Chính Là Tiểu Tử Ngươi, Cho Tiểu Sư Muội Nhóm Viết Thư Tình?

Chính Là Tiểu Tử Ngươi, Cho Tiểu Sư Muội Nhóm Viết Thư Tình? - Chương 34: Sách, thật sự là yêu nghiệt a (length: 9592)

Mấy ngày thoáng chốc đã trôi qua.
Bạch Hoài Trần cũng đến lúc phải về tông môn nộp nhiệm vụ.
Hai người không chậm trễ, rời khỏi trấn Thương Vân trở về ngoại môn Thương Vân Kiếm tông.
Bạch Hoài Trần lấy lý do "điều tra không thấy yêu thú" thành công hoàn thành nhiệm vụ.
Vị trưởng lão ngoại môn kia cũng không làm khó dễ Bạch Hoài Trần nữa, dường như lời cảnh cáo của Tuyết Vũ Huyên đã có tác dụng.
"Ta... ta phải về rồi."
Trong túc xá ngoại môn, Lục Nguyệt Nhi băn khoăn một hồi, cuối cùng vẫn tỏ vẻ luyến tiếc, thốt ra câu này.
Đối với nàng mà nói, vừa mới thổ lộ hết lòng mình với Bạch Hoài Trần, mỗi một khoảnh khắc ở bên nhau đều thật vui vẻ, khiến nàng không nỡ rời xa.
Nhưng dù sao nàng cũng là thị nữ của Thương Dao, lý trí nhắc nhở Lục Nguyệt Nhi phải tỉnh táo lại.
Nàng đã quá bồng bột khi viện cớ đi chơi với Bạch Hoài Trần suốt mười ngày, nếu cứ tiếp tục như vậy thì quả thật có hơi quá đáng!
Chuyện trước đây có thể lấy cớ là bảo vệ Bạch Hoài Trần nên Thương Dao làm ngơ, không bận tâm tới.
Nhưng nếu cứ ở bên Bạch Hoài Trần mà không để ý đến thân phận thì thật không ổn!
Thương Dao dù gì cũng là con gái tông chủ, lại là người luôn gương mẫu, rất coi trọng quy củ.
Thị nữ nhà mình nhân lúc nàng bế quan tu luyện mà làm loạn bên ngoài, lẽ nào có thể khoanh tay đứng nhìn?
Cho nên, dù không nỡ đến đâu, Lục Nguyệt Nhi vẫn phải về, như vậy mới không tạo cớ cho người khác, cũng không bị ai trách mắng.
"Ừ, yên tâm, sau này ta sẽ viết thư cho ngươi."
"Nhớ lén lút một chút, tuyệt đối đừng để ai phát hiện nhé!"
Trước dáng vẻ quyến luyến của Lục Nguyệt Nhi, Bạch Hoài Trần cười nhẹ, không khỏi lên tiếng an ủi nàng.
"..."
Nghe Bạch Hoài Trần nói vậy, tuy cảm thấy hơi lạ nhưng Lục Nguyệt Nhi, vì đây là lần đầu trải qua chuyện này nên cũng không suy nghĩ nhiều, ngượng ngùng gật đầu, ánh mắt thoáng lộ vẻ mong chờ.
Cứ như vậy, Lục Nguyệt Nhi rời khỏi ngoại môn, trở về nội môn.
Sau khi Lục Nguyệt Nhi đi, trong túc xá chỉ còn lại một mình Bạch Hoài Trần.
Người bạn cùng phòng Tiết Nam đã đi rồi, người bạn cùng phòng tạm thời Lục Nguyệt Nhi cũng rời đi.
Trong chốc lát, Bạch Hoài Trần một mình chiếm cả túc xá, khiến hắn cảm thấy hết sức an nhàn.
Ít nhất thì sau này viết thư tình sẽ thoải mái hơn, không còn lo bị người khác phát hiện, gây ra những phiền phức không cần thiết!
"Trước hết cứ thu xếp lại những thành quả mấy ngày qua đã, tăng thực lực mới là quan trọng nhất."
Bạch Hoài Trần cũng không vì Lục Nguyệt Nhi rời đi mà u sầu, hắn ngồi vào bàn học, bắt đầu chỉnh lý những thu hoạch gần đây.
Đầu tiên là tu vi và điểm thâm tình do duy trì thiết lập người si tình mang lại, mười ngày thu được tổng cộng 23000 tu vi và 170 điểm thâm tình.
Thêm hai nhiệm vụ phát động ở chỗ Tuyết Vũ Huyên, tổng cộng nhận được 150 điểm thâm tình và 1500 linh thạch hạ phẩm.
Chỉ riêng hai nhiệm vụ mà điểm thâm tình gần như đã vượt xa hơn mười ngày hắn kiếm được từ các đối tượng si tình khác.
1500 linh thạch hạ phẩm lại càng khiến Bạch Hoài Trần, một tên đệ tử ngoại môn nghèo rớt mồng tơi, có thêm một khoản thu lớn.
Về tu vi, do đổi Trúc Cơ Đan nên tu vi của hắn đã tăng lên đáng kể.
Lúc ở trấn Thương Vân đã đột phá đến Trúc Cơ tầng sáu, nhờ tu vi tích lũy trong những ngày sau đó mà tiếp tục đột phá.
Giờ đây, cảnh giới của Bạch Hoài Trần đã đạt đến Trúc Cơ tầng chín, chỉ cần chút nữa là sẽ đột phá Kim Đan kỳ.
Không thể không nói, việc tích lũy tu vi kết hợp với cấp bậc thâm tình tăng lên đã giúp hắn có được sự tăng tiến đáng kinh ngạc!
【Bật hack đúng là khác, người khác khổ luyện mấy năm mới Trúc Cơ, còn ta mười ngày đã đến bình cảnh Trúc Cơ, đợi đột phá Kim Đan.】 【Có điều tốc độ này chắc chỉ có lần này thôi. Để đột phá Kim Đan kỳ cần Phá Chướng Đan, còn tăng chiến lực cần đủ loại công pháp, không biết phải mất bao lâu tích lũy nữa.】 Bạch Hoài Trần nhìn tình trạng của mình hiện tại:
Tên: Bạch Hoài Trần Giới tính: Nam Tuổi: 22 Tu vi: Trúc Cơ chín tầng (3000/5000) Đối tượng thâm tình: Thương Dao, Tuyết Vũ Huyên, Ngưng Chỉ Nguyệt...
Điểm thâm tình: 419 Công pháp: Thương Vân Tâm Pháp (cơ sở thiên, xuất thần nhập hóa), Thương Vân Kiếm (cơ sở thiên, xuất thần nhập hóa), Thương Vân Ngự Kiếm Quyết (cơ sở thiên, xuất thần nhập hóa) Thần niệm: 100/5000 Pháp bảo: Liễm Tức Châu Vật phẩm: 1450 linh thạch hạ phẩm "Trước hết tăng thần niệm, nâng nó lên đến cực hạn của Trúc Cơ kỳ, rồi mới nâng cấp ba bộ nhập môn của Thương Vân Kiếm tông."
"Đã là Trúc Cơ đại lão, công pháp cơ sở không còn hợp với ta nữa, mà nếu ta nhớ không nhầm thì bản Ngự Kiếm Quyết đầy đủ có thể dùng để ngự kiếm phi hành!"
Nghĩ đến việc có thể ngự kiếm phi hành, Bạch Hoài Trần có chút phấn khích.
Không dễ dàng gì a!
May mà hắn vắt óc, viết ròng rã hơn một tháng thư tình, cuối cùng cũng có thể thoát khỏi xiềng xích, tự do bay lượn!
Sự khích lệ này khiến Bạch Hoài Trần tràn đầy tự tin, càng kiên định thái độ duy trì thiết lập nhân vật si tình của mình.
Hắn bây giờ, có lẽ không còn kém xa các thiên kiêu đồng lứa bao nhiêu?
Hắn không đòi hỏi gì cao, chỉ mong một ngày, tất cả mọi người nhìn thấy hắn sẽ phải thốt lên: "Đệt, thiên kiêu!".
"Đổi 40 viên Trúc Thần Đan."
Nghĩ vậy, Bạch Hoài Trần không do dự nữa, trực tiếp tiêu 400 điểm thâm tình đổi 40 viên Trúc Thần Đan.
Nhờ tác dụng của Trúc Thần Đan, thần niệm vốn rất yếu ớt của Bạch Hoài Trần lập tức tăng từ 100 lên đến 4100!
Có nghĩa là chỉ cần Bạch Hoài Trần triển khai thần niệm, có thể dễ dàng cảm nhận được mọi sinh vật trong phạm vi 4km.
So với trước đây, sức mạnh đã tăng lên gấp mấy chục lần!
【Má nó, đúng là yêu nghiệt.】 Cảm nhận được sự tăng lên của thần niệm, cảm giác giống như cái bản đồ đen ngòm nhỏ đột nhiên được khai sáng một vùng rộng lớn vậy.
Dù đến đâu, chỉ cần quét thần niệm, mọi thứ xung quanh đều trở nên rõ ràng, không chỗ nào trốn thoát.
Hắn đã hóa thân thành ra-đa hình người.
Giờ khắc này, Bạch Hoài Trần mới thực sự cảm nhận được sức mạnh của tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Nắm giữ thần niệm quả thực là một sự thay đổi về chất, chân chính siêu phàm.
"Thần niệm vẫn chưa tăng đến cực hạn, vất vả tích cóp điểm thâm tình vậy mà trong nháy mắt đã tiêu hết."
"Với tốc độ này, muốn đột phá Kim Đan chắc phải mất một hai tháng nữa?"
Nghĩ đến đây, Bạch Hoài Trần không khỏi thầm lè lưỡi.
Là một người xuyên không có hack, lại có tận mười đối tượng si tình để nhận tu vi.
Vậy mà trong tình huống này hắn còn phải mất một hai tháng tích lũy nội tình, vậy những kẻ dựa vào thiên phú bản thân tu luyện phải mất bao lâu?
Nhanh thì ba năm năm, chậm thì mấy chục năm, tư chất kém cỏi thì phải mất cả trăm năm.
Đến lúc đột phá Kim Đan, tuổi thọ con người có lẽ cũng sắp đến giới hạn rồi?
Dù sao thì, không vào Nguyên Anh thì tuổi thọ không thể tăng lên đáng kể, đây là cửa ải lớn nhất của tu sĩ.
Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, năm cảnh giới này còn được gọi là hạ cảnh giới.
Đột phá Nguyên Anh, tuổi thọ có được sự biến đổi về chất, dễ dàng sống trên ngàn năm, thậm chí có thể dùng đoạt xá để kéo dài sự sống.
Đạt tới Hóa Thần cảnh, thần niệm càng thêm mạnh mẽ, có thể dễ dàng điều khiển nguyên khí của thiên địa, dễ dàng di sơn đảo hải, học được nhiều thần thông mạnh mẽ.
Tiếp đó là trung cảnh giới: Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa.
Giai đoạn này, thực lực của tu sĩ lại tăng thêm một bậc, luyện hóa cái hư ảo, phá vỡ hư không, dung hợp nguyên thần với nhục thân làm một thể, đạt đến sự hoàn mỹ thực sự.
Sau đó là tiến vào giai đoạn Đại Thừa, chuẩn bị cho việc độ kiếp phi thăng.
Cảnh giới cực hạn của tu tiên là thượng cảnh giới: Độ Kiếp, Thành Tiên, Lập Thánh.
Độ kiếp không cần nói nhiều, cần trải qua khảo nghiệm thiên kiếp, vượt qua thành công thì có thể phi thăng tiên giới, hoàn toàn thoát khỏi Ngũ Hành, tam giới, trở thành tiên nhân, đạt được tuổi thọ vĩnh hằng.
Tiên nhân cũng có phân chia cảnh giới, là Tán Tiên, Chân Tiên, Huyền Tiên, Kim Tiên.
Còn giai đoạn Thánh Nhân là Chuẩn Thánh, Thánh Nhân... Đó là những tồn tại tối cao, có thể dùng sức mạnh bản thân để ổn định lại Địa Phong Thủy Hỏa, kiến tạo nên cả một đại lục!
Ừm... Thôi được rồi, đối với Bạch Hoài Trần hiện tại chỉ là tu sĩ hạ cảnh giới, Trúc Cơ kỳ mà nói, những điều này vẫn còn quá xa vời.
Con đường tu tiên vô hạn, phàm nhân nghe chuyện về tiên cũng chỉ như ếch ngồi đáy giếng, một khi bước vào con đường tu tiên thì như hạt phù du gặp bầu trời xanh.
Con đường tu tiên gian truân, liệu có mấy ai đến được đích cuối cùng?
Đa phần đều chết trên con đường tu tiên, vĩnh viễn không thể chạm đến cái đích cuối cùng, ôm hận mà chết...
Bạn cần đăng nhập để bình luận