Chính Là Tiểu Tử Ngươi, Cho Tiểu Sư Muội Nhóm Viết Thư Tình?

Chính Là Tiểu Tử Ngươi, Cho Tiểu Sư Muội Nhóm Viết Thư Tình? - Chương 234: Tối cường pháp bảo, không có cái thứ h AI! (length: 8208)

"Tu luyện thần tốc?"
"Ngươi có tu luyện sao?"
"Lại nói, dựa theo tình huống của ngươi hiện tại, muốn đột phá Kim Đan, e rằng còn xa vời lắm."
Ngay lúc Tiêu Xảo Hạ đang hài lòng gói thư lại, chuẩn bị mang đi thì Bạch Hoài Trần đột nhiên từ ngoài cửa sổ thò đầu vào.
Ối!
Tiêu Xảo Hạ giật mình, suýt chút nữa ngã khỏi ghế.
Lá thư trong tay cũng bay xuống bàn, nằm yên ở đó.
"Bạch Hoài Trần! ! ! !"
"Ngươi đừng có quá đáng!"
"Lén la lén lút xông vào chỗ ở của thiếu nữ, ngươi muốn làm gì?"
Tiêu Xảo Hạ vô cùng tức giận, mặt đỏ bừng, cực kỳ bất mãn với hành vi dòm ngó của Bạch Hoài Trần!
Đồng thời, nàng cũng âm thầm thấy may, còn tốt lần này mình không có vụng trộm nói xấu Bạch Hoài Trần trong thư.
Nếu không thì, những ngày an nhàn của mình xem như xong!
"Cái gì mà lén lút xâm nhập, ta đây là đường đường chính chính đi tới."
"Chính ngươi dồn hết sự chú ý vào lá thư, không nhận ra sự tồn tại của ta, còn trách được ta?"
Bạch Hoài Trần làm ra vẻ vô tội, đã sớm âm thầm xua tan Mộc linh lực che giấu khí tức trên người.
Phải nói rằng, việc che giấu khí tức giúp hắn hòa làm một với môi trường, không bị thần niệm phát hiện quả thật rất hiệu quả.
Ít nhất, đối mặt Tiêu Xảo Hạ đang dùng thần niệm để viết thư, dù là hắn đứng ngoài cửa sổ, cách nàng chỉ một bức tường, nàng vẫn không phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Thông thường mà nói, ở trong trạng thái được mộc linh bảo vệ, chỉ cần không bị đối phương nhìn thấy bằng mắt thường, thì tu sĩ cùng cảnh giới sẽ không cách nào dùng thần niệm dò xét ra sự tồn tại của hắn!
Tuy chỉ là tầng cảnh giới thứ nhất 『ngự』 cũng đã có tác dụng hỗ trợ không nhỏ.
"Vậy ngươi đột nhiên chạy tới đây làm gì?"
"Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi có ý đồ bất chính, mưu toan làm càn, các sư tỷ và tỷ tỷ chắc chắn sẽ xé xác ngươi!"
Tiêu Xảo Hạ đầy vẻ cảnh giác nhìn chằm chằm Bạch Hoài Trần, đồng thời hai tay phòng bị ôm lấy trước ngực.
Đối diện với Bạch Hoài Trần bất thình lình xuất hiện, theo ấn tượng của Tiêu Xảo Hạ về Bạch Hoài Trần thì chắc chắn là tên này muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi của mình.
Đừng thấy lạ, từ khi Bạch Hoài Trần viết lá thư đầu tiên cho Liễu Hạ Tiêu, hắn đã triệt để để lại ấn tượng cặn bã trong lòng nàng.
Ấn tượng đầu tiên này, gần như đã ăn sâu, rất khó thay đổi.
Càng đừng nói sau này, Tiêu Xảo Hạ còn chứng kiến thủ đoạn du tẩu giữa mấy vị sư tỷ của Bạch Hoài Trần, càng thêm củng cố ấn tượng đó!
Chỉ là, từ cặn bã nam tiến hóa thành tên háo sắc cấu kết với Liễu Hạ Lam làm việc xấu.
"Ngươi phản ứng cái kiểu gì vậy?"
"Trong mắt ta đều là các thiên kiêu, ngươi chỉ là một con tép, không tự lượng sức, xứng để ta nhìn trúng sao?"
"Với cái thiên phú dở tệ của ngươi, có khi cả đời chỉ dậm chân tại chỗ mà thôi!"
Đối diện với sự phòng bị của Tiêu Xảo Hạ, Bạch Hoài Trần lộ vẻ khinh miệt, trong mắt tràn đầy vẻ khinh bỉ và chất vấn.
Tiêu Xảo Hạ: "..."
A a a a a! ! ! !
Tên cặn bã này, nàng không thể nhịn được nữa, nhất định phải giết hắn!
Cứ chờ đấy!
Đợi pháp bảo phòng ngự của nàng đến nơi, nhất định cho Bạch Hoài Trần biết mặt!
Chỉ là một tên háo sắc, mà cũng dám ưỡn ngực nghênh ngang như vậy?
Cái gì mà trong mắt hắn toàn là thiên kiêu?
Cảm giác được Bạch Hoài Trần coi trọng chắc vinh dự lắm nhỉ?
Cứ cho là vậy đi!
Thế mà hắn còn công khai chê bai thiên phú của nàng!
Thiên phú của nàng siêu mạnh được không!
Chẳng qua vì là long hồn nhập vào cơ thể người, dẫn đến thần thể không phù hợp, công pháp của yêu tộc hay công pháp của nhân tộc đều không tu luyện được, chỉ có thể tìm tòi ra công pháp hoàn toàn mới, hoặc phải đợi tu sĩ luyện công pháp đến mức xuất thần nhập hóa, tự mình giúp nàng cải biên công pháp thì mới được.
Nếu không có nhược điểm này, nàng nhất định sẽ cho Bạch Hoài Trần biết ai mạnh hơn!
"Ta không lọt vào mắt xanh của ngươi thì đúng là có lỗi quá, vậy vị sắc lang ca ca không mời mà đến là vì có việc gì thế?"
Cơn giận trong lòng Tiêu Xảo Hạ biến thành giọng điệu mỉa mai, ngang ngạnh ưỡn ngực đứng lên, giằng co với Bạch Hoài Trần ngoài cửa sổ.
Dáng vẻ ấy, như muốn chứng minh điều gì, nhưng lại bất lực.
Bởi vì, Bạch Hoài Trần quá thẳng thắn và hay làm tổn thương người khác, khiến nàng không có cách nào phản bác.
"À, ngày mai ta sẽ cùng Huyên bảo đi hưởng tuần trăng mật rồi, trong nhà chỉ còn lại một mình ngươi."
"Nhớ chăm sóc tốt viện tử, đừng dẫn người không đứng đắn về."
"Nếu như chúng ta hưởng tuần trăng mật trở về, mà ngươi để trong nhà loạn xà ngầu, ta chỉ có thể đuổi ngươi ra khỏi cửa."
Bạch Hoài Trần cười tủm tỉm đe dọa, để Tiêu Xảo Hạ phải ngoan ngoãn.
Dù sao, với tính cách của Tiêu Xảo Hạ, nếu như không cảnh cáo trước thì trời biết được nàng sẽ nhân lúc hắn đi vắng mà gây ra chuyện gì trả đũa.
Cảnh báo trước sẽ khác, Tiêu Xảo Hạ sẽ không có lý do hay cớ gì để làm loạn cả!
"Cái gì cơ?"
"Hưởng tuần trăng mật?"
"Bạch Hoài Trần, ngươi không thấy ngại sao?"
"Tỷ tỷ của ta giao phó ta cho ngươi trông nom, thế mà ngươi bỏ ta lại một mình trong nhà rồi bỏ đi?"
"Còn cả Nhị sư tỷ nữa, sư phụ đã dặn dò nàng trông nom ta, vậy mà nàng không để lời sư phụ vào tai, đi ra ngoài với ngươi?"
Nghe Bạch Hoài Trần nói, Tiêu Xảo Hạ không khỏi trừng to mắt, không tin nổi đây là sự thật.
Cảm giác như trong nhà này, nàng là người thừa vậy?
Trước kia chỉ là một bóng đèn nhỏ, giờ thì bị bỏ rơi một cách vô tội!
"Biết làm sao được, dù sao ngày mai chúng ta nhất định phải đi rồi, ngươi tự chăm sóc bản thân cho tốt đi."
Bạch Hoài Trần cười ha ha, cũng không nói cho Tiêu Xảo Hạ tình hình thực tế mà làm ra vẻ 『hưởng tuần trăng mật』.
Mục đích làm vậy... Tất nhiên là để chọc tức Tiêu Xảo Hạ!
Chỉ cần nàng nổi giận, nhất định sẽ tìm cách phá hoại chuyện tốt của bọn hắn, tự nhiên mà sẽ đi cùng ra ngoài lịch luyện!
Tiêu Xảo Hạ là ai?
Đó chính là muội muội của Liễu Hạ Tiêu!
Liễu Hạ Tiêu là ai?
Đó chính là công chúa thiết huyết ở Tây Vực nắm giữ trọng binh, tiêu diệt vô số yêu thú, chỉ huy hàng ngàn tu sĩ!
Có cái gì an toàn hơn là mang Tiêu Xảo Hạ cùng nhau đi ra ngoài lịch luyện?
Có Tiêu Xảo Hạ, nếu tình huống không đúng, tùy thời có thể dùng thư triệu hồi quân đến áp sát!
Cái Huyết Vân Môn gì đó, có trụ được sự chà đạp của Liễu Hạ Tiêu không?
Cho dù vì nguyên nhân nào đó mà không thể điều quân tới, lúc nguy cấp, chỉ cần tùy tiện phái vài cao thủ tới bảo vệ họ cũng không thành vấn đề.
Thương Vân Kiếm tông coi trọng sư xuất hữu danh, tất nhiên không thể nào phái người đến bảo vệ họ một cách vô cớ được.
Nhưng Liễu Hạ Tiêu thì khác, chỉ cần đối phương muốn là có thể phái người đến ngay lập tức!
Mà lý do để thuyết phục đối phương, chẳng phải chính là Tiêu Xảo Hạ sao?
Vậy nên, đi ra ngoài lịch luyện, sao có thể không mang theo muội muội yêu dấu của mình chứ?
Đây chính là bảo vật trong lòng Bạch Hoài Trần, pháp bảo mạnh nhất, không có thứ hai!
Bản mệnh pháp bảo cũng phải xếp sau!
"Ta không tin, nhất định có nguyên nhân khác, nếu không với tính cách của Nhị sư tỷ, sao nàng có thể đồng ý!"
Tiêu Xảo Hạ không ngốc, sao có thể dễ dàng bị Bạch Hoài Trần lừa gạt như vậy?
Vậy vấn đề đặt ra, nguyên nhân gì khiến Tuyết Vũ Huyên quang minh chính đại bỏ ngoài tai lời dặn dò của sư phụ mà đi ra ngoài lịch luyện?
Đáp án là —— trừ ma vệ đạo!
Ai mà không biết đại danh Thương Vân nữ hiệp Tuyết Vũ Huyên?
Tuyết Vũ Huyên ra ngoài lịch luyện, rất có thể là đã phát hiện tung tích của Huyết Vân Môn!
Điều này cũng giải thích được vì sao nàng không để ý tới lời dặn dò trông nom nàng của sư phụ.
Chỉ là... đối mặt với Ma tông như Huyết Vân Môn, mang theo một tên tu sĩ Trúc Cơ như Bạch Hoài Trần thì có ổn không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận