Người Ở Tống Võ, Bắt Đầu Khởi Tử Hồi Sinh

Chương 21: Hồ Nữ đa tình

**Chương 21: Hồ Nữ Đa Tình**
Nói thật, chuyện hồ ly gả con gái như thế này, La Duy cũng là lần đầu tiên chứng kiến. Toàn bộ khung cảnh rất náo nhiệt, so với những gia đình hào môn giàu có kết hôn không hề kém cạnh chút nào, xem như là một loại trải nghiệm mới mẻ.
Ít nhất La Duy cho là như vậy.
Tiệc rượu qua đi, tinh thần sung mãn La Duy rời khỏi tòa nhà bị bỏ hoang đã lâu này, bắt đầu dạo quanh trên đường phố của tòa thành trì.
Thành trì La Duy đang ở không có quy định cấm về đêm, cho nên đường phố buổi tối có thể nói là đèn đuốc huy hoàng, dòng người như dệt cửi. Hai bên cửa hàng cũng giăng đèn kết hoa, người ra người vào, vô cùng náo nhiệt.
Nhưng ngay lúc này, La Duy chợt nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Thân ảnh này La Duy vừa mới gặp qua trên bàn rượu, là một thiếu niên, dung mạo tuấn tú, dáng vẻ phong nhã.
Một điểm đáng nói nữa là, thiếu niên này cũng là một con hồ ly.
Thiếu niên cũng nhìn thấy La Duy, nhận ra La Duy chính là người trên bàn rượu kia, liền tiến lên hành lễ.
La Duy đáp lễ, tò mò hỏi: "Sao ngươi không đi theo bọn họ."
Thiếu niên nói: "Thật ra ta và lão ông gả con gái là bà con xa, bọn họ gả con gái ta chỉ cần tham dự, không cần theo tiễn tân nương rời đi. So với tiễn tân nương, ta càng muốn kết giao với các hạ."
"Kết giao với ta?" La Duy chỉ chỉ chính mình.
Thiếu niên gật đầu nói: "Tại hạ là Hoàng Phủ, không biết công tử cao tính đại danh?"
La Duy nói ra tên của mình, lại hỏi: "Vì sao ngươi muốn làm quen với ta?"
Hoàng Phủ nói: "Ta ở trong tiệc rượu, chứng kiến ngươi tặng cho tân lang một viên đan dược làm quà. Không biết La công tử trong tay có còn đan dược như vậy hay không, nếu có, tại hạ muốn mua mấy viên của La công tử."
La Duy nghe vậy, không khỏi hiểu ra, nói với Hoàng Phủ: "Nhãn lực của ngươi không tệ, đan dược này quả thực là đồ tốt, một viên có thể giúp các ngươi tiết kiệm mười mấy năm tu hành, bất quá đan dược này không phải là rẻ."
Hoàng Phủ nói: "Tại hạ nguyện ý dâng lên hoàng kim vạn lượng."
La Duy lắc đầu nói: "Ta đối với tiền tài của thế gian không có hứng thú, huống chi ta có thuật biến đá thành vàng, tiền tài nhân thế đối với người như ta mà nói, bất quá chỉ là cặn bã mà thôi."
Hoàng Phủ sắc mặt buồn bã, chắp tay hướng La Duy xin lỗi, sau đó lại hỏi: "Vậy công tử muốn cái gì?"
La Duy suy nghĩ một chút rồi nói: "Hồ nữ của nhất tộc các ngươi từ trước đến nay quốc sắc thiên hương đúng không, không bằng giới thiệu mấy vị cho ta."
Thế giới Liêu Trai thường thấy những câu chuyện như thư sinh hồng tụ thiêm hương, hoặc là yêu tinh báo ân, hồ nữ đa tình.
La Duy nếu đã tới, không thể bỏ qua.
Nếu như có thể có được một hai Hồ Nữ, cũng là một chuyện vui.
Hoàng Phủ nghe những lời này, có chút kinh sợ, nhịn không được hỏi: "La công tử thật sự nguyện ý cưới Hồ Nữ của chúng ta sao?"
La Duy nói: "Tự nhiên là nguyện ý."
Hoàng Phủ suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta quả thật có hai người biểu muội, sinh ra đã quốc sắc thiên hương, nếu như công tử nguyện ý, ta có thể giới thiệu cho các ngươi làm quen, không biết ý công tử thế nào?"
La Duy lấy ra một viên đan dược đưa vào tay Hoàng Phủ, nói: "Mặc kệ có thành công hay không, đây cũng là thù lao của ta cho ngươi."
Hoàng Phủ mừng rỡ, kéo La Duy về nhà.
Nhà cửa tuy không rộng rãi lắm, nhưng khắp nơi treo gấm vóc màn che, trên vách tường treo rất nhiều tranh chữ của người xưa. Trên bàn có một quyển sách, bìa mặt đề danh «Lang Hoàn Tỏa Ký».
Hắn lật xem một chút, nội dung đều là những thứ trước đây chưa từng thấy qua, nhưng ngược lại cũng thú vị, dần dần đắm chìm vào trong đó.
Hoàng Phủ thấy thế, lập tức không quấy rầy nữa.
Đến sáng ngày thứ hai, Hoàng Phủ dẫn theo La Duy đi gặp phụ thân của mình, vị lão nhân tóc trắng này chứng kiến La Duy rất là vui vẻ. Nghe được La Duy muốn cưới Hồ Nữ, liền thiết yến khoản đãi La Duy.
Trong lúc đó, hết sức khuyên bảo La Duy uống rượu, La Duy cũng không khách khí, cùng lão giả đối ẩm.
Rượu đã quá ba tuần, lão nhân liền cùng La Duy nói chuyện, xác định La Duy quả thật muốn cưới Hồ Nữ, nguyện ý lấy ngàn vàng không đổi đan dược làm sính lễ, liền vỗ ngực nói chuyện này giao cho hắn.
Sau đó đưa lên ba nén nhang.
Tiếp đó, Hoàng Phủ nói với thư đồng của mình: "Ngươi đi gọi Hương Nô tới đây, bảo hắn gảy một khúc cho khách nhân nghe."
Thư đồng gật đầu, xoay người rời đi.
Một lát sau, thư đồng lại quay trở lại, còn dùng túi thêu đem tỳ bà theo trở về.
Sau đó, một thị nữ tiến vào, toàn thân mặc hồng trang, diễm lệ vô cùng.
Người nữ nhân này không cần phải nói, dĩ nhiên chính là Hương Nô trong miệng Hoàng Phủ, cũng là một con hồ ly.
Hoàng Phủ để cho nàng đàn tấu khúc Tương Phi, Hương Nô dùng ngà voi gảy động dây đàn, giai điệu cổ vũ bi ai, dễ nghe.
La Duy cảm thấy cầm kỹ của gia hỏa này có lẽ còn kém Lộng Ngọc một chút, nhưng không chênh lệch quá nhiều.
Khúc nhạc kết thúc, Hoàng Phủ lại để Hương Nô ngồi bên cạnh La Duy, để cho nàng dùng chén lớn rót rượu, hầu hạ La Duy.
La Duy cũng không khách khí, cùng Hoàng Phủ uống rượu.
Hai người ở nhà uống thỏa thích khoảng chừng hai ba ngày, trưa hôm nay, Hoàng Phủ mời La Duy dự tiệc, mang đến hai Hồ Nữ.
Một người tên là Kiều Kiều, một người tên là A Tùng.
Kiều Kiều tuổi chừng mười ba mười bốn, xinh đẹp lanh lợi, yểu điệu thướt tha, có một vẻ đẹp kinh tâm động phách.
Còn A Tùng thì lông mày cong như râu ngài, chân nhỏ thon thả mang giày thêu hình phượng, cùng Kiều Kiều khó phân cao thấp.
La Duy nghe vậy không khỏi cảm thán, Hồ Nữ không hổ là Hồ Nữ, quả nhiên ai nấy đều quốc sắc thiên hương.
Hoàng Phủ cười tủm tỉm hỏi: "Công tử coi trọng vị cô muội muội nào của ta? Ta có thể vì công tử làm mối."
La Duy suy nghĩ một chút rồi nói: "Trẻ con mới phải làm lựa chọn, người trưởng thành như ta muốn tất cả."
Hoàng Phủ không nghĩ tới La Duy lại tham lam như vậy, nghe vậy có chút khó xử. La Duy cười tủm tỉm nói: "Ngươi cũng đừng cho rằng ta tham lam, bằng vào thực lực của ta, một Hồ Nữ có thể không chịu nổi."
Hoàng Phủ mới chợt hiểu ra, nói: "Nếu đã như vậy, ta đây sẽ thành toàn cho công tử."
La Duy mỉm cười, vậy mới đúng.
Ngày thứ hai, Hoàng Phủ vừa từ trong nhà đi ra, hướng La Duy chúc mừng nói: "Sự tình đã xong."
Vì vậy quét dọn một căn nhà khác, vì La Duy cử hành hôn lễ.
Đêm đó, cổ nhạc vang rền, náo nhiệt dị thường.
Lần trước La Duy tham gia hôn lễ, chẳng qua cũng chỉ là một người chứng hôn, tận mắt chứng kiến hồ ly gả con gái.
Không ngờ lần này tham gia hôn lễ, chính mình lại trở thành chú rể, cưới hai hồ ly.
Tuy trong đó một hồ ly tuổi còn nhỏ, nhìn qua chỉ khoảng mười ba mười bốn tuổi, nhưng La Duy biết đối phương đã trưởng thành, chỉ là vì đạo hạnh không sâu, cho nên biến ảo hình người tuổi còn nhỏ.
Vì vậy trong đêm tân hôn, La Duy lấy ra một viên đan dược đưa cho Kiều Kiều.
Kiều Kiều sau khi dùng, trong nháy mắt tăng thêm mấy chục năm tu vi, thân hình cũng dần dần cao lên, biến thành bộ dáng mười tám mười chín tuổi, nhìn qua cùng A Tùng xấp xỉ nhau.
Điều này làm cho Kiều Kiều vừa mừng vừa sợ, nói với La Duy: "Đa tạ phu quân."
La Duy cười nói: "Ngươi và ta là phu thê, không cần đa tạ."
Nói xong liền lôi kéo Kiều Kiều tiến hành nghi lễ Chu Công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận