Chính Là Tiểu Tử Ngươi, Cho Tiểu Sư Muội Nhóm Viết Thư Tình?

Chính Là Tiểu Tử Ngươi, Cho Tiểu Sư Muội Nhóm Viết Thư Tình? - Chương 300: Vật lý ưa thích cũng là ưa thích đi! (length: 8245)

"Tốt!"
Không rõ Tiêu Xảo Hạ đang giở trò quỷ gì, nhưng Bạch Hoài Trần bản thân cũng không e ngại bất kỳ thủ đoạn nào.
Dù sao, giữa hắn và Tiêu Xảo Hạ thực lực sai biệt vẫn còn đó, có sức áp chế tuyệt đối!
Coi như đối phương có thủ đoạn nhỏ gì, hắn cũng có thể nhẹ nhàng hóa giải!
Bởi vậy, Bạch Hoài Trần không chút do dự đáp ứng đề nghị của đối phương, đi phòng ngủ của Tiêu Xảo Hạ, cầm cái gọi là linh tửu.
Bạch Hoài Trần trực tiếp mở mắt, Ngưng Chỉ Nguyệt thấy hắn đột nhiên bỏ dở điều dưỡng thì có chút kỳ quái.
Nhưng Ngưng Chỉ Nguyệt cũng không hỏi han gì, mà cứ im lặng nhìn Bạch Hoài Trần.
Vì giữa hai người mấy ngày nay tiếp xúc, nàng đã không còn bài xích việc thân mật với Bạch Hoài Trần, trong lúc hành động mang theo sự tin tưởng và cảm giác thân thiết.
Mặc dù vẫn chưa thành công đạt được kế hoạch lấy tình nhóm lửa, nhưng nhờ sự cố gắng của Bạch Hoài Trần, tiến triển rất khả quan.
Dựa theo tiến độ của Bạch Hoài Trần, tin tưởng không bao lâu nữa, sẽ có thể thành công phá băng!
Về điều này, trong lòng Ngưng Chỉ Nguyệt có chút khác lạ, nàng đã mơ hồ bắt đầu cảm nhận được một cảm xúc nào đó đang xuất hiện.
Điều này khiến nàng càng thêm chờ mong, chờ mong tình cảm của Bạch Hoài Trần sẽ mang đến cho mình sự thay đổi như thế nào!
"Đại sư tỷ, ta đi một lát rồi về, ngươi không cần để ý."
Đối diện ánh mắt của Ngưng Chỉ Nguyệt, Bạch Hoài Trần cũng nhìn lại, nhàn nhạt nói một câu.
Ngưng Chỉ Nguyệt nghe vậy nhẹ nhàng gật đầu, cũng không hỏi thêm nguyên do.
Tiêu Xảo Hạ thấy Bạch Hoài Trần vội vã như vậy, trong lòng cười thầm, lập tức vội vã quay người rời đi.
Bạch Hoài Trần đứng dậy theo sau lưng Tiêu Xảo Hạ, hai người đi vào phòng ngủ của Tiêu Xảo Hạ.
Điều làm Bạch Hoài Trần bất ngờ là, Tiêu Xảo Hạ cũng không giở trò gì, thấy hắn đi vào phòng ngủ của mình, trực tiếp từ dưới giường ôm ra một vò linh tửu.
"Đây là ta cố ý xin tỷ tỷ Tứ phẩm linh tửu, được ủ từ nhụy hoa thương diên bạch hạ, ẩn chứa linh khí vượt ngoài sức tưởng tượng."
"Một khi uống hết, nếu không có chỗ phát tiết rất dễ bị linh khí làm vỡ nát, bạo thể mà chết!"
"Với ngươi đang cần linh khí bổ sung gấp gáp thì, tiêu hao hết nó không là vấn đề gì."
Tiêu Xảo Hạ giờ phút này mặt mũi tràn đầy vẻ hiền lành, như thể đặc biệt quan tâm tới mối quan hệ và tiến độ của Bạch Hoài Trần và Ngưng Chỉ Nguyệt.
Nếu không phải biết mình bị chính gia hỏa này cố tình tung tin, Bạch Hoài Trần suýt chút đã tin là thật!
Nghĩ tới việc đối phương làm, thì không có vẻ gì là quan tâm đến hắn cả!
Mang thái độ nửa tin nửa ngờ, Bạch Hoài Trần nhận vò linh tửu từ tay Tiêu Xảo Hạ, mở nút.
Khi nút mở ra, một mùi rượu nồng đậm ngay lập tức lan tỏa, linh khí còn hóa thành những luồng khí màu lam mắt thường có thể thấy được, không ngừng tuôn ra từ trong vò rượu.
Rõ ràng, Tiêu Xảo Hạ không hề nói dối, đây chắc chắn là một vò Tứ phẩm linh tửu, ẩn chứa linh khí vô tận, vô cùng quý giá!
"Cảm ơn!"
Tuy có chút nghi hoặc, nhưng Bạch Hoài Trần vẫn bất động thanh sắc cảm ơn Tiêu Xảo Hạ, sau đó trực tiếp uống cạn nó!
Hắn đã không kịp chờ đợi muốn mượn linh tửu giúp đỡ, giúp Ngưng Chỉ Nguyệt phá băng, để đối phương thấy được sự lợi hại của hắn, hiểu được thế nào là tình cảm thực sự!
Một khi thành công phá băng, tiến vào bên trong, có thể tìm kiếm đến hạch tâm... Bạch Hoài Trần không tin Ngưng Chỉ Nguyệt có thể cứ thờ ơ như bây giờ, mặt mũi tràn đầy vẻ lạnh nhạt!
Bởi vì đó là bản tính con người, không thể hoàn toàn áp chế!
Dù chỉ là phản ứng nhỏ nhất, đối với Ngưng Chỉ Nguyệt cũng đủ để mở ra cánh cửa đến thế giới mới, để nàng cảm nhận được tình yêu tồn tại.
Lại thêm sự lâu ngày sinh tình, những nỗ lực nhiều lần, lửa tự nhiên sẽ càng lúc càng lớn, cho đến khi bùng cháy hoàn toàn.
"..."
Chỉ trong nửa phút, Bạch Hoài Trần uống cạn linh tửu, trong nháy mắt cảm thấy thể nội bị linh khí no căng, nếu không nhanh chóng dẫn dắt tiêu hao, nhất định sẽ bạo thể mà chết.
Phải biết hắn hiện tại đã là tu sĩ Kim Đan, mà vẫn không thể hoàn toàn tiếp nhận linh khí ẩn chứa trong linh tửu!
Có thể thấy, Tứ phẩm linh tửu ẩn chứa linh khí khủng khiếp đến mức nào!
"Vậy ta đi trước!"
Bạch Hoài Trần không muốn chậm trễ, định rời đi ngay, đi tìm Ngưng Chỉ Nguyệt tu luyện ban ngày.
"A...!"
Ngay lúc đó, Tiêu Xảo Hạ đột nhiên kêu lên một tiếng, vô ý thức thu hút ánh mắt của Bạch Hoài Trần!
Chỉ thấy trên đầu Tiêu Xảo Hạ, giống như lần trước, đột nhiên nhô ra đôi sừng rồng nhỏ màu đỏ tươi.
Không đợi Bạch Hoài Trần kịp phản ứng, Tiêu Xảo Hạ mặt mày tràn đầy vẻ 『sợ hãi』 bay nhào vào lòng hắn: "Ríu rít anh, ca ca, ta xong rồi, có phải ta tẩu hỏa nhập ma không?"
"Linh lực trong cơ thể lại bắt đầu mất kiểm soát!"
Xoẹt xoẹt!
Tiêu Xảo Hạ nói đến đây, liền nghe một tiếng xoạt, cái đuôi cũng mọc ra từ sau lưng nàng.
Mà Tiêu Xảo Hạ dường như vì sự biến đổi không kiểm soát này mà kinh hãi, cái đuôi mọc ra quẫy trên không, trong mơ hồ phát ra khí tức khó hiểu.
"Ta..."
Bạch Hoài Trần vừa định nói gì đó, thì cảm thấy trong linh khí đang bạo rạp trong người mình hiện lên một cảm xúc không thể kháng cự.
Tiêu Xảo Hạ trong ngực hắn đột nhiên trở nên đặc biệt hấp dẫn, trên người nàng phát ra một thứ khiến hắn không thể cự tuyệt, khiến hắn không còn quan tâm đến lý trí, chỉ muốn hung hăng đè đối phương xuống, khi dễ không thương tiếc đến chết.
Bạch Hoài Trần:? ? ? ?
Tình huống như thế nào, gia hỏa Tiêu Xảo Hạ này đã lén lút làm gì?
Không đợi Bạch Hoài Trần nghi hoặc, Tiêu Xảo Hạ trong ngực chủ động cọ xát vào hắn, khuôn mặt khả ái khiến hắn khó lòng cự tuyệt, trong miệng lại nũng nịu bán manh rất dễ nghe: "Ca ca."
Rất rõ ràng, Tiêu Xảo Hạ rất hiểu tình cảnh của Bạch Hoài Trần lúc này.
Thấy Bạch Hoài Trần lại không phản ứng, nàng quyết định tăng thêm cường độ!
Về việc liệu thủ đoạn có quá khích, dẫn đến chơi dao có ngày đứt tay.
Tiêu Xảo Hạ không lo lắng về điều đó!
Đầu tiên, nàng có thực lực Trúc Cơ chín tầng, Bạch Hoài Trần cũng là Trúc Cơ chín tầng.
Ở cùng đẳng cấp, nàng thân là rồng, có tuyệt đối tự tin áp chế Bạch Hoài Trần trên con đường thể tu!
Thêm nữa đối phương đã mất kiểm soát, rất khó phát huy toàn bộ thực lực, nếu dám động đến nàng, chẳng phải nàng sẽ dễ dàng nắm được đối phương sao?
Trước đây sở dĩ cảm thấy đánh không lại Bạch Hoài Trần, chẳng qua vì đối phương có Chuông Trúc Vân để phòng ngự!
Còn về đối kháng cận chiến, Tiêu Xảo Hạ không hề e ngại!
Cho nên... hắc hắc, còn chờ gì nữa, không thấy tiểu long nương đáng yêu như nàng đã hoàn toàn lộ ra sức quyến rũ của mình, không hề có sức chống cự, đang chờ một kẻ không kiểm soát nào đó đến thống hạ sát thủ sao?
Không thích nàng đúng không?
Bây giờ, nàng không tin Bạch Hoài Trần còn có thể mắt không thấy gì!
Thích bằng thể xác cũng là thích mà!
Nếu đối phương không kiểm soát mà ra tay động cước, nàng sẽ lộ ra vẻ tin tưởng bị phản bội, lên án Bạch Hoài Trần có ý đồ xấu!
Nàng một lòng nghĩ cho Bạch Hoài Trần, mà đối phương lại đối xử với nàng như thế!
Có cái cớ này, nàng còn sợ không nắm được đối phương sao?
Cộng với việc đối phương trong trạng thái này, nàng tùy tiện đưa ra một yêu cầu nào đó, đối phương cũng chỉ ngoan ngoãn nghe theo, rồi đi tìm Ngưng Chỉ Nguyệt trừ khử nguy cơ tiềm ẩn!
Nhưng mà...
Ngay lúc Tiêu Xảo Hạ đang đầy mộng tưởng, Bạch Hoài Trần đã phát giác có gì đó không ổn, nhưng lúc này hắn không còn tâm trí để nghĩ nhiều nữa, trong đầu chỉ có một ý niệm: "Làm!"
Với dáng vẻ của Tiêu Xảo Hạ như này, bình thường hắn còn có thể thờ ơ.
Nhưng bây giờ... Thần tới cũng không cứu được nàng!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận