Người Ở Tống Võ, Bắt Đầu Khởi Tử Hồi Sinh

Chương 429: Ngôn Linh, định thân, Chưởng Tâm Lôi

Chương 429: Ngôn Linh, định thân, Chưởng Tâm Lôi
La Duy nói đến đây, thở dài một tiếng.
Đối với Bái Nguyệt Giáo Chủ, La Duy hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng đối với Thạch Kiệt Nhân, La Duy lại không có nhiều hận ý đến vậy, bởi vì hắn biết Thạch Kiệt Nhân cũng chỉ là một kẻ xui xẻo mà thôi.
Nhưng hắn vẫn không định cứ như vậy mà bỏ qua cho Thạch Kiệt Nhân, Thạch Kiệt Nhân tuy đáng giá để đồng tình, nhưng những việc hắn làm có thể không đáng được đồng tình.
Cùng lúc đó, vị Bái Nguyệt Giáo Chủ rất có mị lực phản diện này nhẹ giọng nói: "Đạo huynh vì sao không nói gì, chẳng lẽ là có hiểu lầm gì với ta?"
"Hiểu lầm thì không có, ta chỉ là hiếu kỳ ngươi muốn tới nơi này để làm gì?" La Duy không hề che giấu địch ý của mình.
Bái Nguyệt Giáo Chủ nói: "Đạo huynh nghĩ sao?"
La Duy đáp: "Ta làm sao mà biết được, ta cũng không phải con giun trong bụng ngươi."
Bái Nguyệt Giáo Chủ ý vị thâm trường nói: "Đạo huynh nếu đã nhận ra ta, vậy ta đã làm những chuyện gì, chẳng lẽ đạo huynh không biết sao?"
"Đương nhiên là biết, bất quá ta muốn nghe chính miệng ngươi nói ra, ngươi muốn làm gì? Diệt Thế?"
La Duy nhìn Bái Nguyệt Giáo Chủ với vẻ mặt nửa cười nửa không, chỉ cần đối phương nói một tiếng "phải", hắn sẽ không chút do dự mà động thủ.
Bái Nguyệt Giáo Chủ trả lời rất thản nhiên: "Không sai, đang có ý này."
La Duy thở dài, há miệng phun ra một đạo Thất Luyện Vô Song kiếm khí, kiếm khí gào thét bay tới, xông về mi tâm Bái Nguyệt Giáo Chủ.
Một đạo kiếm khí này có uy lực kinh thiên động địa, cho dù là một ngọn núi cũng có thể dễ dàng cắt thành hai nửa.
Song, khi kiếm khí bay đến trước mặt Bái Nguyệt Giáo Chủ, bỗng nhiên ngừng lại, sau đó bị một cỗ lực lượng đặc biệt phá hủy dễ dàng, trong sát na sụp đổ, tiện đà biến mất.
"Không sai," Bái Nguyệt Giáo Chủ tán thán một tiếng, "Kiếm khí sắc bén như vậy ta chỉ thấy qua trên thân người Thục Sơn, đạo huynh quả nhiên không làm ta thất vọng."
Ngay sau đó, hắn nâng tay phải lên, vươn một ngón tay chỉ về phía La Duy.
"Đến mà không trả lễ thì không hay, đạo huynh ngươi cũng tiếp ta một chiêu."
"Vậy thì không cần." La Duy không hề muốn đứng tại chỗ để tiếp công kích của Bái Nguyệt Giáo Chủ, bước ra một bước, hư không tiêu thất, sau đó xuất hiện sau lưng Bái Nguyệt Giáo Chủ, vung tay lên.
Trong chớp mắt, từng đạo kiếm khí đột nhiên xuất hiện, giống như cơn sóng thần, ào ạt xông về Bái Nguyệt Giáo Chủ.
Những kiếm khí này sắc bén vô cùng, mỗi một đạo kiếm khí đều có thể dễ dàng kích sát một vị Đại Tông Sư, khi những kiếm khí này tập hợp lại cùng nhau, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, bất khả chiến bại.
Đây chính là một trong Địa Sát 72 thuật, kiếm thuật.
La Duy sở dĩ có thể thao túng nhiều kiếm khí như vậy, chính là nhờ vào pháp thuật thần thông.
Bái Nguyệt Giáo Chủ sắc mặt trở nên ngưng trọng, vung tay về phía La Duy, kiếm khí rơi xuống như mưa, một cỗ lực lượng mênh mông trong nháy mắt đem toàn bộ kiếm khí của La Duy dập tắt, tiêu thất trong không khí.
Sau đó, Bái Nguyệt Giáo Chủ ngẩng đầu nhìn La Duy, La Duy nhất thời cảm giác được một cỗ sức mạnh tinh thần vô hình hung hăng công kích thần trí của mình.
Bất quá cũng may La Duy cũng tu luyện Tinh Thần lực, Biến Thiên Kích Địa tinh thần đại pháp đã sớm được La Duy tu luyện tới trình độ đăng phong tạo cực, ngay cả Bát Sư Ba cũng không thể sánh được với La Duy ở phương diện này.
Tinh Thần lực của Bái Nguyệt Giáo Chủ oanh kích qua đây, vừa vặn đối mặt với Tinh Thần lực của La Duy.
Hai cổ lực lượng hoàn toàn khác biệt nhưng lại tương tự kinh khủng ầm ầm va chạm vào nhau, hình thành lực đánh vào giữa trời đêm, phát ra một tiếng trầm đục.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, các nàng có thể thấy rõ ràng, ban đêm không khí vào giờ khắc này vặn vẹo, xé rách, đáng sợ vết rạn từng đạo hướng phía bốn phương tám hướng lan tràn ra ngoài, sau đó lại biến mất.
Loại thực lực này, quả thực không thể nào tưởng tượng nổi.
Bái Nguyệt Giáo Chủ lui về phía sau một bước, trên mặt lại nở một nụ cười: "Đạo huynh thực lực tốt."
La Duy cười nhạt mấy tiếng: "Ngươi cũng so với ta tưởng tượng thì đáng sợ hơn một chút."
Bái Nguyệt Giáo Chủ nói: "Ta có thể cảm giác được đạo huynh vừa rồi cũng không dốc toàn lực ứng phó, chẳng qua là cố kỵ người trong thành, không muốn lan đến gần bọn họ, nếu đã như vậy, ta có thể cùng đạo huynh tìm một nơi khác để đối chiến."
La Duy tuy rằng đã sớm ở Tân Trịnh thiết lập một trận pháp khổng lồ để bảo hộ nơi này, bất quá nghe được những lời này của Bái Nguyệt Giáo Chủ vẫn là không nhịn được mà giật mình: "Giáo chủ nói thật sao?"
Bái Nguyệt Giáo Chủ mỉm cười nói: "Đạo huynh mời đi theo ta."
Nói xong, liền chủ động bay về phía ngoài thành, La Duy đương nhiên không chịu tỏ ra yếu kém, sau khi nói với Hoàng Dung và các nàng một tiếng, liền bay theo.
Từ khi biết lần này Vực Ngoại thiên ma phủ xuống là Thạch Kiệt Nhân, La Duy cũng biết Hoàng Dung và các nàng căn bản là không có cách nào tham gia vào cuộc chiến đấu này.
Các nàng tuy rằng đã là cường giả tuyệt thế, nhưng đáng tiếc, chênh lệch với Thạch Kiệt Nhân quá lớn.
Nếu cố gắng xuất thủ, rất có thể sẽ bị đánh chết, La Duy tự nhiên không muốn các nàng rơi vào hiểm cảnh.
Hai người một trước một sau, rất nhanh đã bay ra khỏi Tân Trịnh, tìm được một nơi vắng vẻ, cách Tân Trịnh vài chục km.
Bái Nguyệt Giáo Chủ dừng lại, quay đầu nói với La Duy: "Đạo huynh cảm thấy nơi này như thế nào?"
La Duy nhìn quanh bốn phía, nơi này thập phần hẻo lánh, không có người ở, cũng không có động vật, hơn nữa bốn phương tám hướng đều rất trống trải, không có gì che chắn, gật đầu nói: "Có thể, nơi đây rất thích hợp làm nơi chôn xác của ngươi."
Bái Nguyệt Giáo Chủ lại cười khẽ nói: "Nếu ta thắng, tất nhiên sẽ chọn cho đạo huynh một khối phong thuỷ bảo địa thượng hạng."
Lời vừa dứt, Bái Nguyệt Giáo Chủ liền đột nhiên xuất hiện ở trước mặt La Duy, một ngón tay điểm về phía mi tâm La Duy.
Một chiêu này nhanh đến kinh người, ngay cả La Duy suýt chút nữa không kịp phản ứng.
Bất quá vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, La Duy bỗng nhiên mở miệng nói: "Định."
Một trong Địa Sát 72 thuật, định thân.
Hơn nữa La Duy còn lấy Ngôn Linh thuật để thi triển pháp thuật này, hiệu quả được cộng dồn, uy lực tăng vọt.
Bái Nguyệt Giáo Chủ bất ngờ không kịp đề phòng, thân thể nhất thời cứng đờ, ngón tay đang chỉ ra cũng dừng giữa không trung, cả người phảng phất biến thành một pho tượng, bất động.
Tình huống này giằng co khoảng chừng 1.5 giây, mới bị Bái Nguyệt (B dcg ) Giáo Chủ mạnh mẽ phá tan.
Bất quá ngần ấy thời gian, đã đủ để La Duy triển khai phản kích.
La Duy đầu tiên là vận dụng cương cân thiết cốt của mình, đấm ra một quyền về phía Bái Nguyệt Giáo Chủ, một quyền này không chỉ ẩn chứa lực lượng của bản thân La Duy, mà còn kèm theo Địa Sát 72 thuật bên trong, Đại Lực.
Thuật này một khi thi triển sẽ có thần lực vô cùng, chính là Kình Thiên Cự Lực thuật.
La Duy đấm ra một quyền, cho dù là một ngọn núi cũng phải bị La Duy đánh bay ra ngoài, đừng nói chi là thân thể nhỏ bé của Bái Nguyệt Giáo Chủ.
Theo lý mà nói, một quyền này đã đủ để đánh nát thân thể Bái Nguyệt Giáo Chủ thành phấn vụn, dù sao Bái Nguyệt Giáo Chủ pháp lực tuy thông thần, nhưng năng lực phòng ngự của thân thể lại rất bình thường, bằng không cũng sẽ không bị Lý Tiêu Dao giết chết.
Nhưng điều làm La Duy kinh ngạc là, khi một quyền này của hắn đánh lên người Bái Nguyệt Giáo Chủ, có ít nhất chín phần lực lượng bị một luồng ba động vô hình suy yếu.
La Duy lập tức nhận ra, Bái Nguyệt Giáo Chủ đã thi triển một loại pháp thuật nào đó, làm suy yếu lực công kích của mình.
Vì vậy hắn lại há miệng phun ra một đạo kiếm khí, lượn một vòng quanh cổ Bái Nguyệt Giáo Chủ.
Lúc này, 1.5 giây đã trôi qua.
Bái Nguyệt Giáo Chủ mạnh mẽ phá tan Định Thân thuật mà La Duy thi triển, thân hình mới có thể lui về sau vài trăm thước, sờ soạng cổ mình.
Hắn có thể cảm giác được rõ ràng, mối liên hệ giữa cổ và đầu của mình đã bị cắt đứt.
Bị La Duy một kiếm chém đứt.
Tuy nói như vậy, nhưng Bái Nguyệt Giáo Chủ cũng không lập tức tử vong, mà là vận dụng pháp lực trong cơ thể, ma diệt kiếm khí còn lưu lại trên cổ mình, sau đó khiến cho cái cổ đã gãy mọc lại.
Tình huống này thoạt nhìn cực kỳ phức tạp, nhưng trên thực tế, đối với Bái Nguyệt Giáo Chủ mà nói cũng không đáng là gì, hắn chỉ cần vài hơi thở đã hoàn thành chuyện này, ngay cả vết thương trên cổ cũng biến mất không còn một tăm hơi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
La Duy đối với việc này không hề cảm thấy kỳ quái, trên thực tế, bản thân hắn cũng có thể làm được.
Thực lực đạt đến trình độ như La Duy, đầu và tim sớm đã không phải là vết thương trí mạng, cho dù là tim bị xuyên thủng, La Duy cũng có thể vận dụng thân thể của chính mình để mọc ra một trái tim mới.
Nếu muốn giết chết một người như La Duy, chỉ có một biện pháp, đó chính là phá hủy thân thể và Nguyên Thần của La Duy, hai thứ cùng tiến hành, mới có thể giết chết La Duy.
Nhất là Nguyên Thần, đây mới là thứ quan trọng nhất.
Nếu không có Nguyên Thần, cho dù thân thể còn sống cũng bất quá chỉ là một cái xác không hồn mà thôi, nếu như gặp phải tà đạo cao thủ nào đó, nói không chừng còn có thể luyện chế thành một cỗ thi thể đáng sợ, làm xằng làm bậy, làm hại thiên hạ.
La Duy vốn định thừa dịp Bái Nguyệt Giáo Chủ đang chữa thương, đánh lén đối phương, cho đối phương một đòn hung ác, sau đó trực tiếp giết chết, bất quá Bái Nguyệt Giáo Chủ dường như đã sớm đoán được điểm này, trước khi chữa thương liền bày ra một tầng kết giới, ngăn cản công kích của La Duy, khiến cho kiếm khí của La Duy đánh ra vô ích, bỏ lỡ cơ hội đánh lén tốt đẹp này.
Sau khi chữa thương hoàn tất, Bái Nguyệt Giáo Chủ vẻ mặt nghiêm túc nhìn La Duy, nhẹ giọng nói: "Đạo huynh quả nhiên có bản lĩnh cao cường."
Hắn trước đó đã ý thức được La Duy không dễ đối phó, cho nên khi giao đấu đã dồn toàn bộ tinh thần để ứng phó với La Duy, nhưng vẫn là trong chớp mắt chịu thiệt thòi lớn, nếu không phải kinh nghiệm chiến đấu của hắn phong phú, chỉ e hiện tại đã bị La Duy đánh chết.
La Duy đối với lời khen của Bái Nguyệt Giáo Chủ, không hề dao động, thản nhiên nói: "Ngươi cũng không tệ, thực lực kinh người, ta vốn cho rằng vừa rồi có thể đánh chết ngươi, không ngờ ngươi lại tránh được một kiếp."
"Bất quá tiếp theo, sẽ không như vậy nữa."
La Duy đang nói, bỗng nhiên quát lớn một tiếng: "Đau đầu."
Bái Nguyệt Giáo Chủ nhất thời cảm thấy đại não dường như muốn nứt ra, phảng phất có hàng trăm ngàn cây kim dài một mét đâm vào trong não hắn.
Chính là Ngôn Linh thuật.
Thứ này khi đánh lén người khác hết sức hữu dụng, Bái Nguyệt Giáo Chủ không cẩn thận, lại một lần nữa trúng chiêu.
Lần này La Duy không bỏ qua cơ hội tốt, vèo một cái xuất hiện ở trước mặt Bái Nguyệt Giáo Chủ, tát ra một chưởng, bất quá lần này hắn không sử dụng Đại Lực thuật, mà đổi thành một loại pháp thuật khác.
Chưởng Tâm Lôi.
Chỉ thấy một tia chớp từ lòng bàn tay La Duy bắn ra, giống như mũi tên rời cung xuyên thủng ngực Bái Nguyệt Giáo Chủ, để lại một lỗ thủng to bằng miệng bát trên ngực Bái Nguyệt Giáo Chủ.
Ngay cả tim cũng bị Chưởng Tâm Lôi của La Duy đánh xuyên qua, lộ ra nội tạng máu thịt be bét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận