Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài

Chương 524: Thiên ngoại góc nhìn

Sở Thiên Ca có chút nhức đầu và xoắn xuýt, thông qua không gian thông đạo mà Thiên Đế mở ra, tiến vào "Thiên Ngoại Thiên".
Phản ứng đầu tiên khi xuyên qua là, năng lực không gian này rất đáng để nghiên cứu.
Loại năng lực này chính là vốn liếng để Thiên Đế có thể qua lại với Sở Qua.
Sở Qua mở ra thời không này, nhưng người nổi bật bên trong có thể vận dụng nó. Có chút giống việc người tạo ra robot lại bị robot điều khiển ngược lại...
Vừa mới bước vào "Thiên Ngoại Thiên", những ý nghĩ này lập tức bị Sở Thiên Ca gạt bỏ lên tận chín tầng mây, toàn thân giật mình, mở to mắt nhìn.
Phía trước xuất hiện một cánh cửa lớn, bốn vị tướng quân trừng mắt nhìn chằm chằm vào hắn.
Cái gì đây?
Nam Thiên Môn? Tứ Đại Thiên Vương?
Trong lòng Sở Thiên Ca lập tức hiện lên yêu cầu của Thiên Đế, thầm nghĩ mẹ nó không phải trùng hợp đấy chứ, các ngươi hoàn toàn có thể hợp thể nha.
Mà cái thứ này rốt cuộc thuộc Phật gia hay Đạo gia, hay là chức quan Thiên Đình? "Ngụy người xuyên việt làm nhân vật chính" kiến thức nửa vời về hệ thống Thần Thoại hiện thế nhất thời mộng mị.
Kết quả rất nhanh liền cảm nhận được tin tức từ kịch bản Thiên Đạo: "Là một người xuyên việt, Sở Thiên Ca trong lòng khẽ động, nhớ tới chỗ tương thông giữa Phật và Đạo."
Sở Thiên Ca: "..."
Cỏ.
"Sở Thiên Ca biết rõ, tầng thứ nhất trong Dục Giới Lục Thiên, gọi là Tứ Vương Thiên, chính là nơi Tứ Đại Thiên Vương cùng bộ đội sở thuộc cư ngụ, sau diễn hóa thành Thiên Đình trông coi Nam Thiên Môn. Trên thực tế đây chính là một ảnh hưởng lớn của tam giáo hợp nhất, vương của Phật giáo sao lại đi làm người thủ vệ cho Thiên Đình? Mà ba mươi sáu tầng trời của Đạo gia cùng thiết lập này có bao nhiêu trùng hợp, tỉ như tầng trời Đâu Suất ở phía trên, nghe đồn là nơi ở của Lão Quân, nhưng tầng thứ tư của Dục Giới Lục Thiên trong Phật giáo cũng gọi là Đâu Suất Thiên, vậy rốt cuộc thuộc về ai?"
Sở Thiên Ca: "..."
Ta không biết.
Được thôi, giờ ta biết rồi, Thiên Đạo nói ta biết thì ta biết.
Trong lòng Sở Thiên Ca lập tức có thêm một đống kiến thức, cũng không biết Sở Qua có biết những điều này không, nói không chừng đều chỉ là tìm trên Baidu...
Sở Thiên Ca thu lại cảm giác kỳ quái trong lòng, nghênh đón bốn vị tướng quân trước cửa lớn, hành lễ nói: "Bốn vị có phải là Trì Quốc, Tăng Trưởng, Quảng Mục, Đa Văn Tứ Thiên Vương?"
Tướng lĩnh đi đầu trợn mắt: "Ngươi là thằng ngốc ở đâu ra vậy, Đại vương nhà ta sẽ đích thân đứng ở đây thủ vệ sao?"
Sở Thiên Ca: "...A ha ha, hiểu lầm, hiểu lầm, ta nói còn chưa dứt lời, muốn hỏi là bốn vị có phải thuộc hạ của Tứ Đại Thiên Vương?"
"Thằng ngốc này ở đâu ra vậy, ở đây nói lời vô dụng làm gì?"
MMP... Mặt Sở Thiên Ca nghiêm lại, móc ra lệnh bài Khâm Thiên sứ của mình: "Bản tọa là Khâm Thiên sứ dưới trướng Thiên Đế, chuyên đến đi sứ Thiên Ngoại Thiên, nhanh đi bẩm báo Tứ Thiên Vương."
Bốn vị tướng lĩnh giật mình, thần sắc trở nên trang nghiêm, lập tức có người chạy nhanh vào báo cáo.
Kỳ thật đây là lần đầu tiên Thiên Đế phái sứ giả đến, đối với hai bên thế lực mà nói là một chuyện vô cùng thận trọng. Trước đó cái gọi là "Chúng ta đã nói chuyện" cũng chỉ là thần niệm của mỗi bên vượt qua không gian để trò chuyện, ý nghĩa của nó là gì đây, có lẽ trực tiếp hơn, nhưng đối với việc bàn bạc của thế lực thì không đủ chính thức.
Nếu nhìn từ góc độ của Đạo Tôn, ngươi vừa mới ổn định Phật quốc, lại đến gây sự, là muốn mượn cờ phi thăng giả để nhấc lên ván cờ như thế nào?
Sở Thiên Ca cảm nhận được ánh mắt chăm chú từ nơi xa, rất giống cảm giác khi ở Phật quốc bị Đạo Tôn để mắt tới. Chuyến "đi sứ" của mình chắc chắn Đạo Tôn đã biết.
Ánh mắt này có chút sát khí... Ở góc độ của Đạo Tôn, có phải nên gϊếŧ "cờ mắt" này trước để tránh xảy ra tình huống hỗn loạn không thể khống chế?
Nhưng rất nhanh sát khí tiêu tan, ánh mắt chăm chú cũng biến mất, từ xa truyền đến tiếng của vị tướng lĩnh thủ vệ vừa chạy đi hồi báo: "Đại vương có lệnh, mời sứ giả vào điện nghỉ ngơi, bày tiệc khoản đãi!"
Sở Thiên Ca hơi thả lỏng, nghênh ngang bước vào.
Tứ Đại Thiên Vương quả nhiên không phải là bốn tên thủ vệ.
Họ là người quản lý một tầng trời, thống soái vô số Thiên chúng. Tứ vương quản lý ở những nơi khác nhau, nhưng có khu nghị sự trung ương chung, việc nghênh đón sứ giả quan trọng thế này đương nhiên là cả bốn vương cùng đến "tiếp đón" ở trung ương.
Sở Thiên Ca vừa đi vừa quan sát phong cảnh, trong lòng có chút cảm giác kỳ quái.
Kiến trúc nơi này, nói là của Đạo gia sao?
Chỉ được cái vẻ bề ngoài thôi... Tổng thể mà nói thì đúng là nên coi như vậy, nhưng không hiểu sao vẫn cảm thấy rất khó chịu. Ví dụ như... Sở Thiên Ca nhìn tòa tháp cao ẩn hiện ở đằng xa, thầm nghĩ cái thứ này mang tính Phật giáo sao?
Còn có màu sắc, vật liệu và hoa văn điêu khắc trên các kiến trúc, cùng với phong cách âm nhạc nghe được trên đường, đều khiến Sở Thiên Ca nghĩ đến Đông Á... À, sao lại nghĩ đến Đông Á nhỉ?
Trong đại điện, tứ vương ngồi trên cao, bày yến tiệc mời Sở Thiên Ca ăn uống.
Các Thiên Nữ múa trong điện, vô cùng quyến rũ.
Ngược lại không có vẻ lả lướt như ở Phật quốc, điểm này xem ra tốt hơn một chút.
Nhưng Sở Thiên Ca vẫn cảm thấy rất kỳ quái, cảm giác về "Thiên Ngoại Thiên" của Đạo gia trong lòng khác biệt quá lớn.
"Sứ giả có vẻ có tâm sự, tinh thần không tập trung?" Tứ vương đột nhiên hỏi Sở Thiên Ca.
Sở Thiên Ca thu hồi tâm tư, cười nói: "Sứ mệnh mang theo, lòng tràn đầy lo lắng, tiệc đón gió này thật sự ăn không ngon... Tại hạ vẫn muốn sớm gặp Đạo Tôn."
Tứ Thiên Vương nhìn nhau, dò hỏi: "Sứ giả đi sứ lần này, cần làm những gì?"
Sở Thiên Ca nói: "Xem như chuyện kết minh giữa hai nhà."
Tứ Thiên Vương đều nói: "Đã không có ngoại địch, vậy kết minh để làm gì?"
Sở Thiên Ca tìm lại được cảm giác ưu việt của người xuyên việt: "Kết minh có rất nhiều ý nghĩa, tỉ như trao đổi thương mại, bù đắp lẫn nhau, có liên quan gì đến ngoại địch? Còn rất nhiều điều khác, giao lưu văn hóa khoa học kỹ thuật các loại, chư vị không hiểu cái này sao?"
Tứ Thiên Vương: "..."
Sở Thiên Ca thao thao bất tuyệt nói một tràng về liên hệ văn hóa, quan sát biểu lộ của tứ vương, thấy họ đúng là đang ngơ ngác, không hề hay biết về "biến dị văn hóa" mà mình ám chỉ, trong lòng cũng âm thầm có tính toán.
Nói trắng ra, việc dùng Ấn Độ giáo để thay thế bên Phật quốc cũng không khác mấy, Thiên Đạo chỉ lặp lại chiêu cũ mà thôi. Nhưng lần này Thiên Đạo thay thế hình như có chút dụng ý khác...
Hắn ngừng lại diễn thuyết, ung dung nói thêm một câu: "Huống chi thật sự không có ngoại địch sao? Ta thấy chưa chắc."
Tứ Thiên Vương đều hỏi: "Phật quốc không đáng để bận tâm."
Sở Thiên Ca mỉm cười, chỉ lên trời.
Tứ Thiên Vương vẫn ngơ ngác không hiểu, cau mày nói: "Ý của sứ giả, chúng ta đã biết, sẽ bẩm báo Đạo Tôn. Về phần việc người có gặp ngươi hay không, không phải việc chúng ta biết."
Sở Thiên Ca tránh tiệc, hành lễ: "Chư vị nhiệt tình tiếp đãi, đã đủ thấy khí độ của Đạo gia."
Miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng hoàn toàn không cảm thấy lần này được chứng kiến cái gì gọi là Đạo gia, khác xa so với Đạo gia trong lòng, nói nơi này giống Thiên Đình thậm chí giống Phật gia hơn còn nghe được. Kỳ thật Thiên Đình lại mang đến cho hắn cảm giác gần với Đạo gia hơn, tiên phong đạo cốt, dáng vẻ tiên khí bồng bềnh rất có vị bên trong.
Quảng Mục Thiên Vương tinh ý, tựa hồ đoán được hắn đang nghĩ gì, bỗng nhiên cười nói: "Đạo gia có ba mươi sáu tầng trời, mỗi tầng là một thế giới, thấy không giống nhau. Khiến người ta cứ thoải mái nhìn ngắm khắp nơi, so sánh với Thiên Đình, phong thổ như thế nào."
Sở Thiên Ca hành lễ đáp: "Mở rộng kiến thức, mong muốn lắm thay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận