Người Ở Tống Võ, Bắt Đầu Khởi Tử Hồi Sinh

Chương 561: Cái này thần y cũng quá lợi hại rồi a

**Chương 561: Vị thần y này cũng thật quá lợi hại rồi a**
Đông Phương Hùng rất rõ ràng tính khí của con gái mình, sau khi Nam Cung Thiết Tâm rời nhà, nàng có chút không yên lòng, liền len lén đi theo. Quả nhiên thấy được Nam Cung Thiết Tâm cùng đám người La Duy phát sinh xung đột.
Sau khi Nam Cung Thiết Tâm thảm bại, nàng không thể ngồi yên được nữa, vội vàng đi đến ngăn cản La Duy thống hạ sát thủ với con gái mình.
Cũng may La Duy cũng không có ý định ra tay với Nam Cung Thiết Tâm, thuận thế dừng lại, biết mà còn hỏi: "Ngươi là ai?"
Đông Phương Hùng nói: "Thiếp thân là Đông Phương Hùng, chính là mẫu thân của Nam Cung Thiết Tâm."
La Duy "à" một tiếng rồi nói: "Nguyên lai là Nam Cung phu nhân, hạnh ngộ, hạnh ngộ."
Đông Phương Hùng nói: "Thiếp thân cũng đã nghe danh thần y từ lâu, lần này gặp được thần y, thực sự là tam sinh hữu hạnh. Vừa rồi con ta đã mạo phạm hai vị, thiếp thân ở đây xin nhận lỗi với hai vị, cũng xin hai vị rộng lòng tha thứ."
La Duy nói: "Ta ngược lại không ngại, nhưng không biết Lệ cô nương nghĩ thế nào."
Đông Phương Hùng nghe vậy không khỏi thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần La Duy không ngại, nàng coi như cảm tạ trời đất, một vị thần y ở trên giang hồ có mạng lưới quan hệ rộng như thế nào, nàng thật sự là quá rõ.
Còn như Trải qua Thắng Nam, nàng có mấy mươi loại phương pháp hóa giải oán khí của đối phương, thậm chí là khống chế đối phương.
Bất quá nể mặt La Duy, Đông Phương Hùng khẩn thiết nói: "Tiểu nhi Thiết Tâm lỗ mãng, đắc tội Lệ cô nương, mong Lệ cô nương chớ trách tội, nếu có gì bất mãn, ta, người làm mẹ này, nguyện ý một mình gánh chịu."
Trải qua Thắng Nam cũng biết Đông Phương Hùng ăn nói khép nép với mình hoàn toàn là nể mặt La Duy, nói hai câu khách sáo, coi như bỏ qua chuyện này, bất quá trong lòng đã quyết, nhất định phải trở thành cao thủ tuyệt thế.
Đến lúc đó, trên giang hồ sẽ không còn ai dám xem nhẹ chính mình.
Đông Phương Hùng đương nhiên không biết ý nghĩ trong lòng của Trải qua Thắng Nam, ngược lại vẻ mặt mừng rỡ nói: "Đa tạ Lệ cô nương khoan dung độ lượng."
La Duy nói: "Nếu đều là một hồi hiểu lầm, vậy hãy để ta trị liệu cho Nam Cung thiếu hiệp một chút."
Hắn vừa nói, vừa đi về phía Nam Cung Thiết Tâm.
Đông Phương Hùng biến sắc, nói: "Chậm đã."
La Duy dừng bước lại nói: "Sao vậy? Nam Cung phu nhân, chẳng lẽ còn ghi hận ta vừa rồi ra tay nặng, không sao, ta hiện tại liền trị liệu cho Nam Cung thiếu hiệp, cam đoan trả lại cho ngươi một Nam Cung thiếu hiệp sanh long hoạt hổ."
Đông Phương Hùng khẽ động chân, vội vàng ngăn ở trước mặt La Duy, cười gượng nói: "Thần y hiểu lầm rồi, sở dĩ ta không cho thần y trị liệu cho con ta là muốn mượn cơ hội này để răn dạy nó."
"Con ta từ bé đã được ta nuông chiều, vừa rồi không nói lời nào đã ra tay với thần y, thật sự là bất kính."
"Thần y ra tay giáo huấn con ta cũng là lẽ đương nhiên."
"Nếu bây giờ đã trị liệu cho con ta, không cách nào khiến nó có một bài học khắc sâu, sở dĩ ta mới ngăn cản thần y, làm cho con ta nhớ kỹ bài học này, minh bạch đạo lý nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên."
"Kể từ đó, cũng có thể làm cho con ta ghi nhớ bài học này, sau này sẽ không càn rỡ như bây giờ nữa."
Nhưng trên thực tế những điều này đều là nói nhảm.
Đông Phương Hùng sở dĩ không muốn La Duy trị liệu cho Nam Cung Thiết Tâm là vì sợ La Duy nhìn thấu được việc Nam Cung Thiết Tâm kỳ thực không phải thiếu hiệp, mà là một nữ nhi.
Chỉ là Đông Phương Hùng kỳ thực không biết, La Duy đã sớm biết điểm này, còn ở đây nói hươu nói vượn, cực lực giấu diếm.
La Duy trong lòng buồn cười, bất quá cũng không vạch trần sự giấu diếm của Đông Phương Hùng, ngược lại vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ: "Thì ra là thế, Nam Cung phu nhân mưu tính sâu xa, bội phục, bội phục."
Đông Phương Hùng chứng kiến cuối cùng đã lừa được La Duy, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Thần y quá khen, ta cũng là hôm nay mới ý thức được quá khứ đối với con ta thật sự là quá mức nuông chiều, cho nên mới muốn uốn nắn lại sai lầm mà thôi."
La Duy đối với điều này chỉ cười không nói.
Đông Phương Hùng là ai hắn quá rõ ràng.
Nàng là con gái của Đông Phương Thế Gia, bởi vì cha muốn có con trai nên không thích nàng.
Thậm chí ngay cả tên của nàng cũng đặt là Đông Phương Hùng, cái tên này không giống tên của nữ nhân.
Sở dĩ từ nhỏ Đông Phương Hùng đã lớn lên trong hoàn cảnh thiếu thốn tình yêu thương.
Lúc còn trẻ, biểu ca Trác Bất Phàm cùng gia chủ Nam Cung gia là Nam Cung Dật đều đi vào trong lòng Đông Phương Hùng. Nam Cung Dật thân là gia chủ Nam Cung gia, Trác Bất Phàm "ăn nhờ ở đậu", biết vậy nên tự ti.
Cuối cùng Đông Phương Hùng lựa chọn Nam Cung Dật, Trác Bất Phàm rời khỏi Đông Phương Thế Gia, gửi gắm tình cảm vào non nước.
Trong mắt người giang hồ, Đông Phương Hùng cùng Nam Cung Dật là một đôi thần tiên quyến lữ, nhưng nội tình bên trong lại là một chuyện khác.
Bởi vì Đông Phương Hùng gả cho Nam Cung Dật ba năm, hai người không có con nối dõi.
Vì vậy Nam Cung Dật nạp Hỏa Ngọc Yến làm thiếp, sinh được một trai một gái, chính là Nam Cung Vấn Thiên và Nam Cung Vấn Thái.
Đông Phương Hùng ghen ghét, liền cùng biểu ca Trác Bất Phàm lén lút qua lại, cũng mang thai, nhưng Trác Bất Phàm hoàn toàn không biết chuyện Đông Phương Hùng có thai cốt nhục của mình.
Mà sau khi Đông Phương Hùng sinh ra Nam Cung Thiết Tâm, liền phát hiện Nam Cung Thiết Tâm cũng là một đứa con gái.
Nhưng một đứa con gái làm sao có thể kế thừa vị trí Nam Cung Thế Gia.
Vì vậy Đông Phương Hùng áp dụng phương thức giáo dục tàn phá đối với Nam Cung Thiết Tâm, lấy tiêu chuẩn nam nhân để nuôi dạy Nam Cung Thiết Tâm, cho nên bây giờ Nam Cung Thiết Tâm có cử chỉ, trang phục không khác gì nam nhân.
Một người như vậy làm sao có khả năng uốn nắn sai lầm trước kia của mình, chẳng qua là muốn giấu diếm giới tính thật của Nam Cung Thiết Tâm mà thôi.
Chứng kiến La Duy không truy cứu nữa, Đông Phương Hùng muốn mang theo Nam Cung Thiết Tâm rời khỏi khách sạn, nhưng đúng lúc này, Nam Cung Thiết Tâm liền phun ra một ngụm máu tươi, khí tức sa sút.
Cả người nhất thời bất tỉnh.
Trong lúc nhất thời, Đông Phương Hùng luống cuống, bắt mạch cho Nam Cung Thiết Tâm, phát hiện mạch của Nam Cung Thiết Tâm đập rất yếu.
"Thần y, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Nàng lòng tràn đầy khó hiểu, vừa rồi Nam Cung Thiết Tâm còn bình thường, tại sao đột nhiên lại không ổn.
La Duy tiến lên mấy bước, kiểm tra thân thể Nam Cung Thiết Tâm, tặc lưỡi nói: "Vừa rồi nàng muốn mạnh mẽ loại bỏ kiếm khí tán loạn trong cơ thể, để khôi phục hành động, bất quá nàng đã đánh giá cao bản thân, kết quả dẫn đến kinh mạch bị nghiền nát."
Đông Phương Hùng nghe được bốn chữ "kinh mạch bị nghiền nát", đầu óc choáng váng, trước mắt từng đợt biến thành màu đen.
Bởi vì bốn chữ này đại diện cho việc Nam Cung Thiết Tâm rất có thể sẽ trở thành phế nhân.
Nhưng một giây sau, nàng chợt nghe La Duy nói: "Bất quá không sao, chỉ là bệnh vặt mà thôi."
Đông Phương Hùng khó có thể tin mở to hai mắt, kinh mạch bị nghiền nát, loại chuyện như vậy bất kể ở đâu đều xem là chuyện lớn, tại sao trong miệng La Duy lại trở thành bệnh vặt.
La Duy vỗ vai Nam Cung Thiết Tâm, truyền một đạo Cam Lộ nguyền rủa qua, nháy mắt liền chữa trị kinh mạch bị nghiền nát trong cơ thể Nam Cung Thiết Tâm.
"Được rồi, không sao, về nghỉ ngơi một chút, cam đoan ngày thứ hai liền sinh long hoạt hổ."
Đông Phương Hùng cúi đầu nhìn một cái, Nam Cung Thiết Tâm vốn có khí tức yếu ớt lại khôi phục bình thường, sắc mặt hồng nhuận, khí tức ổn định, mạch đập mạnh mẽ, so với người bình thường còn bình thường hơn.
Vị thần y này cũng thật quá lợi hại rồi a...
Bạn cần đăng nhập để bình luận