Người Ở Tống Võ, Bắt Đầu Khởi Tử Hồi Sinh

Chương 167. Người trong Ma môn hiền lành một nhóm

**Chương 167: Người trong Ma Môn thuộc nhóm hiền lành**
La Duy nghe vậy, không khỏi dở khóc dở cười, "Ngươi đều là người của ta, loại dấm chua này cũng ăn sao?"
Kim Tương Ngọc hừ một tiếng nói: "Lão nương thích ăn giấm chua, làm sao nào?"
La Duy vội vàng lắc đầu, "Không có gì, không có gì, ăn giấm chua tốt, ăn giấm chua tốt, nói đến ta cũng rất thích ăn giấm chua, ta thường thường vì một đĩa dấm chua mà ăn sủi cảo."
Kim Tương Ngọc tức giận trừng La Duy liếc mắt, này là cái gì với cái gì chứ, "Ngươi còn chưa nói cho ta biết, nữ nhân kia rốt cuộc là ai vậy, mới lần đầu gặp mặt, ngươi liền đem Long Nguyên Bất tử đan cho nàng."
"Âm Quý phái truyền nhân, Loan Loan." La Duy nói ra thân phận thật của Loan Loan.
Kim Tương Ngọc chuyển động đầu óc, tỉ mỉ nhớ lại một chút, "Âm Quý phái ta biết, Ma Môn truyền thừa một trong, nhưng Loan Loan tên này, ta chưa từng nghe nói qua."
La Duy nói: "Bình thường, Loan Loan là Âm Quý phái truyền nhân ở bên Đại Đường, không giống với Âm Quý phái ở Đại Minh."
Kim Tương Ngọc bừng tỉnh đại ngộ, trách không được bản thân chưa từng nghe qua Loan Loan cái tên này.
Nàng không khỏi nhìn La Duy liếc mắt, "Ngay cả mỹ nữ bên Đại Đường cũng không xa nghìn dặm tới tìm ngươi, ngươi đúng là một thứ ngon ngọt, bất kể là ai đều muốn đến gặm một cái."
"Xem ra, về sau tỷ muội của ta khẳng định không ít."
La Duy biết Kim Tương Ngọc đang châm chọc mình, cười khổ nói: "Không còn cách nào khác, ai bảo háo sắc là khuyết điểm duy nhất của ta."
Kim Tương Ngọc nhìn bộ dạng hắn c·hết không hối cải, bất đắc dĩ thở dài.
Người này tuy rằng cặn bã một chút, nhưng ít ra rất rõ ràng, mình theo hắn cũng không tính thua thiệt, dù sao hắn cho thực sự là quá nhiều.
Trường sinh không già, thanh xuân vĩnh trú, tuyệt thế võ công, cùng với vô số tiền tài.
Mẹ kiếp, ai mà chịu nổi.
Hai người từ sáng sớm quấn quýt đến xế chiều, Loan Loan lúc này mới mở mắt ra, miễn cưỡng tiêu hóa được một phần Long Nguyên Bất tử đan.
Thậm chí còn không được một phần mười.
Nhưng công lực của nàng đã tăng nhanh đến Tiên thiên Tông Sư đỉnh điểm, chỉ thiếu chút nữa có thể tiến vào Đại Tông Sư.
Hiện tại để cho nàng cùng Tần Mộng Dao đối chiến, nàng có thể dễ dàng đ·á·n·h bại Tần Mộng Dao.
Ngay lúc Loan Loan muốn dạy dỗ một chút Tần Mộng Dao, đả kích Từ Hàng Tĩnh Trai thì lại bất ngờ phát hiện Tần Mộng Dao không còn ở Long Môn Khách Sạn.
"Ơ, ni cô Tần đáng ghét kia đâu?"
"Đi rồi." La Duy nói.
"Đi khi nào, ta còn định hung hăng giáo huấn nàng một trận." Loan Loan cảm nhận được chân khí dâng trào trong cơ thể, vô cùng bành trướng.
La Duy cười nói: "Người ta lại không ngốc, biết ngươi công lực tiến nhanh, làm sao có thể lưu lại mặc cho ngươi khi dễ."
Loan Loan không khỏi có chút thất vọng, vươn ngón tay tinh tế như hành, chậm rãi khép lại, nắm chặt thành quyền, dùng sức vung lên, hừ nói: "Coi như nàng chạy nhanh, tiếp theo gặp được nàng, ta nhất định phải giáo huấn nàng một trận mới được."
Đối với người của Từ Hàng Tĩnh Trai, nàng trước nay không có hảo cảm.
Chớ nói chi La Duy vốn không thích Từ Hàng Tĩnh Trai, cho nên Loan Loan lại càng không kiêng nể gì.
Sau đó, Loan Loan cười duyên ôm lấy La Duy, nói: "Công tử, Long Nguyên Bất tử đan này cho ta, người định an trí sư phụ ta như thế nào?"
Kim Tương Ngọc nhìn không nổi, giễu cợt một tiếng, "Người còn chưa vào cửa, đã muốn kiếm ăn trong nhà, ngươi nghĩ quá đẹp rồi."
Loan Loan bị châm chọc một câu, sắc mặt lập tức lộ vẻ ủy khuất, nhỏ nhẹ nói: "Tỷ tỷ chớ trách, là t·h·iếp thân có chút được voi đòi tiên."
Nàng nhìn ra, Kim Tương Ngọc cũng là nữ nhân của La Duy, hơn nữa còn là người đến trước mình một bước trở thành nữ nhân của La Duy.
Cho nên gọi một tiếng tỷ tỷ, tuyệt không quá đáng.
Đương nhiên, đối với người trong Ma Môn mà nói, những điều này kỳ thực không đáng kể.
Nếu đổi thành những người khác, Loan Loan trong lòng đã sớm nảy sinh sát tâm, hận không thể g·iết c·hết đối phương cho thống khoái.
Nhưng đáng tiếc là, hình như La Duy biết khởi tử hồi sinh.
Dù cho nàng có nghĩ trăm phương ngàn kế, liều lĩnh g·iết c·hết Kim Tương Ngọc, La Duy cũng có thể phục sinh nàng, đến lúc đó chuyện mình làm sẽ bị bại lộ.
Cho nên, g·iết c·hết đối phương là phương pháp ngu xuẩn nhất, phương pháp sáng suốt nhất chính là chịu nhún, sau đó làm La Duy vui vẻ.
Cuối cùng ỷ vào La Duy sủng ái mình, bất động thanh sắc khiến đối phương sống dở c·hết dở.
Loại chuyện này, nàng ở Âm Quý phái cũng làm không ít.
Ma Môn nữ tử, xưa nay đều là chuyên gia cung đấu.
La Duy biết rõ việc này, hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng Loan Loan tuyệt đối không phải loại người sau khi chịu thiệt thòi liền nhận thua, đừng thấy hiện giờ nàng có vẻ mặt ủy khuất, không chừng trong lòng đang nghĩ mưu kế gì.
Nhất định sẽ tìm cơ hội trả thù.
Ma Môn Yêu Nữ, đều là lòng dạ hẹp hòi.
Nếu đem Loan Loan đặt vào Chân Huyên Truyện, cái gì Hoàng Hậu, cái gì Chân Huyên, xách giày cho Loan Loan cũng không xứng.
Chắc chắn sẽ bị đả kích không còn manh giáp.
Vì thế, La Duy vung tay, nói với Kim Tương Ngọc: "Thôi, ngươi bớt tranh cãi đi."
Kim Tương Ngọc càng không cam lòng, "Người còn chưa vào cửa đâu, ngươi đã che chở, ngươi đây cũng quá có mới nới cũ."
La Duy tức giận nói: "Ta đó là có mới nới cũ sao? Ta là đang bảo vệ ngươi có được không, ngươi thật cho rằng Âm Quý phái truyền nhân là đèn cạn dầu sao."
"Đừng thấy bây giờ nàng có vẻ ủy khuất, trong lòng không chừng nín cái gì, sớm muộn sẽ tìm cơ hội trả thù."
"Đến lúc đó chịu thiệt thòi, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi."
Loan Loan không ngờ tâm tư của mình bị La Duy nhìn thấu, vẻ mặt ủy khuất nói: "Công tử nói vậy là có ý gì, t·h·iếp thân sao lại trả thù tỷ tỷ."
La Duy bĩu môi, "Ta tin ngươi cái quỷ, ngươi có biết hay không bộ dáng bây giờ của ngươi, giống hệt những ả trà xanh trên mạng."
Kim Tương Ngọc ban đầu còn có chút tức giận, nhưng nghe xong lời của La Duy, nhất thời bị khơi dậy lòng hiếu kỳ.
"Trà xanh trên mạng, đó là cái gì?"
Loan Loan cũng thấy hiếu kỳ, mình sao lại giống ả trà xanh trên mạng.
La Duy giải thích: "Trà xanh vốn là một loại trà, nhưng sau này ở quê hương chúng ta dùng để chỉ một loại phụ nữ, các nàng được gọi là trà xanh nữ."
"Những ả trà xanh nữ này có đặc điểm rất rõ ràng, thứ nhất là giả vờ thanh thuần, nhưng thực tế rất biết lấy lòng đàn ông, hiểu rất rõ tâm tư của đàn ông, biết làm thế nào để chiếm được trái tim của đàn ông."
"Chỉ cần cùng đàn ông ở cùng, các nàng nhất định sẽ giả vờ rụt rè, làm ngươi hiểu lầm nàng là nữ nhân rất thanh thuần, nếu không có phòng bị, rất có thể sẽ bị lừa."
"Bởi vì, mọi biểu hiện của các nàng trước mặt ngươi, đều là ngụy trang, một chút chân thành đều không có."
"Điểm thứ hai chính là các nàng biết đàn ông nghĩ gì, sẽ lựa theo tâm lý của đàn ông, cố ý dùng tứ chi tiếp xúc để mê hoặc ngươi."
"Các nàng cảm thấy ở t·ì·n·h trường, cùng khác p·h·ái p·h·át sinh một ít hành vi mập mờ, là chuyện rất bình thường."
"Các nàng cùng ngươi có tiếp xúc thân thể, chẳng qua là cho ngươi nếm một ít ngon ngọt, làm ngươi say mê trong đó, sau đó sẽ không ngừng đòi hỏi từ ngươi."
"Còn điểm thứ ba, chính là vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn."
"Khi gặp gỡ ngươi, các nàng sẽ dồn toàn bộ tâm tư lên người ngươi, không ngừng mà lấy lòng ngươi, cho ngươi ám hiệu tứ chi càng trực tiếp, một ngày ngươi không cầm được bản thân, sẽ rơi vào cạm bẫy của nàng."
"Lúc ngươi si mê nàng, cũng chính là lúc nàng điên cuồng đòi hỏi từ ngươi, cuối cùng hoàn toàn trở thành nữ chủ nhân trong nhà."
"Đợi đến khi ngươi tỉnh ngộ, tất cả đều muộn, nàng sẽ dùng mọi thủ đoạn để chế ngự ngươi, làm ngươi m·ấ·t đi tất cả."
"Đây chính là trà xanh nữ."
Loan Loan nghe mà kinh ngạc, trợn mắt há mồm, không kìm được.
Nàng nhịn không được hỏi "Công tử, người chắc chắn trà xanh nữ mà người nói không phải là đệ tử Ma Môn sao?"
Không phải nàng nói bừa, mà là thủ đoạn của trà xanh nữ quá giống một vài nữ đệ tử trong Ma Môn.
Nữ tử Ma Môn hành sự luôn như vậy.
Trách không được La Duy nói cử chỉ của nàng giống ả trà xanh trên mạng.
Nhưng mà theo Loan Loan, không phải là mình giống trà xanh, mà là trà xanh nữ có phong cách hành sự gần giống Ma Môn, cho nên nàng rất nghi ngờ trà xanh nữ là đệ tử Ma Môn.
Nhưng giây tiếp theo, nghi ngờ của nàng đã bị La Duy bác bỏ.
"Nói nhảm." La Duy bình tĩnh nói: "Không nói đến thế giới của chúng ta căn bản không có môn phái nào gọi là Ma Môn, cho dù có, trà xanh trên mạng không có một ngàn vạn cũng có mấy trăm vạn."
"Ngươi cho rằng Ma Môn nuôi nổi nhiều nữ đệ tử như vậy sao?"
Loan Loan không khỏi hít sâu một hơi.
Kim Tương Ngọc yên lặng nghe xong, nhịn không được nói: "Ma Môn không hổ là Ma Môn, thủ đoạn liên tiếp xuất hiện, thật là làm người ta mở rộng tầm mắt."
Loan Loan có lòng phản bác, nhưng không biết nên phản bác như thế nào, bởi vì thủ đoạn của Ma Môn quả thực có chút...
Kim Tương Ngọc quay đầu nhìn La Duy, nói: "Ngươi thật muốn giúp đỡ Ma Môn, các nàng không phải người tốt."
Loan Loan có chút lo lắng nhìn về phía La Duy.
Tần Mộng Dao nói vậy, nàng có thể không để ý, nhưng Kim Tương Ngọc thì khác, nàng là nữ nhân của La Duy, có thể ảnh hưởng đến quyết định của La Duy.
Nhưng điều mà Loan Loan không ngờ, sau khi nghe xong, La Duy không khỏi cười nhạo.
"Mới ở đâu ra đâu, ngươi thấy Ma Môn không phải người tốt, là bởi vì ngươi chưa từng thấy qua ác nhân chân chính."
"So với những ác nhân chân chính đó, người của Ma Môn quả thực hiền lành như một đóa hoa."
Lời này vừa nói ra, không chỉ Kim Tương Ngọc, ngay cả Loan Loan cũng có chút câm nín.
Người của Ma Môn hiền lành như một đóa hoa, ngươi nói nghiêm túc sao?
"Ngươi có hiểu lầm gì về Ma Môn không?"
Kim Tương Ngọc nói.
Loan Loan tuy không nói, nhưng xem ánh mắt của nàng, thực tế cũng có ý tưởng tương tự.
La Duy lắc đầu, thở dài nói: "Các ngươi, vẫn là tuổi quá trẻ, ta đây sẽ cho các ngươi biết thế nào là địa ngục nhân gian chân chính."
Nói xong, hắn lấy ra nhật ký, dự định viết trong nhật ký.
«Nào nào, chư vị, hôm nay chúng ta cùng nói về Ma Môn»
«Có người nói với ta người của Ma Môn thủ đoạn thâm độc, không giống người tốt»
«Điểm này ta thừa nhận, người trong Ma Môn xác thực không có mấy người tốt»
«Nhưng ngươi nhắc đến đó là điển hình của người x·ấ·u, ta đây chỉ có thể nói cho các ngươi biết, các ngươi quá trẻ»
«So với phần tử x·ấ·u chân chính, người trong Ma Môn thuộc nhóm hiền lành».
Bạn cần đăng nhập để bình luận