Người Ở Tống Võ, Bắt Đầu Khởi Tử Hồi Sinh

Chương 145: Thần Thủy Cung chủ, Thiên Thủy Thần Công.

**Chương 145: Thần Thủy Cung chủ, Thiên Thủy Thần công.**
Tuyệt Thế Võ công ở thế giới này có địa vị như thế nào thì ai ai cũng biết.
Mỗi một bộ Tuyệt Thế Võ công vô chủ xuất hiện đều có thể làm dấy lên một trận gió tanh mưa máu, ngay cả những đại môn phái như Thiếu Lâm, Võ Đang cũng không thể ngồi yên.
Huống chi là Nga Mi phái.
Nga Mi phái danh tiếng tuy lớn, nhưng không có cường giả tuyệt thế, càng không có một bộ Tuyệt Thế Võ công nào.
Ngay cả Độc Cô Nhất Hạc, loại cao thủ tự sáng tạo đao kiếm song sát thất thất 49 thức, cũng chỉ là một Đại Tông Sư mà thôi. Khoảng cách tới cảnh giới cường giả tuyệt thế, vẫn còn một đoạn đường rất dài.
Nếu không, Tiêu Mễ Mễ đã không dám ra tay với Nga Mi tứ tú.
Mà Diệt Tuyệt Sư Thái thậm chí còn không tính là Đại Tông Sư, chẳng qua chỉ là một Tiên Thiên Tông Sư mà thôi. Khó khăn lắm mới có được manh mối về một bộ Tuyệt Thế Võ công, lẽ dĩ nhiên không muốn buông tha, vì vậy mới buông lời thăm dò La Duy.
Nếu là đổi lại một người khác, nhất định sẽ giả câm vờ điếc.
Nhưng La Duy thì khác, hắn đối với Võ công Bí tịch cũng không coi trọng. Bởi vì Võ công Bí tịch có lợi hại đến mấy, cũng không thể sánh bằng pháp thuật của hắn. Hơn nữa, La Duy còn nắm giữ Thôn Thiên Diệt Địa Thất Đại Hạn, một loại Thần Ma cấp võ học.
Chỉ là một bộ Ngũ Tuyệt thần công, càng không được La Duy để vào trong mắt.
Nghe được ẩn ý trong lời nói của Diệt Tuyệt Sư Thái, La Duy liền lấy ra Ngũ Tuyệt thần công, đặt ở trước mặt Diệt Tuyệt Sư Thái.
"Nói ra thì môn Ngũ Tuyệt thần công này vẫn là căn cứ vào tuyệt học Lục Thần Quyết của Phương gia các người mà diễn hóa ra. Nếu Diệt Tuyệt Đại Sư muốn xem, ta tất nhiên sẽ không ngăn cản."
"Bộ Ngũ Tuyệt thần công này, Diệt Tuyệt Đại Sư cứ tùy ý sao chép một bản."
Diệt Tuyệt Sư Thái ngây ngốc nhìn Ngũ Tuyệt thần công đặt trước mặt, gần như không thể tin được La Duy cứ như vậy mà đem bộ Tuyệt Thế Võ công này giao ra một cách dễ dàng.
Đây chính là Tuyệt Thế Võ công đó.
Trên giang hồ, không biết có bao nhiêu người sẽ vì cuốn Võ công Bí tịch này mà đầu rơi máu chảy, cửa nát nhà tan, thậm chí ngay cả phụ tử, phu thê cũng có thể vì Tuyệt Thế Võ công mà trở mặt thành thù.
Kết quả, La Duy lại có thể dễ như trở bàn tay mà đem Ngũ Tuyệt thần công giao ra, thậm chí còn cho phép mình sao chép một bản. Không thể tưởng tượng nổi, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Phản ứng đầu tiên của Diệt Tuyệt Sư Thái chính là... trong này có cạm bẫy.
Gia hỏa này chẳng lẽ đã giở trò gì đó trong Ngũ Tuyệt thần công, tỷ như bóp méo, che giấu một vài thông tin, thiết lập cạm bẫy cho người đến sau? Vì vậy, nàng không kìm được mà nhìn về phía Phương Linh Cơ.
Phương Linh Cơ lặng lẽ gật đầu, nàng nhận ra Ngũ Tuyệt thần công, biết La Duy lấy ra chính là nguyên bản. Loại sách vở đóng gáy đẹp đẽ đó, nàng không quá quen thuộc.
Diệt Tuyệt Sư Thái nhất thời hiểu được ý tứ của Phương Linh Cơ, không kìm được hít sâu một hơi, sau đó nói với La Duy: "A thí chủ lòng dạ rộng lớn, quang phong tễ nguyệt, là ta đã thiển cận."
La Duy cười không nói, đáp: "Diệt Tuyệt Đại Sư cảnh giác một chút là rất bình thường, dù sao giang hồ chính là như vậy, ngươi lừa ta gạt, đề phòng một chút thì không có gì sai."
Diệt Tuyệt Sư Thái nghe những lời này, càng thêm xấu hổ.
Nhưng sau cùng, nàng vẫn không thể cự tuyệt, bảo Chu Chỉ Nhược mang giấy bút tới, chép lại một bản Ngũ Tuyệt thần công. Sau đó đem nguyên bản trả lại cho La Duy, còn bản chép tay thì cẩn thận cất đi.
Dù sao đây chính là Tuyệt Thế Võ công, trân trọng thế nào cũng không quá đáng.
Chờ sau khi mọi chuyện kết thúc, La Duy liền đứng dậy cáo từ Diệt Tuyệt Sư Thái, mang theo Vân Mộng tiên tử rời khỏi Nga Mi. Còn Phương Linh Cơ thì bị Diệt Tuyệt Sư Thái giữ lại Nga Mi.
Dù sao hai người đã mấy chục năm không gặp, hẳn là nên ôn chuyện một phen. Còn việc Phương Linh Cơ có xuất gia ở Nga Mi hay không, La Duy không để bụng.
Trước đây hắn phục sinh Phương Linh Cơ, quả thật có chút ham muốn sắc đẹp của đối phương. Nhưng giả như Phương Linh Cơ thực sự muốn xuất gia, La Duy cũng sẽ không ngăn cản. Hắn không phải loại người thi ân cầu báo.
Huống chi, mỹ nữ trong Tống Võ thế giới nhiều vô số, cũng không thiếu một mình Phương Linh Cơ.
La Duy cùng Vân Mộng tiên tử rời Nga Mi chưa được bao lâu, liền nhận được thư riêng của Kim Tương Ngọc.
« Kim Tương Ngọc: Mau chóng trở về, có người tìm ngươi. »
« La Duy: Ai vậy? »
« Kim Tương Ngọc: Trở về sẽ biết, là một đại mỹ nữ. »
La Duy nhịn không được liếc mắt một cái. Hiện tại, những người tới tìm hắn cơ bản đều là những nữ nhân nắm giữ nhật ký phó bản. Mà những nữ nhân nắm giữ nhật ký phó bản, có mấy ai là xấu xí.
Bất quá chứng kiến những lời này của Kim Tương Ngọc, La Duy vẫn có một chút hiếu kỳ.
Vì vậy, hắn ôm Vân Mộng tiên tử một đường chạy như bay, rốt cuộc vào buổi tối cũng trở về Long Môn Khách Sạn.
La Duy vừa mới bước chân vào Long Môn Khách Sạn, liền nhìn thấy đại mỹ nhân đang tìm kiếm mình. Chủ yếu là bởi vì nữ nhân này quá mức nổi bật.
Nàng ngồi ở Long Môn Khách Sạn, giữa một đám khách nhân, có thể nói là hạc giữa bầy gà, độc nhất vô nhị.
Nữ nhân kia dáng người cao lớn, so với những người xung quanh rõ ràng là cao hơn một cái đầu. Nếu như đứng thẳng lên, ít nhất cũng phải cao hai mét. Loại chiều cao này đặt ở thế giới hiện đại, cũng là vô cùng "khác biệt".
Chớ đừng nói chi ở thế giới cổ đại, nơi mà mọi người đều thiếu dinh dưỡng thế này.
La Duy vừa vào cửa, nghiêm túc đánh giá nữ nhân này. Nàng có một đôi mắt rất to, lông mày rất rậm, mũi càng kiên định mà cao lớn, đôi môi mỏng mím chặt, cho thấy nàng là một người rất có nghị lực và quyết tâm.
Đây là một gương mặt rất không bình thường, sống mũi cao thẳng làm nàng toát lên vẻ uy nghiêm đáng sợ. Ánh mắt của nàng càng cho thấy, nàng luôn luôn là kẻ duy ngã độc tôn, từ trước đến nay không ai dám phản kháng nàng.
Yêu Nguyệt lạnh nhạt, vô tình, làm người ta run rẩy, lại vô cùng bá đạo. Nhưng so với nữ nhân trước mắt này, vẫn có chút kém hơn.
Cô gái này đã không phải là cái gọi là bá đạo, mà là duy ngã độc tôn, so với Yêu Nguyệt lại càng thêm vài phần cường thế. Khi La Duy nhìn thấy nữ nhân này, liền nhận ra thân phận của nàng.
Bởi vì trên thiên hạ, không có mấy nữ nhân có được vóc người cao lớn như vậy, càng không có mấy nữ nhân có thể có được khí thế duy ngã độc tôn như thế này.
La Duy mang theo Vân Mộng tiên tử đi tới, chắp tay nói: "Ta còn tưởng là ai tìm ta, nguyên lai là Thần Thủy Cung chủ đại giá quang lâm."
Phải, nữ nhân duy ngã độc tôn trước mắt này chính là Thần Thủy Cung chủ, kỳ nữ nổi danh thiên hạ Thủy Mẫu Âm Cơ.
Thủy Mẫu Âm Cơ ngẩng đầu nhìn La Duy, trong ánh mắt tinh quang bắn ra bốn phía.
"La công tử, mời ngồi."
La Duy ngồi xuống, tò mò hỏi: "Không biết Thần Thủy Cung chủ tìm ta, là vì chuyện gì?"
Thủy Mẫu Âm Cơ không nói nhảm, chủ động nói thẳng: "Ta tìm La công tử ngươi lần này, là muốn được chứng kiến uy lực của Thần Ma cấp võ học Thôn Thiên Diệt Địa Thất Đại Hạn."
"La công tử chắc cũng biết, thực lực đến bước này như ta, muốn tiến thêm một bước, khó khăn muôn vàn."
"Cho nên, ta muốn nhìn xem, Thần Ma cấp võ học trong truyền thuyết, so với Thiên Thủy Thần công của ta, rốt cuộc lợi hại ở điểm nào?"
La Duy bừng tỉnh, hóa ra Thủy Mẫu Âm Cơ tìm mình là vì luận bàn.
"Có thể."
Hắn không chút nghĩ ngợi đáp ứng. Một mặt là hắn muốn bán cho Thủy Mẫu Âm Cơ một cái nhân tình. Mặt khác là hắn cũng muốn biết Thủy Mẫu Âm Cơ của Tống Võ thế giới này rốt cuộc lợi hại đến mức nào.
Hai người có thể nói là ý hợp tâm đầu.
. . .
Sau đó rời khỏi Long Môn Khách Sạn, tiến vào sâu trong sa mạc.
Vân Mộng tiên tử và Kim Tương Ngọc theo sát phía sau. Các nàng cũng muốn biết Thần Thủy Cung chủ trong truyền thuyết, độc bộ võ lâm Thủy Mẫu Âm Cơ rốt cuộc lợi hại đến đâu.
Ai bảo vị này trong truyền thuyết chính là một cường giả tuyệt thế thực thụ cơ chứ.
Thế giới này cường giả tuyệt thế vốn đã ít, nữ tính cường giả tuyệt thế càng là phượng mao lân giác. Thủy Mẫu Âm Cơ chính là một trong số đó. Cho nên các nàng đều rất là hiếu kỳ về Thủy Mẫu Âm Cơ.
Không lâu sau, mấy người dừng lại.
La Duy lấy Thần Nông Xích ra từ trong túi không gian bên hông, cười tủm tỉm nói: "Cung chủ hẳn là không để ý ta sử dụng Thần Nông Xích chứ?"
Thủy Mẫu Âm Cơ lắc đầu, tràn đầy tự tin nói: "Ngươi có thể sử dụng bất kỳ vũ khí nào, bao gồm cả Thiên Tinh."
La Duy nói: "Thiên Tinh thì thôi đi, uy lực quá mạnh. Nếu như ta sử dụng Thiên Tinh, cung chủ sợ là ngay cả một chiêu cũng không đỡ nổi."
Hắn không hề quên, khi hắn dùng pháp lực kích hoạt Thiên Tinh, Thiên Tinh kiếm bộc phát ra uy lực, trực tiếp để lại một vết kiếm hằn sâu trên bầu trời hơn mười dặm.
Uy lực như vậy quá mức khủng bố, nếu không phải là sinh tử đại địch, La Duy tuyệt đối sẽ không sử dụng Thiên Tinh.
. . .
Thế nhưng, Thủy Mẫu Âm Cơ nghe được lời này của La Duy, sắc mặt trầm xuống, cho rằng La Duy đang khinh thường mình, liền giận dữ.
"Nếu đã như vậy, vậy xem chiêu."
Nàng nâng tay phải lên, vận Thiên Thủy Thần công, đánh ra một chưởng về phía La Duy.
Võ công của Thủy Mẫu Âm Cơ không giống với võ công của các môn phái khác trong thiên hạ. Võ công của nàng là được luyện ra từ "thủy". Lực lượng của nàng cũng giống như "thủy", thoạt nhìn tuy nhu hòa bình tĩnh, kỳ thực lại vô cùng cứng rắn, không gì cản nổi.
Nước chảy đá mòn, hồng thủy càng có thể khiến núi cao di động, thành thị sụp đổ.
Từ xưa đến nay, chưa từng có bất kỳ vật nào trong thiên hạ có thể chống lại được sức mạnh của nước.
Thiên Thủy Thần công của Thủy Mẫu Âm Cơ đã đạt tới chân lý của nước. Một chưởng này đánh ra, La Duy nhất thời cảm thấy một luồng chân khí cuồn cuộn mãnh liệt dâng lên, giống như sóng thần ập tới, cuốn về phía mình.
Cơn sóng lớn này giống như hồng thủy nghiêng trời, mang theo sức mạnh cuồn cuộn không thể chống đỡ.
Cát trong sa mạc tức thì bị luồng Chân Khí này cuốn bay, một lượng lớn hạt cát chất chồng lên nhau, tạo thành cơn sóng lớn từ trên trời giáng xuống, đè thẳng về phía La Duy.
La Duy thấy vậy, không khỏi tán thưởng võ công của Thủy Mẫu Âm Cơ quả nhiên thiên hạ hiếm có. Một chiêu này thực sự đáng sợ kinh người.
Bất quá, hắn cũng không lùi bước, ngược lại tiến lên trước, múa Thần Nông Xích, chém ra một đường. Thôn Thiên Diệt Địa Thất Đại Hạn.
Thức thứ bảy, Phá Hải.
Đao Kính cuồn cuộn vô cùng bộc phát ra từ Thần Nông Xích. Đao ý đáng sợ cuồn cuộn mãnh liệt, Đao Thế xao động dữ dội, phảng phất tạo thành từng lớp sóng biển, cùng sóng cát ầm ầm va chạm vào nhau.
Hai luồng sức mạnh hoàn toàn khác biệt, nhưng lại có cùng một uy thế sóng thần đáng sợ va chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ lớn. Trong chớp mắt, cả vùng đất đều rung chuyển.
Ở phía xa, Vân Mộng tiên tử và Kim Tương Ngọc chứng kiến một màn như thiên tai này, không ngừng lùi lại, để tránh bị hai luồng sức mạnh này ảnh hưởng, sẽ bị xé thành mảnh vụn.
Tuy các nàng đã có được Long Nguyên Bất Tử đan từ La Duy, sắp bước chân vào hàng ngũ cường giả tuyệt thế. Nhưng dù sao, bây giờ các nàng vẫn chưa đặt chân vào lĩnh vực đó.
Trước sức mạnh thiên tai này, các nàng vẫn không có sức chống cự, cho nên không thể không lùi lại.
Bất quá chỉ trong nháy mắt, hai người đã lùi ra xa hơn trăm trượng, hơn nữa, còn đang không ngừng lùi tiếp...
Bạn cần đăng nhập để bình luận