Chính Là Tiểu Tử Ngươi, Cho Tiểu Sư Muội Nhóm Viết Thư Tình?

Chính Là Tiểu Tử Ngươi, Cho Tiểu Sư Muội Nhóm Viết Thư Tình? - Chương 55: Tam sư tỷ, Tả Hồng Côi! (length: 8694)

"Được rồi, hôm nay đến đây thôi, phạt ngươi hôm nay không được dính lấy ta, ngoan ngoãn tự đi về nghỉ ngơi đi."
Bạch Hoài Trần bỏ dở việc giáo huấn Lục Nguyệt Nhi, để nàng tự đi nghỉ ngơi.
Như vậy, hắn có thể dễ dàng trở về viết thư, không cần phải nghĩ cách từ chối đối phương nữa.
"Dạ..."
Lục Nguyệt Nhi khẽ gật đầu, lúc này trông đặc biệt ngoan ngoãn.
Nhìn dáng vẻ kia, không biết còn tưởng nàng là thị nữ của Bạch Hoài Trần!
"Cái kia... Ngươi là người tốt, ta sẽ không bỏ rơi ngươi đâu!"
Sau khi rời đi, Lục Nguyệt Nhi vừa xoắn xuýt vừa quay đầu lại, mặt đầy vẻ 『 ngươi nói đúng, nhưng ta cứ không nghe 』 đầy nổi loạn.
Nói xong lời giải thích của mình, để phòng Bạch Hoài Trần bắt gặp rồi lại giáo huấn một trận, Lục Nguyệt Nhi hoảng hốt chạy biến mất không thấy tăm hơi.
"Ta..."
Bị đột nhiên phát cho cái thẻ người tốt, Bạch Hoài Trần vừa định nói gì đó, lại phát hiện đối phương chạy còn nhanh hơn thỏ.
Điều này khiến Bạch Hoài Trần hết chỗ nói, không khỏi cười khổ lắc đầu.
Hắn là người tốt sao?
Hắn không phải là người tốt chút nào!
Có người tốt nào mà có đến hơn mười đối tượng thâm tình, mỗi ngày còn viết cả đống lời đường mật không?
Sở dĩ hắn dám mạnh miệng giáo huấn Lục Nguyệt Nhi như vậy, chẳng qua là vì bản thân hắn có đủ lực mà thôi.
Nếu như không có cái hệ thống thâm tình này, nếu không lo lắng Lục Nguyệt Nhi quá ỷ lại, chìm đắm vào mình, làm cho người thiết thâm tình khó triển khai, hắn có thể dứt khoát từ chối như vậy sao?
Nghĩ kĩ lại, giả sử hắn không có hệ thống thâm tình, thật chỉ là một tên đệ tử ngoại môn không có linh căn, đối diện với lời đề nghị của Lục Nguyệt Nhi... Có thật không rung động không?
"Cái cô nương này, vẻ ngoài ngoan ngoãn vậy thôi, thật ra trong lòng lại nổi loạn như thế."
Nghĩ đến hành vi vừa rồi của Lục Nguyệt Nhi, Bạch Hoài Trần không khỏi bật cười.
Hắn không nghĩ nhiều nữa, xoay người chuẩn bị về phòng ngủ duy trì cái người thiết thâm tình ngày hôm nay.
"Không ngờ rằng nhân phẩm của ngươi còn khiến người ta bất ngờ hơn cả ta tưởng tượng."
"Ta vốn còn cho rằng ngươi chỉ giỏi ba hoa chích chòe, nịnh nọt kẻ có quyền, không ngờ... haiz, tình yêu chân chính đáng lẽ phải là sự rung động đến từ cả hai phía, cùng nhau tiến về phía trước chứ sao?"
Haiz Ngay lúc Bạch Hoài Trần vừa quay người lại, một giọng nữ trong trẻo đột nhiên vang lên phía sau.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ khoác bộ hồng y, như đóa hoa hồng kiều diễm nở rộ giữa màn đêm, ngạo nghễ đứng cách đó không xa.
Thiếu nữ kia đầy tự tin, mang vẻ ngạo kiều đến nghênh đón, trông đúng là một người rất có chủ kiến.
Đây chính là Tam sư tỷ nổi tiếng nhất Thương Trúc Phong, người mà các đệ tử nội môn thân mật gọi là 『Hoa Hồng Gai』Tả Hồng Côi.
Bởi vì Tả Hồng Côi đặc biệt yêu thích hoa hồng, tự ví mình như đóa hồng đỏ đang nở rộ nên tiếng tăm lẫy lừng toàn tông.
Nhưng bởi vì tính cách tương đối cứng rắn, nói chuyện xưa nay không hề khiêm nhường hay uyển chuyển nên mới có biệt danh Hoa Hồng Gai.
"Tam sư tỷ?"
"Sao ngươi lại ở đây?"
Bạch Hoài Trần có chút ngạc nhiên, hoàn toàn không ngờ Tả Hồng Côi lại xuất hiện ở nhà mình.
"Hừ, ngươi nói gì vậy?"
"Ta nhớ là có ai đó đã dâng lễ vật, còn không sợ người ta tới quấy rầy làm phiền ta mà?"
"Còn có ý khoe khoang mình đã mua một căn nhà lớn, còn vỗ ngực đảm bảo sẽ vĩnh viễn có một phòng ngủ riêng cho ta."
"Đã có phòng ngủ riêng cho ta, vậy nơi này đương nhiên là nhà của ta rồi, ta xuất hiện ở đây thì có gì lạ sao?"
Đối mặt với sự ngạc nhiên của Bạch Hoài Trần, Tả Hồng Côi bất mãn hừ một tiếng, hai tay khoanh trước ngực, hơi ngẩng đầu lên, nhìn xuống Bạch Hoài Trần với vẻ đầy hách dịch.
Về Bạch Hoài Trần, Tả Hồng Côi sớm đã nung nấu ý định gặp mặt một lần.
Nàng có chút hiếu kỳ về gã đệ tử ngoại môn ngày nào cũng mặt dày gửi thư tình quấy rối mình, muốn biết kẻ nào đã cho gã dũng khí để dám viết thư cho nàng.
Nếu như không phải do mấy bức thư tình đó viết cũng được, còn làm nàng hài lòng đôi chút, thì có lẽ nàng đã tự mình tìm tới đá cho tên đó một cước, bảo hắn soi gương lại mình xem thế nào rồi.
Về việc sao hôm nay nàng lại đột ngột xuất hiện... đương nhiên là vì Lục Nguyệt Nhi!
Danh tiếng của Bạch Hoài Trần gần đây cũng không phải là nhỏ, bởi vì đã giúp Tuyết Vũ Huyên tiêu diệt Vân Nguyệt Lâu, còn đối phó cả Ma Môn Thánh Nữ, thành công lọt vào mắt nội môn.
Nghe được chuyện Tuyết Vũ Huyên và gã đệ tử ngoại môn mỗi ngày viết thư tình kia thông đồng với nhau, Tả Hồng Côi cũng không khỏi có chút tò mò, muốn biết tình hình giữa hai người họ như thế nào rồi.
Nhưng tính cách ngạo mạn của nàng không cho phép nàng chủ động đi hỏi Tuyết Vũ Huyên, điều đó là không thể nào.
Dù có hiếu kỳ đến đâu, nàng vẫn nhẫn nại chờ một thời cơ tốt để ra mặt.
Và cái thời cơ ấy, vừa hay nàng đã tìm được vào đêm nay!
Tuyết Vũ Huyên về động phủ tu hành của mình, còn Thương Dao tiểu thị nữ lại lén lút trốn xuống núi, không ai là không nhận ra.
Điều làm người khác kinh ngạc là, Bạch Hoài Trần lại thông đồng cùng tiểu thị nữ Thương Dao?
Đặc biệt là thái độ của Lục Nguyệt Nhi đối với Bạch Hoài Trần, đơn giản là khiến người ta kinh ngạc.
Điều càng kỳ lạ hơn là, Lục Nguyệt Nhi vậy mà còn định kết đồng tâm hồn với gã!
Cái gã này bị điên rồi sao?
Yêu đương đến mù quáng rồi hả?
Tả Hồng Côi hoàn toàn không thể tin nổi, càng không hiểu ý nghĩa trong hành động của Lục Nguyệt Nhi.
Nhưng Lục Nguyệt Nhi là tiểu thị nữ của Thương Dao, sao nàng có thể tùy ý để nàng ta bị Bạch Hoài Trần lừa gạt, để tên có miệng lưỡi trơn tru, mưu toan trèo cao này chiếm được chứ?
Tả Hồng Côi quyết định khi Bạch Hoài Trần vừa nói xong lời đồng ý, nàng sẽ lập tức nhảy ra vạch trần bộ mặt thật của gã!
Nhưng... Một chuyện bất ngờ đã xảy ra.
Đối mặt với sự chủ động của Lục Nguyệt Nhi, Bạch Hoài Trần không những không đồng ý chấp nhận kết đồng tâm hồn mà còn răn dạy nàng!
Cái "tình yêu chân chính" trong miệng hắn càng khiến Tả Hồng Côi nể phục, lần đầu tiên nàng có được những kiến giải về tình yêu như vậy.
Nàng chợt cảm thấy mình có chút quá ngạo mạn và định kiến, chỉ vì Bạch Hoài Trần là đệ tử ngoại môn mà đã vội ác ý phán xét hắn.
Nhìn vào hiện tại, gã đệ tử ngoại môn tên Bạch Hoài Trần này, dường như cũng không tệ như mình tưởng tượng thì phải?
Cũng khó trách mà ngay cả Tuyết Vũ Huyên sư tỷ cũng có thể hợp tác cùng gã, còn dưới sự giúp đỡ của gã mà hoàn thành được cái nhiệm vụ làm nàng đau đầu suốt thời gian qua.
Vì biểu hiện vừa rồi của Bạch Hoài Trần, ấn tượng của Tả Hồng Côi về hắn đã thay đổi hoàn toàn và cũng có chút cảm tình tốt.
Đây chính là nguyên nhân Tả Hồng Côi chủ động xuất hiện!
Nhân phẩm của Bạch Hoài Trần rất đáng để nàng nhận biết và kết giao, không liên quan đến tu vi.
"Đó là đương nhiên rồi, ta luôn giữ lời, Tam sư tỷ có thể tới đây bất cứ lúc nào, chỗ của ta luôn chào đón."
Bạch Hoài Trần cười ha ha, lờ mờ đoán được tên này chắc chắn đã lén lút đi theo Lục Nguyệt Nhi tới đây.
Điều này làm Bạch Hoài Trần không khỏi thầm cảm thấy may mắn, cũng may lúc nãy hắn đã biểu hiện khá tốt.
Nếu không thì... người thiết thâm tình nhất định sụp đổ, toàn bộ các sư tỷ muội Thương Trúc Phong chắc chắn sẽ nổi giận!
Gửi thư cho các sư tỷ muội cùng một phong, nhược điểm lớn nhất chính là nếu một người sập phòng thì tất cả mọi người cũng sẽ liên lụy theo!
Cũng may hắn là người chính trực, xưa nay không lừa gạt bất kỳ ai, lại càng không dùng chuyện này để đòi hỏi quyền lợi!
Nhân phẩm của hắn đã qua kiểm nghiệm! (hệ thống cho sức mạnh). "Vậy thì tốt rồi, ta cứ tưởng ai đó chỉ nói chơi cho vui."
Tả Hồng Côi hài lòng gật đầu, thái độ của Bạch Hoài Trần làm nàng vô cùng hài lòng.
Càng là thiếu nữ kiêu ngạo, càng thích được người khác nâng niu, nàng cũng vậy thôi.
"Vậy hôm nay ta sẽ nghỉ ngơi ở đây, phòng của ta ở đâu?"
"Có gần phòng Tuyết Vũ Huyên không?"
Tả Hồng Côi đưa mắt đánh giá xung quanh, nàng biết rất rõ Tuyết Vũ Huyên từng ở nơi này.
Cũng chính vì vậy, hôm nay nàng mới mượn cơ hội xuất hiện ở đây, có một cái lý do...
Bạn cần đăng nhập để bình luận