Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 500: Thẩm vấn "Cá mập trắng"

Bùm!

Người pha chế ngã ở trên đất, đau đến cuộn mình lại mà lăn lộn.

"Cá mập trắng" Hamilton trùng trùng hừ một tiếng, không nói cái gì cả, quay đầu đi lên lầu hai, giẫm lên cầu thang gỗ răng rắc rung động.

Thấy náo nhiệt đã hết, nhóm tửu quỷ đều tán đi, đám người thuyền trưởng Airland không chịu ảnh hưởng quay về tầng trên, tiếp tục đánh bài.

Klein thừa cơ hội này, theo cầu thang lên trên lầu.

Anh trở lại "Phi ngư cùng rượu", không phải vì đối phó "Cá mập trắng" không tồn tại nguy hại, thuần túy là muốn từ ông chủ quán bar có liên hệ cùng nhiều thế lực hải tặc này tìm hiểu thêm nhiều tình báo, dù sao anh lấy tên cho thân phận mới là Hermann, che dấu ý tứ muốn săn bắn hải tặc tay đầy máu, dùng linh hồn, máu thịt cùng đặc tính phi phàm của chúng thay thế cho những kẻ đang chờ được phóng thích ở trong "Mấp máy đói khát".

Cảng Damir không có tài nguyên khí gas, lầu hai khá là tăm tối, hai bên vách tường được khảm giá nến đồng thau, đèn đuốc lay động, khá là ảm đạm.

Klein vừa quan sát hoàn cảnh, vừa đưa tay lau một cái ở trên mặt, lặng yên không tiếng động biến thành thủ vệ nào đó ở lầu một.

Về phần trang sức quần áo khác nhau, anh dùng năng lực chế tạo ảo giác tiến hành bù lại.

Chuẩn bị sẵn sàng, anh đi về phía phòng "Cá mập trắng" Hamilton ở trong linh tính trực giác.

Anh trước hết đi ngang qua chỗ đánh bài, không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý.

Anh đi đến trước mấy tên thủ vệ trấn giữ thông đạo, tự giác dừng bước chân lại, đè thấp giọng nói:

"Dưới lầu lại có chút việc."

"Gió bão trên cao, đêm nay đến cùng làm sao vậy?" Một gã thủ vệ cảm thán ra tiếng.

"Hy vọng những em út đó không bị thương." Một thủ vệ khác hơi có chút lo lắng nói.

Hắn chỉ là nhóm kỹ nữ phụ thuộc quán bar.

"Họ không có việc gì." Klein lướt qua thủ vệ, đi đến trước cửa phòng "Cá mập trắng", câu nệ nâng tay gõ.

"Ai?" Hamilton cảnh giác hỏi.

"Ông chủ, là tôi, dưới lầu lại xuất hiện tình huống!" Klein nhớ lại các xưng hô vừa rồi khi xem náo nhiệt thu được, cố ý khàn khàn nói.

"Đáng chết!" Hamilton rống giận một tiếng, "Tiến vào nói rõ ràng đã xảy ra cái gì!"

Klein xoay nắm tay, rồi đi vào.

Khi thuận tay đóng cửa, anh giải trừ ảo thuật, cơ thịt bộ mặt cấp tốc mấp máy, biến trở về thân phận một người khách tóc vàng mắt lam, ngũ quan bình thường.

"Ngươi. . ." Hamilton đầu tiên là ngẩn ra, chợt mở lớn miệng, ý đồ hô to.

Cùng lúc đó, mu bàn tay hắn hiện ra phiến phiến vẩy cá hư ảo, thân thể vốn mập mạp cao lớn lại bành trướng một vòng.

Đột nhiên, tim hắn đập phành phành nhanh hơn, sợ hãi mãnh liệt nguyên từ bản năng chẹn ở yết hầu hắn.

Giờ khắc này, hắn cảm thấy người xa lạ đứng ở cửa chính là một ác ma đói khát từ rất nhiều ngày, đang dùng ánh mắt lạnh lẽo khát cầu xem xét máu thịt cùng linh hồn của mình.

Trong khoảnh khắc, "Cá mập trắng" Hamilton lâm vào trong khủng hoảng cực độ, không thể làm ra ứng đối hữu hiệu.

Klein chậm rãi đi đến vị trí sô pha, ngồi xuống, lễ phép cười nói:

"Hiện tại có thể bình tĩnh trao đổi không?"

Cảm giác bị quái vật khủng bố nhằm vào bỗng nhiên biến mất, Hamilton chợt trở nên thoải mái, thân thể hắn giống như khí cầu bị đâm thủng, khô quắt đi rất nhiều.

Hắn không hề lỗ mãng kêu cứu, trán đổ mồ hôi hỏi:

"Anh là ai? Anh muốn làm cái gì?"

"Một thợ săn." Klein thuận miệng hồi đáp, "Nghe nói ông có liên hệ cùng nhiều thế lực hải tặc, tôi muốn biết tình huống tương ứng."

"Không, tôi không có. . ." "Cá mập trắng" Hamilton theo bản năng phủ định.

Hắn lập tức lại cảm nhận được cái loại điên cuồng cùng đói khát đến mức tận kia, chỉ cảm thấy ánh mắt người nam đối diện tựa như nhiễm lên một tầng đỏ sậm.

Klein ở trong lòng cân nhắc hình tượng, nhã nhặn cười nói:

"Ông có hai lựa chọn.

"Một là trả lời thẳng thắn, hai là bị tôi giết chết, sau đó, trả lời thẳng thắn."

Giết người thông linh? "Cá mập trắng" Hamilton đã nghe nói qua lời đồn cùng loại, gian nan nuốt ngụm nước bọt rồi nói:

"Anh muốn biết tình huống gì?"

Klein lộ ra nụ cười nói:

"Tôi là một thợ săn, tôi truy đuổi là tiền thưởng."

Hamilton bỗng nhiên thấy trong nụ cười nho nhã lễ độ của đối phương lộ ra ý tứ điên cuồng nói không nên lời, nhịn không được bật thốt lên:

"Cậu, cậu điên rồi sao?

"Nhà mạo hiểm như vậy tôi đã thấy không ít, nhưng tất cả đều táng thân ở đáy biển!

"Một mình săn giết một gã hải tặc cũng không khó khăn, nhưng cậu có thể phòng bị trả thù sau đó sao? Kỹ nữ trong quán bar, khách xem qua thực bình thường, có lẽ chính là người cung cấp thông tin của hải tặc! Đồng bạn thân thiết của cậu bất cứ lúc nào cũng sẽ bị thu mua, sau lưng cho cậu một súng! Đám hải đạo còn có thể sưu tập tình báo, bao vây chiếc thuyền mà cậu ngồi, cậu có thể bảo hộ toàn bộ hành khách sao? Cậu có thể ở trong hỏa pháo oanh kích, ở trên biển lớn không thể chạy trốn, sống sót sao?"

Một hơi phát tiết xong sợ hãi trong lòng, hắn thấy người nam tự xưng thợ săn đối diện lại một lần nữa nở ra nụ cười nhã nhặn ôn hòa:

"Đều giết hết, sẽ không có mấy vấn đề này."

. . . Đồ điên chân chính. . ."Cá mập trắng" Hamilton hít vào một hơi nói:

"Tôi là có liên hệ cùng rất nhiều hải tặc, nhưng đều là bị động, bọn họ cướp được tiền mặt, châu báu, hàng hóa cần bán ra, cần đổi thành rượu mạnh, thực vật, nước ngọt, vũ khí, cùng phụ nữ, cái này đều thông qua tôi, nhưng tôi chỉ có thể ở chỗ này chờ đợi bọn họ, không rõ ràng thuyền của họ đến cùng là chạy ở nơi nào, mục tiêu gần nhất là cái gì."

"Còn gì nữa?" Klein bất động thanh sắc hỏi.

Vừa rồi anh trả lời, chủ yếu là hù dọa "Cá mập trắng", về phần hải tặc trả thù, anh tuyệt không lo lắng, thân là "Người không mặt", nếu dễ dàng bị tìm được như vậy, thì còn không bằng tìm một chỗ mà tự dìm xuống đáy biển đi.

Còn nữa. . ."Cá mập trắng" Hamilton cổ họng mấp máy, không lập tức đưa ra miêu tả khẳng định hoặc là phủ định.

Hắn ngậm chặt miệng, nhìn quý ngài đội mũ dạ tơ lụa nọ, đối diện với ánh mắt bình tĩnh nội liễm giống như đang điên cuồng hẳn lên của đối phương.

Lặng lẽ làm cho người ta bất an như là mặt biển trước khi cơn bão tiến đến, nhẹ nhàng quanh quẩn, va chạm, lên men.

Rốt cuộc, Hamilton dời đi ánh mắt, bực bội đưa tay chống lên trên bàn trước mặt nói:

"Đúng vậy, tôi còn giúp bọn họ sưu tập tin tức, nếu có tình báo khẩn cấp, tôi sẽ lợi dụng điện đài để nhắc nhở bọn họ chú ý."

"Cá mập trắng" không dám mạo hiểm, sợ đối phương có được năng lực phi phàm độc đáo, có thể phán đoán mình nói là nói thật hay không, có nói ra toàn bộ sự thật hay không.

"Điện đài?" Klein đánh cờ thành công sâu sắc bắt giữ được một danh từ.

"Cái này là cách xưng hô mà bọn họ nói cho tôi biết, cùng loại với điện báo, nhưng không cần dây." Hamilton xoay người đi đến trước tủ bảo hiểm màu xám trắng, ngồi xuống.

Điện báo vô tuyến? Hải tặc công nghệ cao như vậy? Klein mơ hồ đoán được điện đài mà đối phương nói là cái gì.

Anh từng nghĩ tới phát minh thứ gì đó cùng loại, kết quả khi lật tạp chí tương ứng mới biết được, điện báo vô tuyến sớm đã xuất hiện, chẳng qua ở trên lĩnh vực ứng dụng tạm thời còn chưa có tìm được vị trí thuộc về mình. Biển cuồng bạo ngăn nam bắc đại lục hàng năm sấm sét liên tục, từ trường hỗn loạn, gió bão tung hoành, chỉ có số ít đường hàng hải là có thể thông hành, cho dù trang bị điện báo vô tuyến, cũng gần như không có tác dụng, đồng dạng, thời tiết biển sương mù, biển Sunia biến hóa kịch liệt, tồn tại các nhân tố ảnh hưởng truyền bá điện từ, ứng dụng điện báo vô tuyến đã bị hạn chế rất lớn.

Chẳng lẽ ra loại hình cải tiến có thể giải quyết bộ phận vấn đề? Klein nhìn "Cá mập trắng" mang sàn nhà phía trước tủ bảo hiểm dở lên, thông qua kéo trang bị nào đó, để cho trên tường xuất hiện một cánh cửa bí mật.

Phía sau cánh cửa bí mật là ngăn tủ ẩn chia làm ba tầng, tầng trên nhất đặt một số văn kiện cùng ngân phiếu, trung gian có súng ngắn, súng nửa cánh tay kiểu mới các loại vũ khí, phía dưới là máy móc màu đen phức tạp.

Klein chỉ liếc mắt nhìn một cái, đã thông qua ấn tượng kiếp trước cùng tư liệu sưu tập trước đó, phán đoán ra máy móc nọ thuộc về điện đài vô tuyến.

"Chính là thứ này, bọn họ gọi đây là điện đài, tin tức đánh ra xa nhất có thể được thứ tương tự ở quần đảo Roth thu được, càng xa hơn một chút thì phải nhìn thời tiết, dựa vào vận may, bình thường, bình thường cũng rất phiền toái, rất nhiều hạn chế." Hamilton không phải quá hiểu biết, căn cứ hướng dẫn cùng kinh nghiệm sử dụng, mơ hồ miêu tả tình huống tương ứng.

Còn lợi hại hơn so với điện đài vô tuyến kiểu mới đang được bán ra ở thời điểm hiện tại. . . Cũng không biết là ai phát minh. . . Klein im lặng nghe xong, trực tiếp hỏi:

"Bọn họ là ai?"

Anh để cho bản thân biểu hiện là một thợ săn tiền thưởng không hiểu khoa học kỹ thuật.

"Cá mập trắng" Hamilton lau mồ hôi lạnh trên trán:

" 'Rắn độc tiền bạc' Odell tự xưng là phục vụ cho chủ nhân 'tàu Ánh bình minh', cùng với lão Quinn nhân viên tình báo của 'Thượng tướng máu', bọn họ là đồng thời xuất hiện, tôi không thể xác nhận bọn họ có hợp tác hay không, đương nhiên, Odell vẫn chỉ là tự nói."

Chủ nhân "tàu Ánh bình minh", vị "Nữ vương thần bí" kia? Klein thu hồi tầm mắt, trong tay không biết khi nào đã xuất hiện một đồng vàng.

Đồng vàng không ngừng lăn lộn ở giữa các ngón tay, cuối cùng bắn lên giữa không trung, rơi xuống, "Cá mập trắng" nhìn thấy không rõ ra sao, nơm nớp lo sợ.

Cúi đầu liếc mắt một cái, Klein chậm rãi đứng lên.

Đúng lúc này, anh đột nhiên hỏi một câu:

"Ai đưa cho ông ma dược?"

"Lão, lão Quinn. . ." Hamilton do dự rồi vẫn lựa chọn trả lời thẳng thắn.

Klein nhẹ nhàng gật đầu, không hề hỏi nữa, xoay người đi ra cửa.

Thình! Cửa gỗ mở ra rồi khép lại, bóng người mặc áo khoác len màu đen biến mất khỏi phòng "Cá mập trắng".

Hamilton ngừng thở, chờ đợi mấy chục giây, rốt cuộc thở ra một hơi thật dài.

Hắn rất nhanh lau mồ hôi trên mặt, mang điện đài dời lên trên bàn, lấy ra bản mật mã, bận rộn gởi một phong điện báo về phương xa:

"Tôi bị người theo dõi!

"Một tên xa lạ!"

Bên cạnh Hamilton đang hết sức chuyên chú, Klein hai tay đút túi, lẳng lặng nhìn, mang tần phổ sóng ngắn cùng nội dung bản mật mã thu toàn bộ vào mắt.

Anh vừa rồi rời đi chỉ là một hồi biểu diễn ảo thuật, đối phó một tên danh sách thấp con đường "Thủy thủ" như Cá mập trắng này là dư dả.

Về phần vấn đề sau này có thể nhớ kỹ nội dung cụ thể hay không, "Nhà bói toán" cũng không cần suy xét, một lần "bói toán cảnh trong mơ" là có thể hồi tưởng lại toàn bộ.

"Thượng tướng máu" cùng thủ hạ của hắn đam mê giết người, thích máu tươi, ham thích thi bạo đối với nữ tính, mỗi lần cướp bóc thuyền khách, luôn sẽ chế tạo ra thảm án. . . Cái này là chuyện được công nhận, mà bản thân chúng cũng vì thế mà tự hào, luôn thích thú tuyên dương. . . Mục tiêu săn bắn, đối tượng mạo hiểm, ưu tiên suy xét bọn chúng. . . Klein hơi suy nghĩ, thừa dịp Hamilton thu thập điện đài, chuẩn bị chân chính rời khỏi phòng này.

Anh tạm thời không tính đối phó "Cá mập trắng", sợ quấy nhiễu đến con mồi chân chính, dù sao loại người thân ở lục địa, có địa bàn cố định, còn bị mình bắt lấy nhược điểm này, sau này một phong thư cử báo là có thể giải quyết thoải mái.

Klein ở trong bước chân không tiếng động, cửa phòng chậm rãi hé ra, rồi lẳng lặng khép lại, mang vào gió lạnh rất nhỏ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận