Người Ở Tống Võ, Bắt Đầu Khởi Tử Hồi Sinh

Chương 476: Thiên Ma Môn, Nguyên Thủy Thiên Ma

Chương 476: Thiên Ma Môn, Nguyên Thủy Thiên Ma
La Duy nghe đến đó, nhịn không được khẽ cười, thật đúng là khẩu khí lớn lối.
Hắn ngược lại muốn xem xem là ai mà dám càn rỡ như vậy.
Ngày hôm sau.
La Duy rời khỏi Thiên Mệnh giáo, đi tới địa điểm bọn họ hẹn Đan Như Ngọc, một tòa miếu đổ nát ngoài thành.
Đây là một tòa thổ địa miếu, bất quá bởi vì không người tế bái, hiện nay đã bỏ hoang, trở nên rách rưới, góc nhà khắp nơi đều là mạng nhện, ngay cả cửa sổ cũng bị sâu mọt gặm nhấm không ra hình dáng, thứ duy nhất còn tốt, đại khái chính là tượng thổ địa trong miếu.
Bất quá tượng thổ địa bởi vì thời gian quá lâu không được tân trang, lớp sơn tróc ra vô cùng nghiêm trọng, hầu như không nhìn rõ mặt mũi.
La Duy tiến vào trong miếu, nhìn thấy hai người.
Hai nam tử hung thần ác sát.
Hai người ở trong miếu đốt một đống lửa trại, bên trên đống lửa cháy hừng hực có đặt mấy con thỏ, thỏ đã nướng gần chín, mỡ chảy xèo xèo, mùi thơm nức mũi, quanh quẩn khắp trong miếu.
Hai nam tử nhìn thấy La Duy đi đến, một người trong đó liếc mắt hỏi: "Tiểu tử, nơi này không chào đón người ngoài, lập tức cút ngay cho ta."
La Duy nhíu mày, nói: "Hai vị, ta đại diện cho Thiên Mệnh Giáo tới."
Thiên Mệnh Giáo?
Hai nam nhân hung thần ác sát liếc nhau, sau đó chợt hiểu ra, một người khác nói: "Hóa ra ngươi là đại diện Thiên Mệnh Giáo tới, vậy tốt, các ngươi nói xem ý kiến thế nào, Thiên Mệnh Giáo có bằng lòng quy thuận chúng ta không."
Quy thuận? Ngươi đang nghĩ cái quái gì vậy?
La Duy ở trong lòng mắng to, nhưng ngoài mặt vẫn không hề thay đổi, cười tủm tỉm hỏi: "Quy thuận ngược lại không có vấn đề, xin hỏi hai vị cao tính đại danh? Sau lưng hai vị là người nào, ít nhất cũng phải cho chúng ta biết rõ chứ."
"Nếu không thì hai vị chỉ nói miệng, dựa vào cái gì muốn chúng ta quy thuận?"
Một người trong đó không khỏi cười ha hả, cười lạnh nói: "Tiểu tử, ngươi muốn biết chúng ta dựa vào cái gì để Thiên Mệnh Giáo quy thuận sao?"
La Duy gật đầu.
Người nọ đột nhiên đứng dậy, đầu tiên là nhảy lên thật cao, sau đó lăng không đập xuống, hai bàn tay biến thành móng vuốt, chĩa thẳng vào đầu La Duy vồ xuống.
Vong hồn Thập Bát trảo, xử tử lăng trì! ! !
Một kích này của hắn có thể nói là hung tàn cương mãnh, móng vuốt phá không phát ra âm thanh giống như tiếng vong hồn ai oán rít gào, khiến cho đầu óc người ta mụ mị, chỉ thấy đầy trời trảo ảnh, phong tỏa bốn phương tám hướng.
Cùng lúc đó, giọng nói của người này không nhanh không chậm truyền tới lỗ tai La Duy.
"Lão tử dựa vào thực lực này đây."
Nhưng mà một giây sau, La Duy một cái tát đánh ra, Chân Khí cường hãn ầm ầm bộc phát, giống như cơn sóng thần ầm ầm quét tới, phá giải sạch sẽ tất cả trảo ảnh.
Bàn tay La Duy giống như thép nguội đúc thành răng rắc một tiếng bẻ gãy móng vuốt của người này, sau đó ấn lên ngực đối phương, ầm ầm một tiếng đánh bay hắn ra ngoài, đụng vào pho tượng đất, khiến cho pho tượng vỡ nát.
"Không đủ."
La Duy chậm rãi lắc đầu, thờ ơ nói: "Chút thực lực ấy không đủ để Thiên Mệnh Giáo chúng ta quy thuận đâu."
Bất quá đối phương đã không nghe được, bởi vì một chưởng này của La Duy đã đánh cho hắn bất tỉnh.
Sau đó, La Duy đưa mắt nhìn sang người còn lại, hỏi: "Ngươi có thể nói cho ta biết, sau lưng các ngươi là ai, dựa vào cái gì mà dám bảo Thiên Mệnh Giáo chúng ta quy thuận?"
Người này bị một chưởng nhẹ nhàng của La Duy dọa cho sắc mặt trắng bệch, thực lực của đồng bạn hắn không kém hắn bao nhiêu, kết quả lại không đỡ nổi một chiêu của La Duy, khiến cho hắn nhận ra thực lực của La Duy thâm bất khả trắc.
Mặc dù vậy, nam tử cũng không bỏ chạy, đối mặt với chất vấn của La Duy, vẫn cố giữ trấn định nói: "Đương nhiên là dựa vào chúng ta là người của Thiên Ma Môn."
"Thiên Ma Môn?" La Duy có chút kinh ngạc, Ma Môn Lưỡng phái Lục Đạo hình như không có Thiên Ma Môn này, hắn nhịn không được hỏi: "Ngươi nói Thiên Ma Môn rốt cuộc là Thiên Ma Môn nào?"
Nam tử nói: "Đương nhiên là đầu nguồn Ma Môn của tám trăm chư hầu quốc, Thiên Ma Môn."
"Tám trăm chư hầu quốc Ma Môn đầu nguồn?"
La Duy bất giác tặc lưỡi, nghe danh Thiên Ma Môn này có địa vị rất lớn.
Hắn tò mò hỏi: "Lão đại của Thiên Ma Môn các ngươi là ai vậy?"
Nam tử thành thật nói: "Là Nguyên Thủy Thiên Ma đại nhân."
Nguyên Thủy Thiên Ma?
Đây thật là một cái tên quen thuộc, La Duy nghe đến cái tên này liền phản ứng kịp, cái gọi là Nguyên Thủy Thiên Ma này kỳ thực chính là truyền nhân của Thiên Ma công trong Thiên Tử truyền kỳ.
Vì vậy La Duy lập tức lấy ra quyển nhật ký, bắt đầu ghi chép.
« Không lâu sau, ta đem Đan Mỹ Tiên và Đan Uyển Tinh đến bên cạnh Đan Như Ngọc, để các nàng tỷ muội đoàn tụ »
« Kết quả Đan Như Ngọc lại nói cho ta biết, Thiên Mệnh giáo của nàng gặp phải một chút phiền phức nho nhỏ, hy vọng ta có thể giải quyết »
« Đan Như Ngọc tốt xấu gì cũng là nữ nhân của ta, ta đương nhiên sẽ không để ý, liền hỏi Thiên Mệnh Giáo gặp phải phiền toái gì »
« Đan Như Ngọc nói cho ta biết có một thế lực thần bí muốn chiếm đoạt Thiên Mệnh Giáo »
« Ta liền tìm được cổ thế lực này, đánh bại đối phương, ép hỏi ra chủ mưu sau màn của cổ thế lực thần bí này »
« Ta ngược lại muốn xem, đây rốt cuộc là tiểu ma cà bông từ đâu tới, lại dám trêu chọc nữ nhân của ta »
« Kết quả vừa hỏi, mới biết được sự tình không đơn giản »
« Lần này tới thu phục Thiên Mệnh Giáo không phải ai khác, mà là người của Thiên Ma Môn »
« Người này tự xưng Thiên Ma Môn chính là đầu nguồn Ma Môn của tám trăm chư hầu quốc, môn chủ là Nguyên Thủy Thiên Ma lừng lẫy danh tiếng »
« Trong lòng ta lúc này lộp bộp một tiếng »
« Dù sao Nguyên Thủy Thiên Ma này cũng không phải nhân vật đơn giản gì »
« Là một nhân vật hung ác »
« Trong tình tiết Thiên Tử truyền kỳ, vị Nguyên Thủy Thiên Ma này không chỉ là môn chủ Thiên Ma Môn, mà còn là sư phó của Trụ Vương, sau khi thu Trụ Vương làm đồ đệ, giúp Trụ Vương lên ngôi Đế Vị, ở hoàng cung xây dựng Lộc Đài cao hơn hai trăm trượng, có mười tám tầng, đâm thẳng vào mây, kết cấu kỳ vĩ, vàng son lộng lẫy »
« Bất quá mặc dù hắn truyền thụ Thiên Ma công cho Trụ Vương, nhưng lại ngầm giấu một tay »
« Trụ Vương tu hành Thiên Ma công gặp phải Thiên Ma thực hồn, chỉ có thể tìm Nguyên Thủy Thiên Ma, nhưng khi hắn nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Ma lại phát hiện Nguyên Thủy Thiên Ma một trăm tuổi lại không ngờ giống như trung niên nhân hơn bốn mươi tuổi, làm cho Trụ Vương kinh ngạc không thôi »
« Nguyên Thủy Thiên Ma hiểu rõ ý đồ đến của Trụ Vương, bèn biểu diễn Thiên Ma thực hồn và Thiên Ma Cực Lạc, sau đó dùng một viên đậu phộng đả thương Trụ Vương, yêu cầu Trụ Vương bế quan ba năm tu luyện ma công, mượn cơ hội mưu đoạt hoàng vị của Trụ Vương »
« Trụ Vương cũng vào lúc này rõ ràng Nguyên Thủy Thiên Ma muốn mưu quyền soán vị, trăm phương nghìn kế kéo dài thời gian, cũng hướng Nguyên Thủy Thiên Ma kiến nghị một tháng sau mùng bảy trước sắc lập làm Quốc Sư »
« Về phương diện khác, Đắc Kỷ, lão bà của Trụ Vương, biết chuyện này, bèn nghĩ ra một diệu kế »
« Đó chính là mị hoặc Nguyên Thủy Thiên Ma »
« Đắc Kỷ là ái phi của Trụ Vương, yêu mị động lòng người, dục vọng rất nặng, từ nhỏ tàn nhẫn, thích giết chóc, cùng Trụ Vương dâm loạn ở tửu trì nhục lâm, giúp Trụ Vương làm điều ác, là một đời Yêu Cơ »
« Phẩm hạnh của người này tuy không tốt lắm, nhưng đối với Trụ Vương lại không tệ ».
Bạn cần đăng nhập để bình luận