Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 547: Linh mục

Đôi mắt lớn đen trắng rõ ràng hiện ra trạng thái bán trong suốt, lẳng lặng trôi nổi ở sau những khối màu nồng đậm tươi sáng trùng điệp, nhìn không ra địch ý, cũng nhìn không ra thân thiện.

Trong nháy mắt, Klein nhớ lại một đoạn nội dung trên bản bút ký "Hiểu biết linh giới", tổ tiên gia tộc Abraham nói như thế này:

"Tận lực không cần đối diện cùng sinh vật linh giới nào vượt qua ba giây, cái này thuộc về hành vi khiêu khích, trừ khi chúng nó đã biểu đạt ra muốn trao đổi tin tức; cũng đừng để cho bản thân có vẻ sợ hãi cùng khẩn trương, cái này sẽ gia tăng dục vọng công kích của Bộ thực giả nào đó."

Những từ tương ứng xuất hiện trong lòng, Klein thu hồi tầm mắt, tiếp tục "truy đuổi" ba toong gỗ bay ở phía trước, tốc độ không nhanh cũng không chậm.

Bóng dáng toàn thân khôi giáp màu đen, đội vương miện tối đen, phối với áo choàng cùng màu của anh tiến vào trong con mắt rất tròn kia, lại xẹt qua rất nhanh, rời xa không thấy, chưa kích khởi chút biến hóa nào.

Từ trên bản chất mà nói, linh giới là một nơi cực kỳ nguy hiểm, hơi không có lưu ý liền khả năng gặp gỡ tồn tại khủng bố cấp Bán Thần. . . Klein tiếp tục xuyên qua, phát hiện nơi này thật sự tương đương hỗn loạn, bảy đạo hào quang trong vắt vốn có thể đánh dấu vị trí nọ tuy vẫn ở chỗ cao, bao trùm "bầu trời", nhưng lại thường xuyên có thể nhìn thấy ở dưới chân, trái phải, trước sau.

Nếu không phải có ba toong màu đen định vị, Klein căn bản không phân rõ phương hướng.

Đột nhiên, anh xuyên thấu qua sương mù hư vô mỏng manh, thấy phía dưới bên trái có tòa thành trôi nổi trong khái niệm của người bình thường, toàn thể nó màu đen, đỉnh nhọn cao ngất, mọc đầy dây leo, cực kỳ có phong cách Gothic.

Đỉnh tòa thành này, đứng một cô gái bán trong suốt, cô ta gần như cao cùng tòa thành, mặc một thân váy dài màu đen phiền phức hoa lệ lại đen tối âm trầm, cô ta không có đầu, ở cổ tồn tại vết cắt chỉnh tề, hai tay rủ xuống lại cầm theo bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ, diện mạo tươi sáng, nếu cẩn thận nhìn kỹ, sẽ phát hiện những cái đầu này giống nhau như đúc.

Khi Klein hoá trang "Hoàng đế đen" băng qua, cô gái cầm theo bốn đầu này cùng nhau chớp chớp mắt.

Klein không có đáp lại, như không nhìn thấy phi hành về phía trước.

Cô ta chậm rãi xoay người, để cho đầu trong tay nhìn theo hắn đi xa.

Đây đều là những quái vật gì vậy. . . Klein suy nghĩ trong đầu vừa chuyển, đã thấy ba toong màu đen cấp tốc "hạ" xuống.

Anh vội vàng đuổi theo, lại một lần nữa thưởng thức hương vị rơi tự do.

Sau bảy tám giây, "phía trước" anh xuất hiện một mảng kiến trúc sụp đổ như ẩn như hiện.

Ở ngoài kiến trúc nọ, nổi lơ lửng sinh vật linh giới dạng sứa to lớn, nó duỗi ra từng sợi xúc tu trong suốt bao trùm chất nhầy, mang khu vực xung quanh nhét vào "lãnh địa" của mình.

Đỉnh mỗi sợi xúc tu đều mọc ra một cái đầu lâu xương sọ màu trắng hốc mắt sâu thẳm, nhẹ nhàng mà thong thả đong đưa, không ngừng di chuyển.

Ba toong màu đen xuyên qua sinh vật linh giới hình thù kỳ quái này, lơ lửng đứng ở trước kiến trúc hư ảo gần như sụp đổ kia.

Tìm được rồi? Klein đầu tiên là vui vẻ, chợt trầm ngưng nhìn về phía con "Sứa" đang vung lên những cái đầu lâu xương sọ to lớn kia.

Anh làm tốt chiến đấu chuẩn bị, nhưng không có lập tức ra tay, mà là thử mang đặc tính cấp bậc cao của lá bài "Hoàng đế đen" mang đến cảm giác thâm trầm uy nghiêm phát ra ngoài, ánh mắt hờ hững đối diện cùng một đám hốc mắt u ám thâm thúy kia.

Sau ba giây như ngưng đọng lại, Klein trầm thấp phát ra tiếng, hộc ra một từ tiếng Hermes cổ:

"Rời khỏi!"

Xúc tu có đầu lâu xương sọ co rúm lại, con "Sứa" to lớn kia chậm rãi trôi nổi lên, biến mất ở chỗ sâu trong trong linh giới.

Lá bài "Hoàng đế đen" này vẫn rất hữu dụng. . . Mình đang suy xét có cần đưa ra còi đồng ngài Azcot hay không, hậu duệ Tử thần ở linh giới hẳn vẫn có chút mặt mũi. . . Klein thở ra một hơi, hạ xuống, cầm lấy cây ba toong gỗ màu đen.

Tiếp theo, anh ẩn hàm chờ mong rơi vào trong mảng di tích kiến trúc sụp đổ kia.

Với anh mà nói, chẳng sợ người của giáo hội Gió Bão cùng quân đội đã tìm tới nơi này trước, cầm đi vật phẩm có giá trị nhất, nhưng chỉ cần còn chút vật thừa, cũng sẽ tương đương thỏa mãn.

Cho dù không có gì, có thể nghiên cứu di tích tinh linh, xem bọn họ để lại tin tức gì, cũng là đủ rồi. . . Klein xuyên thấu qua tấm màn như "Vách tường" hư vô, đột nhiên thấy không khí xung quanh trở nên dinh dính, trở nên trầm trọng.

Bốn phía anh xuất hiện sóng ánh sáng qua lại, đó đến từ nước biển lam sậm đang lấp đầy khu vực này.

Đáy của nước biển là một mảng di tích xa xưa đen tối, toàn bộ kiến trúc đều đã sụp đổ hoặc bán sụp đổ.

Một cây trụ thật lớn, khắc đầy hoa văn cùng phù hiệu kỳ dị vươn ra từ trong đó, có xu hướng thẳng nhập đỉnh tầng, tựa như ở quá khứ chống đỡ nơi này, nhưng hiện tại, nó đã bị gãy, nửa đổ tựa vào đỉnh chóp kiến trúc phụ cận.

Klein nhận ra nơi này, nhận ra cây trụ này, đây là nơi "Hải thần" Cavitewa ẩn thân, nơi ẩn nấp hiện thực cùng linh giới giao dung.

Giờ này khắc này, một tiếng rít không cam lòng, đau đớn, phẫn nộ, điên cuồng quanh quẩn lâu dài, không thấy yếu bớt, đúng là tiếng gầm rú tràn ngập oán niệm Cavitewa phát ra trước khi chết.

Nó quả thật đã tử vong. . . Klein nắm ba toong màu đen, rơi xuống con đường lớn bằng phiến đá màu xám xanh ở phía trước di tích xa xưa.

Hai bên con đường lớn này có những cây trụ không tính là to không tính cao lớn, mặt trên cũng có phù hiệu tượng trưng, dấu hiệu ma pháp, hoa văn kỳ dị tồn tại khác nhau nhất định.

Mà đáy mỗi cây cột đá, đều có một bóng người ngồi dựa vào, bọn họ có khoác trường bào cũ kỹ, có khoác jacket màu nâu lưu hành đương thời.

Vừa cảm giác được có người tới gần, bọn họ cầm lấy trường kiếm, rìu các loại vũ khí, động tác cứng ngắc nhưng mau lẹ đứng lên, chuyển hướng về phía Klein, lộ ra gương mặt xám xịt phong hoá đã lâu cùng thân thể khô quắt không hề có cảm giác máu thịt tồn tại.

Ánh mắt cuồng nhiệt cùng chết lặng của bọn họ đồng thời hướng về phía Klein khôi giáp màu đen, đội vương miện tối đen.

Tín đồ thành kính của Cavitewa. . . Bất quá, cái này cũng thuyết minh giáo hội Gió Bão cùng quân đội còn chưa có tìm tới nơi này. . . Klein thầm than một tiếng, mang linh tính đưa vào "Ghim cài áo Mặt Trời", thấp giọng niệm ra một tiếng Hermes cổ:

"Thần thánh!"

Anh mở ra "Lời thề thần thánh" do "Ghim cài áo Mặt Trời" thêm vào, thông qua tiếng Hermes cổ đối ứng, gia tăng thương tổn thần thánh ngắn ngủi cho công kích bản thân.

Bốp!

Klein rung cổ tay, lắc lắc ba toong.

Anh hơi phục thân thể, xông về phía "Thủ Vệ Hải Thần" đầu tiên chạy tới.

Trong cao tốc chạy tới, Klein bỗng nhiên nghiêng trái thân thể, tránh thoát rìu của kẻ địch bổ đến, đồng thời trở ngược cánh tay, ba toong ở trên người đối phương quất ra một dấu vết vỡ ra màu xám trắng.

Trong dấu vết nọ, ngọn lửa màu vàng trong vắt bốc lên trong im lặng, bao phủ "Thủ Vệ Hải Thần", thiêu cho nó lung lay sắp đổ.

Thịch!

Klein chân dùng sức, lướt qua kẻ địch này.

Sau lưng anh, "Thủ Vệ Hải Thần" đã hoàn toàn khô quắt rốt cuộc đã ngã xuống, hóa thành tro tàn ở trong ngọn lửa màu vàng.

Thịch thịch thịch! Klein lưng phục thấp, bước chân nhanh đi về phía trước, khi thì nghiêng người, khi thì lướt qua bên cạnh từng "Thủ Vệ Hải Thần".

Cùng lúc đó, anh vung ba toong, hoặc quất, hoặc đâm, hoặc bổ, hoặc quét, để lại ở trên thân những thủ vệ giống như xác khô kia dấu vết khác nhau.

Thịch! Thịch! Thịch! Klein thông qua con đường lớn này, đến phía trước di tích bán sụp đổ.

Anh nhẹ nhàng nâng lên cái áo choàng màu đen, nhóm "Thủ Vệ Hải Thần" biến thành những cây đuốc màu vàng, chiếu sáng phiến đá màu xám xanh cùng những cây trụ giăng kín hoa văn.

Trong một hồi múa loạn, thủ vệ này lần lượt ngã xuống, đã không còn động tĩnh.

Klein bước lên bậc thang, tiến vào bên trong kiến trúc bán sụp đổ này.

Trước tiên đập vào mắt anh là một con rắn biển thật lớn đến khó mà tưởng tượng màu xanh lam, quanh thân nó vảy trắng mịn, mọc đầy hoa văn cùng các loại phù hiệu tương tự trong di tích.

Nó mở ra cái miệng khổng lồ cắn vào cây trụ, răng cong trắng nhũ đâm sâu vào.

Thân thể nó từ đầu rở xuống rũ xuống mặt đất, quây quanh chiếm cứ một phần ba đại sảnh rộng lớn, giống như một tòa núi nhỏ màu xanh lam phập phồng bất định, nhưng mặt trên giăng kín các loại vết thương, hoặc máu thịt mơ hồ, hoặc có thể thấy xương trắng.

Trên thân nó đã phân ra những điểm hào quang thần bí màu xanh lam, không mấy nhanh hội tụ về phía một cái răng còn dài hơn so với cánh tay nhân loại ở trong đó, để cho xương trắng sắc nhọn hơi cong này lấy tốc độ thong thả thẳng ra.

Tiếng rít của nó trước khi chết quanh quẩn kịch liệt ở trong này, làm linh thể như thực chất của Klein cũng xuất hiện dấu hiệu bất ổn rất nhỏ.

Lúc này, bên thân thể Cavitewa, đang nằm một ông lão đội mũ mềm nhân viên thần chức.

Ông ta tóc hoa râm, bên ngoài thân màu xám giống như nham thạch, bộ mặt gần với thân thể con rắn, trong cổ họng phát ra thanh âm không rõ ý nghĩa, không biết đang làm cái gì.

Xung quanh thân thể con rắn thật lớn này, còn nằm những thây khô, chúng nó giống những "Thủ Vệ Hải Thần" ở bên ngoài, lại càng thêm kỳ dị, xuất hiện tình huống bụng phồng lên, thậm chí vỡ tan, mặt khác, miệng chúng dính đầy máu đỏ sậm, lộ ra những mảnh thịt hơi có màu xanh lam.

Những điểm sáng màu xanh lam tương tự đang thấm ra từ trên thân thể của họ, ùa về phía cái răng màu trắng đang dần dần thẳng ra kia.

Klein còn chưa kịp suy nghĩ cảnh tượng như vậy thể hiện cái gì, ông lão áp vào trên thân thể Cavitewa, đội mũ mềm nhân viên thần chức đã lảo đảo đứng thẳng người lên, đi vòng qua đây.

Ánh mắt ông ta lóe ra ánh sáng màu xanh lam, bên miệng một miếng thịt màu đỏ, răng đang ra sức cắn xé.

Nơi mà mặt của ông ta áp vào vừa rồi, thân thể rắn Cavitewa hỗn độn không chịu nổi, mất đi rất nhiều máu thịt, hầu như có thể thấy xương trắng.

Ông ta đang ăn sống thi thể "Hải thần" Cavitewa!

Cái này. . . Klein mày cau lại, đại khái rõ ràng nơi này đã xảy ra cái gì:

Sau khi Cavitewa chết, nhóm linh mục cùng thủ vệ trong đại sảnh mất đi khống chế, điên cuồng cắn nuốt máu thịt của nó.

Lúc này, đặc tính phi phàm còn chưa hoàn toàn phân ra, ở trong thân thể Cavitewa còn chứa một bộ phận tương đối lớn, rất nhiều thủ vệ bởi vậy xuất hiện vấn đề "Ma dược" quá lượng hoặc xung đột đặc tính con đường khác nhau, sụp đổ tại chỗ, hoàn toàn tử vong.

Nhưng phương diện này cũng tồn tại người may mắn, sẽ chống đỡ qua giai đoạn chết bất đắc kỳ tử, hoặc mất khống chế thành quái vật ghê tởm, hoặc trực tiếp bỏ qua vài danh sách, trở thành cường giả, hoặc nhân đặc tính con đường khác nhau hỗn tạp, biến thành kẻ điên có được năng lực tà dị vặn vẹo.

Mà mặc kệ một loại nào, đều là sự vật tương đương nguy hiểm!

Tầm mắt Klein di chuyển về thân dưới của linh mục còn sống kia, nhìn về phía cái bụng đang gồ lên giống như phụ nữ có thai của ông ta.

Nơi đó phồng lên rút lại mạnh mẽ mà có lực, tựa như có một trái tim thật lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận