Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài

Chương 431: Người đáng yêu nhất nhóm

Chương 431: Những người đáng yêu nhất
Không biết rõ Thiên Đế thế nào, tóm lại Sở Qua bị đánh cho dừng lại.
Nghe xong chuyện hai cái Thu Thu, hắn liền như bị đánh máu gà, muốn trốn về. Không gian vặn vẹo cũng đã mở, mưu trí của Tư Mã Chiêu ai cũng biết, Thu Thu giận dữ bắt Sở Qua từ bên trong không gian vặn vẹo lôi ra, hung hăng nện cho hắn một trận đầu đầy u, mới tức giận lôi hắn đi trạm tàu điện ngầm.
Hiện tại Thu Thu có thể đi tàu điện ngầm rồi!
"Vội vã trở về làm gì! Ban đêm người không nhiều, đi dạo phố hóng gió một chút không tốt sao?"
Sở Qua sờ cái u trên đầu, khóc không ra nước mắt đi vào tàu điện ngầm.
Bảo ta nhiệt tình tràn đầy là ngươi, có chút nhiệt tình muốn đánh người cũng là ngươi.
Quá khó khăn...
Lại nói đi tàu điện ngầm thì hóng được gió gì chứ...
Bên ngoài người dù ít, đến tàu điện ngầm liền phát hiện "Ngọa Tào" sao người vẫn nhiều vậy...
"Ngọa Tào sao người vẫn còn nhiều vậy!" Thu Vô Tế ngây ngốc nhìn biển người chen chúc, choáng váng.
"Đến rồi thì đến, đeo khẩu trang vào rồi đi thôi." Sở Qua lấy khẩu trang từ trong túi ra, giúp Thu Vô Tế đeo vào.
Thu Vô Tế chớp mắt nhìn dáng vẻ dịu dàng đeo khẩu trang cho mình của hắn, rất ngạc nhiên: "Đây cũng là ngươi biến ra từ trong sách rồi móc ra?"
"Không phải, biến thẳng ra luôn." Sở Qua đeo khẩu trang cho mình.
Thu Vô Tế mở to mắt: "Học được thật rồi? Chỉ nói vài câu như vậy?"
"Có lẽ vì có nhu cầu mãnh liệt, hoặc có lẽ đúng như lão ba nói cần nhiệt tình?... Hoặc có lẽ vì ta có kinh nghiệm biến đồ từ trong sách ra, nên cảm thấy không khó." Sở Qua nói như nước chảy mây trôi.
Hai người chen vào đứng, tay nắm tay vịn vào cột sắt, Thu Vô Tế vẫn vô thức liếc nhìn nghiêng mặt Sở Qua xem đi xem lại.
Thần TM không khó.
Đây là hiện thực, không phải thế giới tự định pháp tắc trong sách của ngươi... Dù là trong sách, cũng không thể vi phạm quy luật cơ bản. Thiên đạo muốn Hư Không Tạo Vật cũng phải phù hợp thiết lập cơ bản, tỉ như thiên đạo cũng không thể tùy tiện tạo cao cấp trong sách.
Về lý thuyết thì thiên đạo trong sách cũng không thể tạo ra khẩu trang hiện đại, bất quá những thứ nhỏ nhặt thế này vẫn có thể nới lỏng một chút, Thu Vô Tế tin rằng Sở Qua có thể biến ra chúng từ trong sách.
Nhưng đây là hiện thực...
Khẩu trang tuy là việc nhỏ, nhưng phản ánh rất nhiều điều.
Tàu điện ngầm đến, người dù đông, thật ra vẫn ít hơn bình thường, hai người đi vào còn có chỗ ngồi, liền chen nhau ngồi xuống. Sở Qua lấy điện thoại ra, cười nói: "Chuyện lần này có thể giải quyết, đừng nói là do nhóm chúng ta làm việc thành công, mà nên nói là do mọi người giúp đỡ quan trọng hơn. Phan Đạt và Đầu Thu Đường Đường giúp rất nhiều, may mà có bọn họ dẫn dắt dư luận..."
"Đầu Thu Đường Đường hình như chuyên làm việc này, Phan Đạt cũng lợi hại vậy à?"
"Phan Đạt cũng là U Linh sống trên internet... Ta tìm họ nói chuyện, chắc mọi người cũng nhớ ta..."
Sở Qua mở QQ, muốn tìm Phan Đạt bọn họ nói lời cảm ơn.
Cũng muốn xem group chat, không biết mấy ngày trốn nợ vừa rồi, mọi người trong nhóm thế nào, có ai rời nhóm, có ai chửi bới không...
Haizz, tập trung vào viết sách rồi, mới phát hiện những người này mới đáng yêu nhất.
"Ngươi một mực lái xe, biện pháp lão cha đến muốn.jpg"
Vừa vào group đã thấy ngay tấm hình kinh điển này, theo sau đó là một đống người kêu gào: "Mau mau, Sở Đại Thu Thu đều không có ở đây, nhất là Thu Thu không có ở đây! Còn không tung ảnh màu sắc hả, các ngươi định chờ yêu đương chắc?"
"Chờ mấy ngày rồi, đám nhát gan."
"Nói chúng ta nhát gan, sao không tự phát đi!"
"Cổ hướng kim (🍆) có thể loan có thể (🍌) ngũ quang thập (🌈) có lợi có thể (🤰)"
Không cá gửi 99 tấm ảnh.
"Anh hùng!"
"..." Sở Qua trơ mắt nhìn lưu lượng bị khủng bố hình ảnh oanh tạc, hoa cả mắt.
Một bác trai bên cạnh nhoài người tới, rất hưng phấn ghé vào lưng hắn: "Huynh đệ, đây là app chat chít gì vậy? Giới thiệu với."
Sở Qua che mặt: "Đây là QQ Group của tôi."
Thu Vô Tế giọng lạnh lùng: "Ừm, mọi người quả nhiên nhớ ngươi, nhớ ngươi thật đấy."
Sở Qua che mặt không buông được, quá mất mặt.
Không cá bị quản lý Thu Vô Tế cấm ngôn một giờ.
Group bỗng im lặng.
"Vừa phong người là ai?" Có người @ quản lý: "Cây nấm phải ngươi không?"
"Không phải ta..."
"Màu lam viên thuốc nhỏ?"
"Không phải ta." Phan Đạt gửi một tràng biểu tượng cười lớn: "Thu Thu về rồi đó!"
"Ô ô ô không được lái xe..."
"Thao, mày ngu à, có Thu Thu còn cần xe làm gì, moderator tự thân không hơn sao?"
"Thu Thu ~ ra nói chuyện!"
Thu Vô Tế gửi biểu tượng chim cánh cụt béo ló đầu lên chấm hỏi.
Group chat bắn màn hình liên tục: "Thu Thu ~ ta Thu Thu ~"
Thu Vô Tế vội nói: "Ê, ta có lão công rồi."
"Lão công của ngươi ngắn ngủn... Thôi không đùa, dù sao bảo lão công ngươi cút qua một bên."
"Thu Thu bọn họ nói ngươi từ trong sách chạy ra, đúng không?"
Thu Vô Tế cười tủm tỉm nói: "Đúng vậy, ta từ trong sách chạy ra đó."
"Xì." Chẳng ai hưng phấn, ngược lại có người mệt mỏi nói: "Thật chạy ra thì chán chết, chạy ra bị thằng tiểu Qua ngắn ngủi ** thì có liên quan gì tới chúng ta. Chúng ta muốn Thu Thu trên trang giấy..."
Thu Vô Tế: "..."
Sở Qua: "..."
Lộ Lộ bị quản lý Sở Qua cấm ngôn một phút.
"A thằng tiểu Qua ngắn ngủi cũng tới à." Group vui vẻ: "Có nghĩa là sắp được ăn no à?"
Thu Vô Tế nói: "Ta đã bảo sao các người không thúc chương, vào là Thu Thu Thu Thu."
"Thúc chương có ích gì? Dù sao tên kia cập nhật cũng ngắn, dù hôm nay hắn cập nhật thì bọn này có xem không?"
"Tiểu Qua ngắn ngủi cởi quần, các nhà khoa học gọi đó là đơn vị nhỏ nhất."
"Thu Thu chắc vất vả lắm."
Màu lam viên thuốc nhỏ bị quản lý Sở Qua cấm ngôn mười phút.
"Cỏ!" Một cái mặt béo hư không nhô ra khỏi màn hình: "Tiểu Qua ngắn ngủi, ngươi không có lương tâm, dám cấm ngôn ta!"
"Ngọa Tào!" Sở Qua cấp tốc dùng chướng nhãn pháp, che khuất cái mặt béo kia: "Ta đang trên tàu điện ngầm, cái mặt béo của ngươi dám tùy tiện ló... À không, ngươi đã làm được đến mức này rồi?"
Phan Đạt hừ hừ nói: "Chỉ mình ngươi tiến bộ, bọn ta thì không à?"
Thu Vô Tế dò hỏi: "Phan Đạt, cái bóng của ngươi sao mập thế?"
"...Ờ, cho cái quyền xuất nhập đảo nhỏ đi, bạn gái ta muốn đến thăm ta." Phan Đạt kín đáo phản kích Thu Vô Tế mắng béo.
Thu Vô Tế giật mình chỉ vào hắn: "Sao ngươi lại có bạn gái?"
Sở Qua chắc chắn: "Có phải là Đầu Thu Đường Đường không, nếu đúng có phải nên cảm ơn bọn ta làm mai mối không?"
"Dân mạng, dân mạng." Phan Đạt xoa tay, lộ vẻ chột dạ: "Chưa biết có thành không..."
"Giảm cân đi bàn tử, nam sợ gặp xe tăng, người ta con gái không sợ sao?"
"Ô ô ô..."
Sở Qua trợn mắt há mồm nhìn ảo ảnh của Phan Đạt biến thành chim cánh cụt béo rơi lệ.
Dị năng này trâu bò thật.
Chim cánh cụt béo lại biến thành Phan Đạt: "Sở Đại nói thật à, chuyện của các ngươi giải quyết rồi?"
"Ừm, tạm thời có thể nói là giải quyết. Cảm ơn các ngươi..."
"Đừng nghe bọn hắn nói lung tung, trên thực tế là đọc giả đây mà, bọn ta vẫn hy vọng ngươi chăm chỉ cập nhật, dù nhà khoa học tìm ra đơn vị nhỏ nhất, thì vẫn phải có chứ."
Sở Qua thở dài, chân thành nói: "Yên tâm, tối nay về là viết, ngày mai cố gắng ra chương mới."
"Ách, đừng vội vậy, sắp đến Tết rồi, hay là qua Tết rồi nói?" Phan Đạt giả dối nói.
Sở Qua méo mặt, các ngươi bao giờ quan tâm ta ăn Tết đâu...
Nhưng mà câu này nghe cũng có lý... Hắn quay đầu nhìn Thu Vô Tế: "Mộng tưởng đi Hải Nam ăn Tết có còn không?"
Thu Vô Tế chống nạnh: "Đi Hải Nam cái gì, trong sách không đủ cho ngươi nghịch đảo Nhật à? Cút về gõ chữ cho ta!"
2022-05-30 Tác giả: Cơ
Bạn cần đăng nhập để bình luận