàn, mang mũ giáp đặt sang một bên, tập trung lật xem nội dung bản bút ký.

Cô phát hiện chuyện ghi lại trên đó đều thực vụn vặt, giai đoạn trước chủ yếu là vị kỵ sĩ nào đóng ở đảo cổ tinh linh học tập sản xuất rượu máu Sunia như thế nào, truy đuổi những cô gái xung quanh như thế nào, tiêu đi thời gian nhàm chán như thế nào, trung hậu kỳ thì tiến vào giai đoạn chiến tranh hai mươi năm, lấy mắng người Fossack, thầm oán đồng bạn, suy xét phương án thủ vững vân vân làm chủ, ở sau khi đảo Sunia lần đầu tiên mất mà chấm dứt.

"Trừ bỏ ngữ pháp có thói quen tương tự tiếng Cự long, cái khác đều không có vấn đề gì quá lớn, cũng nhìn không ra nơi nào cất giấu manh mối. . ." Audrey hơi nhíu mày, khép bút ký lại.

Vừa rồi, có dùng phương pháp thần bí học làm kiểm tra, vẫn không có thu hoạch.

Điều này làm cho cô không muốn lãng phí thời gian nữa, chuẩn bị cứ như vậy nộp lên cho "Hội Tâm lý luyện kim" .

Trong khi suy nghĩ thay đổi thật nhanh, cô đột nhiên có ý tưởng mới:

"Ngài Kẻ Khờ, 'Người Treo Ngược', luôn sẽ suy xét vấn đề từ những phương diện khác nhau, rồi mới đưa ra đề nghị, mình có phải nên học tập một chút hay không?

"Ô. . . Đổi một góc độ suy nghĩ, đầu tiên giả thiết nội dung bút ký không có vấn đề, vậy 'Hội Tâm lý luyện kim' theo đuổi chính là bản thân nó?

"Bản thân nó sẽ có đặc thù gì đây? Vừa rồi không có phát hiện. . . Nó thuộc về một vị kỵ sĩ có thói quen dùng tiếng Cự long, vị kỵ sĩ kia tất nhiên đã trải qua cái gì đó. . . Bói toán, đúng, bói toán! Có lẽ có thể lợi dụng phương thức bói toán, mượn dùng bản bút ký này, tìm được vị kỵ sĩ kia cuối cùng ở nơi nào hoặc dấu vết lúc ban đầu, mà cái này rất có khả năng có liên quan đến một cự long!

"Nếu là cự long, vậy khả năng không nhỏ là Tâm linh cự long, nó là đại biểu con đường 'Người quan sát', manh mối liên quan đến nó quả thật đáng giá 'Hội Tâm lý luyện kim' coi trọng. . .

"Audrey, cách nghĩ này rất tốt!"

Audrey đôi mắt sáng lên một chút, tựa như cất giấu lấp lánh rõ ràng.

Cô nhịn không được nghiêng đầu, nhìn về phía chó lông vàng ngồi ở bên cạnh.

Susie liếc mắt nhìn chủ nhân một cái, uông một tiếng rồi nói:

"Audrey, cô là muốn tôi tán dương cô sao?"

"Không, không cần. . ." Audrey hơi cảm thấy xấu hổ quay đầu đi.

Sau đó, cô phát hiện một vấn đề quan trọng, đó chính là mình không biết bói toán, hoặc là nói gợi ý để bói toán được chuẩn xác là quá thấp!

Không có cách nào khác nghiệm chứng. . . Không, mình còn có thể thỉnh cầu trợ giúp từ ngài "Kẻ Khờ"! Nghi thức mật khế? Cái này giống như chỉ có thể tác dụng cho bản thân, không thể nhằm vào vật phẩm bên ngoài. . . Mộng du nhân tạo? Nó xấp xỉ với nghi thức mật khế, cũng không được. . . Hiến tế cho ngài "Kẻ Khờ", để hỗ trợ bói toán, sau đó ban lại cho mình, không, không được, cái này có vẻ không đủ tôn kính, cũng không phải ba ba hoặc thầy của mình, là một vị thần linh chân chính, dùng loại phương pháp này quá tùy ý, có chút cảm giác báng bổ. . . Audrey ý nghĩ liên quan đến ngài "Kẻ Khờ" dần dần phát triển liên quan đến bói toán.

Cô tuy không bói toán như thế nào, nhưng đối với tri thức thần bí học tương ứng vẫn có hiểu biết nhất định, rất nhanh đã tập trung một loại phương pháp bói toán:

Đó chính là thông qua nghi thức nhất định, thỉnh cầu lực lượng kẻ thứ ba, thỉnh cầu tồn tại không biết, thần bí cho đáp án, loại phương pháp này đại biểu điển hình nhất chính là "Bói toán ma kính" !

"Ừm. . . Cái này quả thật rất nguy hiểm, nhưng nguy hiểm ở chỗ đối tượng khẩn cầu khả năng tràn ngập ác ý hoặc chỉ là tiếp xúc đã khiến cho người ta sụp đổ, mà mình hoàn toàn không tồn tại lo lắng như vậy, mình là thỉnh cầu về phía ngài Kẻ Khờ!" Audrey chớp chớp mắt, kiềm chế kích động trong lòng, nghiêng đầu nói với chó lông vàng:

"Susie, mày đi ngoài cửa thủ, tao muốn dùng phương pháp thần bí học kiểm tra bản bút ký này."

"Cô không phải mới vừa dùng qua sao?" Susie nghi hoặc hỏi.

Nó càng ngày càng không dễ lừa. . . Audrey đôi mắt hơi đổi, thản nhiên nói:

"Tao tính thử 'Bói toán ma kính' .

"Yên tâm, tao có đối tượng thỉnh cầu an toàn."

"Tốt." Susie xác định Audrey nói là nói thật.

Nó đi vài bước, lại xoay người, dặn dò một câu:

"Audrey, cô phải cẩn thận bị tồn tại thần bí hình chiếu phụ thể."

"Tao biết." Audrey tuyệt không lo lắng đáp lại.

Ở cô thấy, ngài "Kẻ Khờ" thật muốn bất lợi đối với mình, sớm đã có vô số cơ hội, không cần thiết chờ tới giờ.

Chờ Susie tự mình mở cửa đóng cửa, ra bên ngoài, Audrey ngồi ở trước bàn, tụng niệm lên tôn danh ngài "Kẻ Khờ", xin sử dụng "Phương pháp bói toán ma kính" .

Qua một hồi, Klein đang ở trên "Tàu Tương Lai" tiến vào nhà vệ sinh, đi vào phía trên sương mù xám, nghe được "Tiểu thư "Chính Nghĩa" khẩn cầu.

"Còn có thể như vậy? Cũng đúng, làm tồn tại thần bí, không biết, mình quả thật có thể đảm đương lực lượng kẻ thứ ba trong 'Bói toán ma kính'. . ." Klein có chút buồn cười cho trả lời "có thể".

Audrey lúc này cầm lấy bản bút ký, ngồi ở trước bàn trang điểm, đối diện với gương điểm hỏa một ngọn nến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận