Thế Giới Của Các Vị Thần

Chương 811: Bảy kẻ vô dụng Pythian (2)

Chương 811: Bảy kẻ vô dụng Pythian (2)Chương 811: Bảy kẻ vô dụng Pythian (2)
"Ta không hi vọng sẽ gặp hắn trong trận thi đấu ngày mai." Gerner nhỏ giọng nói.
Eugene nhìn thoáng qua vẻ mặt u ám của Gerner, một lần nữa vỗ vai đối phương, vẻ mặt đồng cảm muốn an ủi nhưng cũng chỉ thở dài.
Trong môn thi chạy thua Valhein thì cũng chỉ bị vượt qua mà thôi, nhưng thi vật lộn nếu thua Valhein thì có nghĩa là bầm dập mặt mũi.
"Rác rưởi! Đúng là giống như bảy tên vô dụng của Pythian kia! Ngày mai ta nhất định sẽ tự tay vặn gấy xương Valhein!" Euckeno hừ một tiếng, ném qua một câu.
Hai người nhìn theo bóng lưng Euckeno.
Cơ bắp sau lưng của chiến sĩ Bạch Ngân gia tộc Bán Thần này nhấp nhô phập phồng như một vùng núi, dưới ánh mặt trời chiếu rọi tỏa ra tia sáng bóng nhàn nhạt.
"Dù sao cũng có huyết mạch Bán Thần bồi dưỡng, là chắt trai của Perseus, điêu kiện cơ thể của hắn quá tốt, khả năng chiến thắng Valhein cũng lớn. Nếu ngươi so với Euckeno thì sao?" Gerner hỏi.
Eugene bất đắc dĩ nói: "Hắn đã sớm thăng cấp Bạch Ngân rồi, cấp bậc chênh lệch, chưa từng khiêu chiến, nhưng ta từng khiêu chiến em trai hắn, ba thắng hai bại. Cái gọi là đối chiến tất thắng chỉ giới hạn bên ngoài gia tộc Bán Thần mà thôi, nếu ta gặp đối thủ là gia tộc Bán Thần thì vẫn là thua nhiều thắng ít."
"Thế nhưng dù sao ngươi cũng từng nhiều lần chiến thắng người của gia tộc Bán Thần, chỉ bằng điểm này thôi cũng đủ để ta ngưỡng mộ ngươi." Gerner nói.
"Ngươi khoan vội ngưỡng mộ, chờ ta chiến thắng Valhein trong phân thi vật lộn rồi hãy nói, ngộ nhỡ ta cũng dính độc thủ của Valhein như ngươi thì hai chúng ta cùng nhảy xuống biển Aegean đi." Eugene nhìn Valhein, thất vọng mất mát.
"Đi thôi, ngươi phải lĩnh thưởng đấy." Gerner nói.
Eugene thở dài, đi lên đài nhận thưởng.
Nhìn ba bóng dáng trên đài nhận thưởng, Gerner đột nhiên có chút mong nhớ giải an ủi.
Gerner nhìn ba người trên đài.
Valhein, bốn giải quán quân.
Euckeno, song á quân.
Eugene, song quý quân.
Gerner thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra mình cũng chẳng kém, mình là song á quân cộng thêm giải an ủi, tính ra thì xếp thứ hai môn thi chạy rồi. Kế tiếp chỉ cân không đụng trúng Valhein thì có thể lọt top ba trong môn quyền anh và vật lộn.
Gerner đột nhiên rơi vào trầm tư.
Vì sao mình thua Valhein trong môn thi chạy liền cảm thấy không thể thắng được hắn trong môn vật lộn chứ?
Vì sao một chiến sĩ như mình lại sợ vật lộn với ma pháp sư chứ?
Không, không phải lỗi của mình, là Valhein quá biến thái!
Bị Valhein vượt qua không chỉ có một mình mình.
Ngày mai bị Valhein đáng sưng mặt sưng mũi cũng không phải chỉ có một mình mình.
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Gerner thở phào nhẹ nhõm, bầu trời trong xanh rồi, mặt trời cũng sáng sủa rồi.
Có điều, vẻ mặt của Euckeno và Eugene thì không được tốt cho lắm.
Bởi vì theo lệ cũ, sau khi trao giải chạy kèm vật nặng thì phải cho á quân và quý quân phát biểu cảm tưởng, lan truyên mỹ danh, tuy không thể so với quán quân nhưng dù sao cũng là thi đấu cấp độ toàn Hy Lạp, á quân và quý quân cũng là thành tích rất tốt.
Thế nhưng người chủ trì căn bản không chú ý tới hai người, qua loa phát vòng hoa và trang bị thần lực Bạch Ngân xong liền trực tiếp đi tới trước mặt Valhein, đưa râu mép ma pháp.
Người chủ trì uể oải nói: "Các vị khán giả thân mến, lần thứ tư rồi, đây đã là lần thứ tư mà ta đưa râu mép ma pháp cho Valhein rồi, Chúng Thần ở trên, ta cũng không muốn đưa nữa đâu! Ta hẳn là nên xin phép các điện thần, mười bộ môn thi đấu tiếp theo cứ trực tiếp cho Valhein đeo râu mép ma pháp thi đấu luôn cho rồi."
Khán giả cười tủm tỉm nhìn một màn này.
Nhóm quý tộc Athens oán giận đầy mình, từ khi tới Pythian này bọn họ không cần làm chuyện gì khác, chỉ có nghe người ta hoan hô Valhein, không thì xem Valhein biểu diễn, hoặc là bị Valhein móc mỉa.
Rốt cuộc đây là đại hội Pythian hay là đại hội Valhein vậy?
"Có điều ta kỳ thực rất nguyện ý trao giải cho Valhein, bởi vì đây là một thiếu niên có thể sáng tạo kỳ tích!" Người chủ trì nói, đây chính là phân thưởng cho quán quân chạy kèm vật nặng của Valhein, vòng hoa và cúp, còn cả trang bị thần lực Hoàng Kim, miếng lót vai anh dũng.
Nhóm chiến sĩ đầy ghen tị nhìn miếng lót vai giống như hai con sư tử vàng óng ánh mạnh mẽ nằm ngang qua, không chỉ có năng lực phòng ngự mạnh mẽ mà còn có thể tạo ra lá chắn thần thánh vào thời điểm mấu chốt, ngăn chặn kẻ địch. "Như vậy kế tiếp chính là nghi thức quan trọng nhất hôm nay, nghi thức trao giải Vua Chạy Đua."
Người chủ trì mỉm cười nhìn sang Euckeno và Eugene.
Một thiên tài của gia tộc Bán Thân, một ngôi sao mới siêu cấp của gia tộc Anh Hùng, hai người cố nén căm giận và bất đắc dĩ ở trong lòng, xám xịt bước xuống bục trao giải.
Gerner thở phào nhẹ nhõm, may mắn mà mình không ở trên đó.
Đột nhiên toàn trường kinh hô vì có một cây cầu ánh sáng màu trắng nhạt từ khán đài khách quý bay tới trên bục trao giải.
Một ông cụ mặc áo choàng trắng cầm quyền trường mộc mạc, đầu đội vương miện màu vàng hoa lệ đạp trên cây cầu ánh sáng bước một bước hơn mười mét, chỉ đi vài bước đã tiến tới bục trao giải.
Trưởng tư tế tối cao của điện Thần Mặt Trời, Baingora, tín đồ thành kính của Thần Mặt Trời Apollo.
Người chủ trì lập tức cúi đầu lui về phía sau, đứng hơi nghiêng qua một bên.
Ông cụ tóc trắng bạc tỏa ra ánh sáng thần thánh nồng đậm, giống như có một mặt trời ở sau đầu vậy.
Không quản là ai nhìn thấy ông cụ mặt đây nếp nhăn này cũng có cảm giác thật tự tỉ mặc cảm.
Cả người ông cụ giống như ánh mặt trời tinh khiết, hai mắt cũng giống như tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
Valhein vuốt nhẹ cằm chào hỏi.
"Ngươi đã mang tới bất ngờ cho Pythian này, xứng đáng nhận được vinh quang."
Bạn cần đăng nhập để bình luận