Người Ở Tống Võ, Bắt Đầu Khởi Tử Hồi Sinh

Chương 451: Ngươi còn nhận thức Triệu Sư Dung, có duyên gặp qua một lần

**Chương 451: Ngươi còn quen biết Triệu Sư Dung, có duyên gặp qua một lần**
Mọi người đều biết, Quyền Lợi Bang tổng cộng có ba vị cự đầu.
Quyền Lợi Bang bang chủ, Quân Lâm Thiên Hạ Lý Trầm Chu.
Quyền Lợi Bang Đại Tổng Quản, Tụ Lý Nhật Nguyệt Liễu Tùy Phong.
Mà vị nữ tử cuối cùng còn lại, dĩ nhiên chính là cự đầu cuối cùng của Quyền Lợi Bang, Lưu Vân Thủy Tụ Triệu Sư Dung. Vị kỳ nữ này xuất thân từ vương thất thế gia, lại từng bước trở thành một trong Tam Đại Cự Đầu của Quyền Lợi Bang, thê tử của Lý Trầm Chu.
Một thân kỳ ngộ tự nhiên không thể xem thường, chỉ là kết cục sau cùng thảm thiết một chút, bị Tái Ngoại Tam Quan Vương trong Vạn Lý Bình Nguyên Kỳ 24 vũ nhục đến c·hết.
Nhưng lúc này Triệu Sư Dung vẫn đang hăng hái, màu xanh ngọc phối với bộ y phục màu xanh lục, tóc mây búi cao, toát lên khí chất phi phàm, ung dung hoa quý. Ngay cả những cành vàng lá ngọc trong cung khi so sánh với vị này, cũng biến thành những tiểu nha đầu chưa phát dục tốt.
Một thân khí chất cao quý toát ra từ tận đáy lòng kia, đủ để khiến bất kỳ ai cũng phải động lòng.
Coi như là Lý Trầm Chu với khí chất cường thịnh, cảm giác áp bách cùng sự tồn tại kinh người, cũng không có biện pháp nào lấn át được phong thái của Triệu Sư Dung.
La Duy đảo mắt qua phía sau Tam Đại Cự Đầu của Quyền Lợi Bang, cuối cùng dừng lại trên người Triệu Sư Dung.
Cùng lúc đó, Triệu Sư Dung cũng nhìn thấy La Duy, hướng về phía La Duy khẽ gật đầu, tựa hồ như đang chào hỏi.
Ôn Nhu đi theo bên cạnh La Duy thấy một màn như vậy, không nhịn được thấp giọng nói: "Ngươi còn quen biết Triệu Sư Dung à?"
"Có duyên gặp qua một lần." La Duy cũng thấp giọng đáp lại.
Nhưng ở trong sân không có ai không phải là cao thủ, dù giọng nói của Ôn Nhu và La Duy có nhỏ đến đâu, cũng bị đám người nghe rõ mồn một. Đám người không hẹn mà cùng nhìn về phía ba người được Vô Tình dẫn vào.
Hoặc có lẽ là, nhìn về phía La Duy.
Bởi vì Ôn Nhu là nhị sư muội của Tô Mộng Chẩm, Lôi Thuần là đại tiểu thư của Lục Phân Bán Đường.
Thân phận hai người kia, ở kinh thành có không ít người đều đã biết. Nhưng chỉ có La Duy là có chút xa lạ, tuy rằng La Duy từng gây ra một ít động tĩnh ở Biện Kinh, nhưng vẫn có rất nhiều người không biết hắn.
Ngược lại thì Kiều Phong chứng kiến La Duy, không khỏi vui mừng quá đỗi, tiến lên mấy bước ôm quyền nói: "Thì ra là La huynh đệ, không ngờ hôm nay chuyện này cũng kinh động đến La huynh đệ."
La Duy thản nhiên nói: "Chỉ là đến xem náo nhiệt, các ngươi không cần để ý ta."
Kiều Phong cũng biết lúc này không phải lúc để cùng La Duy ôn lại chuyện cũ, khách sáo với La Duy hai câu xong liền quay về trận doanh Cái Bang.
Cùng lúc đó, một tràng tiếng ho khan truyền đến, trong lúc còn kèm theo vài tiếng ân cần thăm hỏi.
"Tiểu sư muội, sao muội cũng tới đây, vị này chính là..."
Lời này là nói với Ôn Nhu, mà người có thể xưng hô Ôn Nhu là tiểu sư muội ở toàn bộ Biện Kinh chỉ có một.
Kim Phong Tế Vũ Lâu lâu chủ, Mộng Chẩm Hồng Tụ đệ nhất đao.
Tô Mộng Chẩm.
La Duy men theo thanh âm nhìn lại, liền thấy được một công tử có sắc mặt tái nhợt, bệnh thoi thóp, chính là Tô Mộng Chẩm.
Ôn Nhu nghe được Tô Mộng Chẩm mở miệng, đầu tiên là cả kinh, sau đó dường như nhớ ra điều gì đó, nắm lấy tay La Duy, kéo hắn tới trước mặt Tô Mộng Chẩm, "Sư huynh, đây là La Duy, chính là danh y cứu khổ nổi danh giang hồ."
"La Duy, đây là sư huynh của ta Tô Mộng Chẩm, huynh có thể giúp ta xem bệnh cho sư huynh không, thân thể huynh ấy vẫn rất yếu, không phải huynh là thần y sao, có thể chữa khỏi bệnh cho sư huynh ta không."
La Duy nhìn Ôn Nhu với vẻ mặt vội vàng, bất đắc dĩ cười khổ vài tiếng. Tô Mộng Chẩm lắc đầu nói: "Không cần, cơ thể ta, ta rất rõ, ta cũng từng cầu không ít đại phu, bệnh này e là khó mà chữa khỏi."
La Duy nhìn Ôn Nhu với vẻ mặt khẩn cầu, cuối cùng vẫn đưa hai ngón tay ra, đặt lên cổ tay Tô Mộng Chẩm.
"Cho dù là một người chết, ta cũng có thể cứu sống, huống chi là loại bệnh vặt này của ngươi."
Hắn trực tiếp ném ra một cái Cam Lộ nguyền rủa, Tô Mộng Chẩm nhất thời cảm thấy thân thể mình được rót vào một cỗ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, dưới tác dụng của cỗ lực lượng này, thân thể đã mục nát đến rữa của mình lại nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi mấy phút, liền từ một kẻ bệnh thoi thóp, ho khan không ngừng sắp chết, biến thành một công tử quý tộc với sắc mặt hồng hào.
Một màn này không chỉ khiến Tô Mộng Chẩm chấn kinh, mà ngay cả những người xung quanh cũng bị chấn kinh.
Mọi người đều là võ lâm cao thủ, đã gặp qua không ít chuyện trên đời nhưng việc kỳ lạ như vậy vẫn là lần đầu tiên thấy.
Tình huống của Tô Mộng Chẩm, bọn họ sao có thể không biết? Những người khác nếu như thay cái thân thể đồng nát kia thì sớm đã chết bảy tám lần rồi, nhưng Tô Mộng Chẩm vẫn sống.
Đây mới là sự tình khiến người ta khó có thể tưởng tượng.
Không ít người đã từng kiểm tra qua Tô Mộng Chẩm đều rất ngạc nhiên, tại sao Tô Mộng Chẩm có thể sống, nguyên do vì thân thể này thật sự quá nát rồi.
Nhưng bây giờ La Duy vừa mới ra tay, thậm chí ngay cả thuốc cũng không cần dùng, Tô Mộng Chẩm giống như biến thành một người khác, hoàn toàn không giống một bệnh nhân bị thương nặng, việc này thực sự là quá mức rồi.
Đáng sợ, thật sự là đáng sợ.
Loại y thuật này, quả thực thần kỳ.
Tô Mộng Chẩm cảm nhận được sự khỏe mạnh đã lâu không có, khó tin hoạt động một chút tay chân, sau đó quỳ xuống lạy La Duy.
"Tô mỗ có mắt không thấy Thái Sơn, xin thần y thứ lỗi."
La Duy khoát tay nói: "Không cần, bất quá chỉ là nể mặt Ôn Nhu mà thôi."
Cùng lúc đó, trong đại sảnh có một người sắc mặt trong nháy mắt trở nên âm trầm, người này không ai khác chính là Lôi Tổn của Lục Phân Bán Đường.
Kim Phong Tế Vũ Lâu cùng Lục Phân Bán Đường là đối đầu, chuyện này mọi người đều biết.
Mà Lôi Tổn hắn vẫn luôn chờ đợi, chờ Tô Mộng Chẩm bệnh chết, chỉ cần Tô Mộng Chẩm chết, hắn có thể không cần tốn nhiều sức đánh tan Lục Phân Bán Đường, do đó độc bá Biện Kinh, trở thành bá chủ duy ngã độc tôn ở Biện Kinh.
Nào ngờ hiện tại Tô Mộng Chẩm lại được người cứu sống, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Trong nhất thời, Lôi Tổn thậm chí còn có xung động muốn g·iết người.
Bất quá ngay lúc này, Lôi Thuần đi tới bên cạnh hắn, nói: "Cha."
Lôi Tổn trên khuôn mặt âm trầm không khỏi nặn ra một tia tiếu ý, "Thuần Nhi, sao con lại tới đây?"
Hắn có thể tàn nhẫn với bất kỳ người nào, nhưng duy chỉ có sẽ không đối với Lôi Thuần tàn nhẫn, bởi vì Lôi Thuần là con gái của Ôn Tiểu Bạch.
Nhắc tới Ôn Tiểu Bạch, cũng là một kỳ nữ.
Người này vốn là ái đồ của Hoài Âm Trương Hầu, Hoài Âm Trương Hầu mai danh ẩn tích sau đó, Tiểu Bạch trong một lần tình cờ quen biết Ôn Muộn.
Ân, chính là cha của Ôn Nhu, Lạc Dương Vương Ôn Muộn.
Hai người từng là một đôi ân ái bích nhân, nhưng đáng tiếc, dường như Ôn Tiểu Bạch tới quá muộn, bởi vì lúc này Ôn Muộn đã có ái thê. Tiểu Bạch với lòng cao khí ngạo giận dữ rời đi, làm tổn thương trái tim Ôn Muộn.
Nàng một mình đi tới kinh sư, rất nhanh thì quen biết đệ nhất cao thủ kinh sư lúc bấy giờ, Chưởng Mê Thiên Minh Nhất Đại Tông Chủ Quan Thất. Hai người yêu nhau, trải qua cuộc sống thần tiên, chỉ nguyện làm uyên ương, không màng tiên giới.
Bất quá Quan Thất dù sao cũng là người đứng đầu một minh, hắn có rất nhiều công việc cần xử lý. Hắn lại là một kẻ cuồng võ, đang khổ luyện "Vong Thất Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí" - cảnh giới mà tiền nhân chưa đạt được. Đến lúc này, đối với Tiểu Bạch thiếu đi sự chăm sóc.
Vì vậy Ôn Tiểu Bạch trong lòng liền không thăng bằng, bởi vì nàng muốn có được tình yêu hoàn mỹ không tì vết, sự thờ ơ của Quan Thất khiến cho Ôn Tiểu Bạch cho rằng Quan Thất không còn yêu nàng nữa. Vì vậy trong lòng sinh ra một kế, cố ý qua lại với đối thủ Lục Phân Bán Đường Lôi Tổn, cố ý chọc tức Quan Thất.
Bất quá, Lôi Tổn lại thật lòng mến mộ Ôn Tiểu Bạch.
Nhưng khi Ôn Tiểu Bạch đầu nhập vào hắn, đã có quan hệ mờ ám với Quan Thất, nhưng Quan Thất lại không hề hay biết việc này.
Không lâu sau, Ôn Tiểu Bạch liền sinh nở trong nội đường Lục Phân Bán Đường, sinh hạ một nữ.
Cũng chính là lúc này Lôi Thuần.
Ôn Tiểu Bạch đối với Lôi Tổn vẫn giữ sắc mặt không chút thay đổi, Lôi Tổn cũng từ đầu đến cuối không hề xâm phạm Ôn Tiểu Bạch.
Nếu như nói theo cách lưu hành, Lôi Tổn lại là "liếm cẩu" của Ôn Tiểu Bạch.
(liếm cẩu = theo đuổi một cách mù quáng)
Bất quá "liếm cẩu" Lôi Tổn cũng không hèn mọn đến tận xương tủy, ngược lại có tính toán riêng.
Tỷ như Ôn Tiểu Bạch trong giai đoạn yếu lòng nhất, đã ngầm phái người thông báo với Quan Thất, nói rằng người của hắn đang ở trong nội đường Lục Phân Bán, chờ hắn. Nhưng Lôi Tổn lại không làm như vậy, ngược lại khiến người nói cho Quan Thất: Tiểu Bạch đã theo hắn.
Chuyện như vậy, đàn ông đều không thể chịu đựng, ngay cả Quan Thất cũng không chịu nổi.
Vì vậy, Quan Thất tẩu hỏa nhập ma.
Mà một phương diện khác, sau khi sinh nở, Ôn Tiểu Bạch cho rằng lang tâm hà thái nhẫn, liền quyết định từ bỏ gánh nặng, giao đứa bé cho Lôi Tổn nuôi nấng, còn mình thì đơn độc rời đi, vì tình thân tuẫn tiết.
Bất quá sau đó nàng không c·hết, ngược lại được người cứu.
Đương nhiên, những chuyện này đều đã qua.
Từ khi Ôn Tiểu Bạch đem đứa bé của mình giao cho Lôi Tổn, Lôi Tổn liền đặt tên cho đứa bé là Lôi Thuần, từng chút từng chút nuôi nấng lớn khôn, thật sự coi Lôi Thuần như con gái ruột thịt mà đối đãi.
Cho dù là hắn hiện tại bởi vì La Duy chữa khỏi cho Tô Mộng Chẩm, tức giận muốn g·iết người, nhưng đối mặt Lôi Thuần vẫn duy trì một khuôn mặt tươi cười.
Lôi Thuần cũng biết cha mình là ai, truyền âm nhập mật nói: "Đừng đi gây sự với La Duy, hắn là nam nhân của con, quan trọng hơn nữa là, với thực lực của hắn, g·iết sạch tất cả mọi người ở đây cũng không thành vấn đề."
Lôi Tổn sau khi nghe những lời này, sắc mặt đột nhiên đại biến, thất thanh nói: "Cái gì?"
Hắn giật mình không phải vì La Duy là nam nhân của Lôi Thuần, mà là câu nói sau cùng của Lôi Thuần.
g·iết sạch tất cả mọi người ở chỗ này cũng không thành vấn đề.
Phải biết rằng hôm nay trong Trạng Nguyên Lâu tụ tập những cao thủ đến từ thiên nam hải bắc, Kiều Phong, Hồng Thất Công, Tô Mộng Chẩm, Lý Trầm Chu, Triệu Sư Dung, Liễu Tùy Phong, còn có cả hắn Lôi Tổn.
Ngoài ra, còn có mấy cao thủ có tiếng tăm lừng lẫy.
Cho dù là cường giả tuyệt thế tới, cũng chưa chắc có thể đem người ở nơi này g·iết sạch sẽ.
Nhưng Lôi Thuần lại nói La Duy có thể làm được.
Khá lắm, con rể này của mình rốt cuộc cường đại đến mức nào, mới có thể làm được đến mức này.
Lôi Tổn rất nhanh liền ý thức được sự thất thố của mình, chứng kiến ánh mắt của mọi người không hẹn mà cùng đổ dồn về phía mình, đại não thiên hồi bách chuyển, thu lại vẻ kinh sợ trên mặt, đứng dậy bước nhanh đến bên La Duy, vỗ vỗ vai La Duy.
"Hiền tế à, chuyện của ngươi Thuần Nhi đã nói cho ta biết, ngươi yên tâm, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là con rể của ta Lôi Tổn. Chờ chuyện này hôm nay kết thúc, ta sẽ tổ chức hôn lễ cho ngươi và Thuần Nhi ở trong kinh thành, không biết ý của ngươi thế nào?"
Đám người không khỏi thất kinh, không ai từng nghĩ tới Lôi Tổn lại lôi kéo vị thần y đáng sợ này.
Hình ảnh La Duy vừa chữa khỏi cho Tô Mộng Chẩm còn rõ mồn một trước mắt, nếu như Lục Phân Bán Đường lôi kéo một vị thần y như vậy, ý nghĩa to lớn đến mức nào. Có lẽ không lâu nữa có thể chính thức áp đảo Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận