Người Ở Tống Võ, Bắt Đầu Khởi Tử Hồi Sinh

Chương 463: Đến từ chính Ma Môn Âm Hậu nho nhỏ chấn động

**Chương 463: Chấn động nho nhỏ đến từ Âm Hậu Ma Môn**
Chúc Ngọc Nghiên sau khi nghe thuộc hạ báo cáo tìm được tung tích của An Long, lập tức đích thân ra tay đi gây sự với An Long, tự nhiên không có dư thừa tâm tư võ thuật cùng La Duy ân ân ái ái, quấn quýt triền miên.
Nàng là dạng nữ nhân có sự nghiệp tâm mạnh mẽ, đương nhiên sẽ không đặt chuyện yêu đương nam nữ lên vị trí quan trọng nhất.
Cho nên nàng dứt khoát bảo La Duy đi tìm đệ tử của mình.
Loan Loan cùng Bạch Thanh Nhi.
Đối với loại chuyện này La Duy cũng không hề bài xích, vì vậy sau khi Chúc Ngọc Nghiên rời đi, đã tìm Loan Loan và Bạch Thanh Nhi rời khỏi tổng bộ Âm Quý phái, đến thành Trường An dạo chơi.
Lúc này thành Trường An là trung tâm của Đại Đường, có thể nói là tương đối phồn hoa, trên đường người người qua lại, Tam Giáo Cửu Lưu hầu như không thiếu thứ gì.
La Duy mang theo hai nàng mỹ nữ nghênh ngang trên đường, tự nhiên thu hút một lượng lớn sự chú ý, bất quá không ai dám đến gây sự với La Duy, bởi vì trị an ở Trường An kỳ thực rất tốt.
La Duy hiếm khi được hưởng thụ một quãng thời gian yên bình.
Mấy ngày kế tiếp, La Duy cùng Loan Loan, Bạch Thanh Nhi dạo chơi ở thành Trường An, thưởng thức rượu ngon, ngắm cảnh đẹp, đi khắp danh lam thắng cảnh của thành Trường An, chơi đến sảng khoái vô cùng, trong lúc đó không gặp phải bất kỳ phiền toái nào.
Ngược lại phía Chúc Ngọc Nghiên, hành động cũng nhanh chóng vô cùng.
Sau khi Chúc Ngọc Nghiên tìm được An Long, liền nói rõ với An Long ý tưởng muốn thống nhất Lưỡng phái Lục Đạo, trở thành Ma Môn chi chủ, đồng thời nói ra: "Chỉ cần ngươi nguyện ý quy thuận ta, đồng thời nói cho ta biết Thạch Chi Hiên đang ở đâu, ta có thể tha cho ngươi một mạng, thậm chí còn có thể cho ngươi trở thành phụ tá đắc lực của ta, giúp ta xử lý tài chính Ma Môn."
Nàng tự cho rằng điều kiện mình đưa ra rất không tệ, nhưng An Long lại không nghĩ như vậy, hắn đường đường tông chủ Thiên Liên Tông dựa vào cái gì phải chịu khuất phục làm thiếp dưới trướng một người nữ nhân.
"Đại ca của ta An Long chỉ có một, đó chính là Thạch đại ca, ngoại trừ Thạch đại ca, không ai có thể đứng trên đầu ta An Long."
An Long luôn luôn hiền hòa hiếm khi cứng rắn một lần, quả quyết cự tuyệt Chúc Ngọc Nghiên.
Điều này làm cho Chúc Ngọc Nghiên có chút ngoài ý muốn, bởi vì theo nàng biết An Long không phải là người có tính khí cứng rắn như thế, cho dù muốn cự tuyệt mình cũng sẽ không áp dụng thủ đoạn cứng rắn như vậy.
Trừ phi... Tên mập này cố ý nói như vậy, mà những lời này rõ ràng không phải nói cho mình nghe, mà là nói cho người khác nghe.
Nghĩ tới đây, Chúc Ngọc Nghiên nhất thời kích động, phóng thích tinh thần lực của mình quét (cf A B) qua phủ đệ An Long, quả nhiên ở trong thư phòng đã nhận ra khí tức của một người khác.
Hơn nữa khí tức của người này Chúc Ngọc Nghiên thật sự quá quen thuộc, cho dù đối phương hóa thành tro nàng cũng không quên.
"Thạch Chi Hiên! ! !"
Đây đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Chúc Ngọc Nghiên vốn định thu phục An Long trước, sau đó moi ra tung tích của Thạch Chi Hiên từ miệng hắn, nhưng không ngờ Thạch Chi Hiên lại ở cùng với An Long.
Trong thiên hạ còn có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Không có.
Đây là lão thiên gia muốn cho mình báo thù a, Chúc Ngọc Nghiên mừng rỡ như điên, lúc này bỏ qua An Long, nháy mắt liền đến sân nơi thư phòng.
"Thạch Chi Hiên, ngươi lăn ra đây cho ta." Chúc Ngọc Nghiên giận dữ hét.
An Long vội vã chạy trở về muốn ngăn cản Chúc Ngọc Nghiên.
Cùng lúc đó, kèm theo tiếng "két", cửa lớn của thư phòng bị người từ bên trong mở ra, một nam tử tao nhã lịch sự, vừa thâm tình lại tà mị, vừa tà ác lại ôn nhu, vừa lạnh lùng lại từ bi bước ra từ trong phòng.
"Đã lâu không gặp, Ngọc Nghiên."
An Long thấy thế, vội vàng gọi một tiếng đại ca, người này chính là Thạch Chi Hiên.
Chúc Ngọc Nghiên cười lạnh nói: "Ngọc Nghiên cũng là tên ngươi có thể gọi sao, Thạch Chi Hiên, ngươi không khỏi quá càn rỡ, bất quá ngươi thật sự khiến ta có chút ngoài ý muốn, nhiều năm như vậy, dĩ nhiên đã trị được chứng bệnh thần kinh của mình."
Giống như, bây giờ Thạch Chi Hiên đã không còn phân liệt, là Tà Vương thật sự.
Đây cũng là lý do tại sao An Long muốn vội vàng bày tỏ lòng trung thành, bởi vì Tà Vương không còn phân liệt chính là Đại Tông Sư thật sự.
Thạch Chi Hiên cũng có chút ngoài ý muốn, không ngờ hình thái của mình lại bị Chúc Ngọc Nghiên liếc mắt đã nhìn thấu, "Nhiều năm không gặp, Ngọc Nghiên, nhãn quang của ngươi không ngừng tăng lên một bậc, muốn thống nhất Ma Môn Lưỡng phái Lục Đạo, xem ra ngươi cũng tiến bộ không ít."
Chúc Ngọc Nghiên cười lạnh nói: "Ta tiến bộ như thế nào, ngươi lập tức sẽ biết."
Vừa dứt lời, Chúc Ngọc Nghiên vượt qua bảy tám mét, xuất hiện trước mặt Thạch Chi Hiên, một chưởng nhẹ nhàng đánh ra.
An Long thất kinh, tốc độ như vậy hắn không thể đạt tới, may mà Chúc Ngọc Nghiên đánh lén là Thạch Chi Hiên, nếu đổi lại là mình, không chết cũng phải lột một lớp da, Chúc Yêu Bà này từ khi nào trở nên lợi hại như vậy.
Trên thực tế Thạch Chi Hiên cũng bị một chiêu này của Chúc Ngọc Nghiên dọa sợ, theo hắn biết trong Âm Quý phái dường như không có loại khinh công tà môn như vậy.
Bất quá kinh ngạc thì kinh ngạc, phản ứng của Thạch Chi Hiên không hề chậm, ngay trong khoảnh khắc Chúc Ngọc Nghiên động thủ đã vận hành võ công do chính mình sáng tạo... Bất tử Ấn pháp.
Đây là hắn tổng hợp bí truyền của hai phái Hoa Gian và Bổ Thiên trong Ma Môn, lấy lý luận cao thâm của Phật Học về trung đạo, không ở bờ này, không ở bờ kia, không phải ở giữa, trải qua vô số lần chiến đấu sinh tử cuối cùng hình thành một bộ võ công cao thâm.
Lợi dụng nguyên lý Âm Dương tương sinh, vật cực tất phản, thông qua chân khí chuyển đổi sinh tử liên tục không ngừng, không có hiện tượng hụt hơi, có thể tùy ý chuyển đổi giữa Sinh tử nhị khí.
Bất tử Ấn pháp bao gồm việc thăm dò chân khí, biết địch, lừa địch, áo nghĩa ở chỗ mượn lực, lợi dụng Sinh tử nhị khí chuyển đổi cực nhanh để Tá Kính Hóa Kình, đem chân khí của người khác công tới chuyển hóa thành sinh khí, hồi phục khí huyết của mình, làm cho chân khí nội lực của mình sinh sôi không ngừng vĩnh viễn không suy kiệt.
Cho nên hắn Thạch Chi Hiên căn bản không sợ địch nhân công kích.
Lúc Chúc Ngọc Nghiên vỗ chưởng tới, Thạch Chi Hiên đã nghĩ kỹ, dự định lợi dụng Thiên Ma Chân Khí của Chúc Ngọc Nghiên để làm lớn mạnh chân khí của mình, sau đó phản kích Chúc Ngọc Nghiên, cho Chúc Ngọc Nghiên một chấn động nho nhỏ.
Nhưng một giây sau, Thạch Chi Hiên biến sắc.
Bởi vì hắn nhận thấy chân khí Chúc Ngọc Nghiên đánh tới không phải Thiên Ma Chân Khí, mà là một loại hắn chưa từng thấy qua, nhưng tinh thuần gấp mười lần, thậm chí hơn trăm lần so với Thiên Ma Chân Khí.
Chân khí này cô đọng như thép, Bất tử Ấn pháp của hắn không có cách nào chuyển hóa hấp thu chân khí này.
Trong lúc nhất thời, Thạch Chi Hiên cảm nhận được chấn động nho nhỏ đến từ Âm Hậu Ma Môn Chúc Ngọc Nghiên.
Ầm ầm!
Kèm theo một tiếng trầm đục, Thạch Chi Hiên bay ngược ra như đạn pháo, bay trở lại thư phòng, đồng thời đụng nát vách tường thư phòng, tiếp tục bay ra phía sau thư phòng, đụng nát thêm vài bức tường, vài tòa nhà, cuối cùng va chạm vào một tòa giả sơn ở hậu viện, mới dừng lại được.
An Long ngây ngốc nhìn Thạch Chi Hiên bị Chúc Ngọc Nghiên một chưởng đánh bay, hầu như không thể tin vào mắt mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận