Chính Là Tiểu Tử Ngươi, Cho Tiểu Sư Muội Nhóm Viết Thư Tình?

Chính Là Tiểu Tử Ngươi, Cho Tiểu Sư Muội Nhóm Viết Thư Tình? - Chương 361: Nàng phỏng đoán cái này làm gì? (length: 8193)

"Tốt thôi, coi như nể mặt đại tiểu thư từng là chủ nhân của ta, ta sẽ không chấp nhặt với ngươi!"
Nhận ra sự bất đắc dĩ của Thương Dao, khóe miệng Lục Nguyệt Nhi không khỏi hơi nhếch lên, vô cùng đắc ý.
Muốn xem nàng bị trò cười?
Hắc hắc... Thương Dao vẫn còn suy nghĩ nhiều quá!
Giờ thì hay rồi, trò cười không những không được xem, mình lại càng thêm lúng túng!
Đối diện với Lục Nguyệt Nhi đang đắc ý vô cùng, Thương Dao nhẹ nhàng lắc đầu, không nói gì thêm.
Với tính cách của nàng thì đương nhiên cũng sẽ không so đo với đối phương, chỉ là cảm thấy Lục Nguyệt Nhi cũng sẽ cùng nàng cãi vặt!
Không thể không nói, Bạch Hoài Trần quá cưng chiều, nên mới cho Lục Nguyệt Nhi có được sự mạnh miệng đó.
Lục Nguyệt Nhi chỉ là mạnh miệng thôi, cũng không có ý định khiến Thương Dao khó chịu.
Nàng vui vẻ nghiêng người tránh ra, để Thương Dao đủ chỗ tiến vào trong phòng ngủ.
Trong phòng... Cũng không lộn xộn như Thương Dao đã dự đoán, ngoại trừ trên mặt bàn có chút vết tích kỳ quái, những nơi khác hết thảy đều bình thường!
Bằng vào nhãn lực cùng sự thông minh của Thương Dao, nàng liền biết ngay chiến trường trước đó của hai người ở đâu!
Chắc chắn là Lục Nguyệt Nhi không thành thật leo lên bàn, sau đó cố ý khiêu khích Bạch Hoài Trần khi hắn đang viết thư, cuối cùng mưu kế thành công, mới có được một phong hồi âm kia.
Chờ chút!
Nàng phỏng đoán chuyện này để làm gì?
Thương Dao nhẹ nhàng lắc đầu, đè nén những hình ảnh do mình tự tưởng tượng ra trong đầu.
Mặc dù vì không có cảm xúc mà vẫn giữ được vẻ điềm nhiên, nhưng nàng lại cảm giác áp lực từ thái thượng chi quân trong cơ thể mình lại càng lớn hơn mấy phần!
Tiếp tục như vậy nữa... e rằng nàng rất khó được thái thượng chi quân che chở, sớm muộn cũng sẽ bị thất tình lục dục bao phủ.
Mà với sự tinh khiết chưa hề tiếp xúc với thất tình lục dục của nàng, một khi bị thất tình lục dục bao phủ, rất khó giữ được lý trí, cũng không thể tưởng tượng mình cuối cùng sẽ biến thành bộ dạng gì!
Đó là kết cục mà Thương Dao không muốn chấp nhận!
"Lục sư muội nửa đêm tới đây, là vì chuyện thái thượng chi quân sao?"
Đối với sự xuất hiện đột ngột của Thương Dao, Bạch Hoài Trần cũng có chút bất ngờ, nhưng cũng có thể hiểu được ý đồ của đối phương!
Thương Dao rất xem trọng tai họa ngầm của thái thượng chi quân!
"Không sai."
Thương Dao cố gắng kiềm chế lý trí của mình, không để mình bản năng suy đoán chuyện gì đã xảy ra trong phòng, và nó đã xảy ra bằng hình thức như thế nào.
Nhưng mặc kệ nàng kiềm chế ra sao, ánh mắt lại không tự chủ được rơi xuống trên mặt bàn.
Nơi đó, ẩn hiện có thể thấy một vài vết tích.
Điều này khiến Thương Dao có chút bực bội, vì nàng chợt nhận ra mình đã tính sai một chút!
Nàng chỉ nghĩ tới đây không chỉ để xem Lục Nguyệt Nhi xấu mặt, mà còn có thể tận mắt dò xét phẩm hạnh của Bạch Hoài Trần, lại quên đi thói quen của mình.
Sự tuyệt đối lý trí khiến nàng trong hoàn cảnh này, không tự chủ được mà tìm hiểu mọi thứ, suy đoán chuyện gì vừa xảy ra, và nó đã xảy ra như thế nào.
Loại bản năng này khiến ngay cả chính nàng cũng không có cách nào áp chế!
"Đại tiểu thư thấy cái bàn thú vị lắm sao?"
"Nếu thấy thú vị như vậy, đại tiểu thư có thể tự mình ngồi lên thử một chút."
Một bên, giọng nói bất ngờ của Lục Nguyệt Nhi vang lên, khiến sắc mặt Thương Dao cứng lại, nhất thời không biết phải trả lời ra sao.
Nàng chỉ là bản năng muốn phỏng đoán, nhưng việc ánh mắt mình rơi vào chỗ nào thì đương nhiên không thể giấu được hai người ở đây.
"Ngươi hẳn phải biết đây chỉ là do tính cách của ta thôi, ta có thể không hứng thú với chuyện riêng của các ngươi."
Đối diện với Lục Nguyệt Nhi tràn đầy ý muốn công kích, Thương Dao hiểu được ý định của đối phương.
Nhưng nàng không hề nhúc nhích, rất bình thản nói ra nguyên nhân hành động vừa rồi của mình.
"Thôi đi, Tiểu Nguyệt bảo không nên ở đây làm loạn, ngươi làm vậy sẽ khiến Thương Dao sư muội chịu rất nhiều áp lực."
"Nếu không chịu được áp lực, thái thượng chi quân vỡ vụn, ngươi phải hoàn toàn chịu trách nhiệm đấy."
Ngay lúc Lục Nguyệt Nhi đang rục rịch muốn động, còn muốn không ngừng cố gắng tiến thêm một bước ép Thương Dao thì Bạch Hoài Trần lại đột nhiên lên tiếng, ngăn hành động của Lục Nguyệt Nhi lại.
Không biết vì sao, khi Thương Dao đến, khi đối diện với tình huống ba người ở trong một phòng thế này, Lục Nguyệt Nhi đặc biệt hăng hái!
"Vâng ạ, thị nữ biết sai."
Đối mặt với Bạch Hoài Trần, Lục Nguyệt Nhi mang vẻ mặt thất vọng, bĩu môi ra vẻ buồn bã, rõ ràng có chút không cam lòng.
Trong tưởng tượng của Lục Nguyệt Nhi, lẽ ra Bạch Hoài Trần sẽ cùng chủ tớ một lòng, cùng nhau giáp công từ hai phía, hảo hảo thu thập con mồi đột nhiên xông tới là Thương Dao này!
Không thể tưởng tượng nổi đó sẽ là một khung cảnh vui vẻ đến mức nào!
Đáng tiếc là Bạch Hoài Trần lại không phối hợp với nàng!
Rõ ràng Bạch Hoài Trần cũng thích Thương Dao, tại sao lại bỏ lỡ cơ hội này chứ?
Nhưng thân là thị nữ, Lục Nguyệt Nhi vẫn giữ chức trách của mình, đối diện với Bạch Hoài Trần, trong nháy mắt liền trở nên trung thực!
Nàng sẽ không làm trái ý chủ nhân, tất cả đều lấy chủ nhân làm chủ.
Đây là bản năng còn lại sau nhiều năm làm thị nữ.
Lục Nguyệt Nhi không còn làm phiền nữa, áp lực trong lòng Thương Dao trong nháy mắt tan đi hơn phân nửa.
Và một màn này, cũng khiến Thương Dao trong nháy mắt xác định, Bạch Hoài Trần thật sự muốn giúp nàng hóa giải tai họa ngầm của thái thượng chi quân, chứ không phải muốn mượn chuyện này để lừa gạt nàng, hay là ra tay với nàng.
Tất cả mọi thứ vừa xảy ra, đối với Thương Dao mà nói, vừa là bản năng vừa là một cuộc khảo nghiệm.
Việc mình đột ngột đến đây, đối mặt với hành động của Lục Nguyệt Nhi, càng giống như một con mồi không có chút sức hoàn thủ!
Đối diện với một người tựa như con mồi là nàng, Bạch Hoài Trần vốn dĩ có phần vội vàng, đã có những phản ứng thật sự.
Giống như vị thị nữ của nhà mình, sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, không kịp chờ đợi muốn kéo nàng xuống nước.
Về phần ý tưởng và động cơ của đối phương là gì, Thương Dao sớm đã đoán ra được.
Chắc là muốn cùng lúc có được sự sủng ái của cả hai vị chủ nhân?
Tức là không nỡ tình nghĩa chủ tớ với nàng, lại không nỡ sự sủng ái của Bạch Hoài Trần, nên mới muốn tác hợp cho cả hai người họ, để từ đó hưởng thụ gấp đôi khoái hoạt!
Lục Nguyệt Nhi, đã thức tỉnh đam mê kỳ quái rồi.
Mà phản ứng của Bạch Hoài Trần khiến người kinh ngạc, đối phương không hề mang ác ý vì sự xuất hiện đột ngột của nàng.
Khi ánh mắt nàng rơi xuống bàn, không những không có bất cứ hành động và suy nghĩ gì khác, ngược lại còn khẽ cau mày, có vẻ không muốn nàng vì chuyện này mà bị ảnh hưởng.
Động tác này là phản ứng trong tích tắc, không thể nào giấu diếm hay ngụy trang được!
Hành vi của đối phương cho thấy, cuộc khảo nghiệm vô hình trong lòng Thương Dao cũng theo đó mà kết thúc.
Nàng hoàn toàn tin tưởng, Bạch Hoài Trần thật tâm muốn tốt cho nàng, hy vọng có thể giúp nàng hóa giải thái thượng chi quân!
Dù cho khả năng vì thế mà không thể có được sự yêu thích của nàng, không thể đạt được nàng.
[Yêu, quả thực là một thứ kỳ lạ.] Đối với điều này, Thương Dao có chút không thể nào hiểu nổi.
Dù sao, nàng cũng không hiểu gì về thất tình lục dục, nên tự nhiên không cách nào đoán được động cơ của Bạch Hoài Trần.
Nhưng vì đối phương không hề mang ác ý với mình, nàng tự nhiên có thể yên tâm nhận sự giúp đỡ của Bạch Hoài Trần, để hóa giải nguy cơ!
Về phần Lục Nguyệt Nhi... Thôi được, mặc dù Thương Dao không muốn thừa nhận, nhưng nàng có chút không chịu nổi thế công của đối phương!
Thủ đoạn của Lục Nguyệt Nhi cũng không hề kém cạnh so với nàng, nếu như mượn đối phương để rèn luyện tâm cảnh, có khi còn chưa kịp thành công, ngược lại vì áp lực quá lớn, khiến cho thái thượng chi quân không chịu nổi sự ba động trong cảm xúc, sớm vỡ vụn!
Cho nên... Nàng cần đổi một người quan tâm, bảo vệ mình hơn, người có thể cẩn thận từng li từng tí giúp nàng từng chút một thăm dò, rồi tăng dần độ khó của việc thử thách, theo sự tăng lên của tâm cảnh!
Bạch Hoài Trần thích nàng nhưng sẽ không làm tổn thương nàng, rõ ràng so với Lục Nguyệt Nhi thì phù hợp hơn nhiều!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận