Thế Giới Của Các Vị Thần

Chương 569: Đốt lên ngọn lửa

Chương 569: Đốt lên ngọn lửaChương 569: Đốt lên ngọn lửa
Đốt lên ngọn lửa
Valhein thở dài, nửa đùa bảo:
"May mắn ta sớm có chuẩn bị tâm lý, nếu không hiện tại đã che mặt chạy ra. Nếu ta đoán không lầm, thiên phú ma pháp của ngươi chắc mạnh hơn ngươi để lộ ra mặt ngoài đúng chứ?"
"Ta sớm đã có thể thăng cấp Thanh Đồng, nhưng mà, trong lòng tràn ngập vô số nghi hoặc, ta không rõ ràng con đường của ta là chính xác hay sai lâm, ta lo lắng ta sẽ trở thành người giống như mấy ma pháp sư Miletus, cuối cùng học được vô tận kiến thức, nhưng mãi mãi dừng lại ở Thánh Vực, không cách nào chứng kiến Truyền Kỳ. Ta tìm ngài là vì muốn hiểu rõ thứ bên trong Học viện Plato, muốn học được bản chất của ma pháp." Chrismay nói.
"Nếu ngươi mong muốn là bản chất ma pháp thì ta không thể nói ngươi tìm lầm, ta chỉ có thể nói, ta cũng đang truy tìm, vê điểm này thì chúng ta là người cùng chung chí hướng. Thậm chí, dù là các bậc thây Truyên Kỳ cũng chưa chắc hiểu rõ bản chất của ma pháp. Hoặc nên nói, đám ma pháp sư dùng mấy nghìn năm trên vạn niên đi tìm kiếm, có lẽ chỉ là đến gần bản chất, mà không cách nào chạm đến bản chất." Valhein nói.
Đôi mắt của thiếu nữ một lần nữa rực sáng:
"Ta có thể thử một lần."
"Tốt, ta rất thích dũng khí của ngươi, chúng ta cùng nhau thử."
Hai người nhìn nhau cười.
Valhein nói:
"Với thiên phú và gia thế của ngươi, đi vào Học viện Plato học tập dễ như trở bàn tay, ta trước tiên câu chúc ngươi trở thành học sinh của Học viện Plato, em lớp dưới Chrismay."
"Em lớp dưới? Ta thích xưng hô này." Chrismay vui vẻ cười rộ lên.
"Nếu ngươi muốn trở thành học sinh của Học viện Plato thì ta thay mặt các giáo viên của học viện hỏi ngươi một câu mà mỗi học sinh mới năm hai đều phải trả lời. Bây giờ hãy đặt tay lên sách ma pháp của ngươi, sau khi ta đặt câu hỏi, ngươi phải viết xuống ý nghĩ đầu tiên hiện ra trong đầu mình, ghi nhớ, nhất định phải viết trong vòng ba giây. . Nếu ngươi viết không ra, ta sẽ bỏ dở chương trình học."
"Được."
"Câu hỏi là, nếu bậc thây Plato tìm được ngươi, mệnh lệnh ngươi trèo lên núi Olympus, ngươi sẽ làm thế nào? Một hai" Chrismay ngây ra một lúc, do dự một giây, viết xuống một chữ trên sách ma pháp.
Valhein hỏi:
",.. ba! Nói cho ta biết ý tưởng đầu tiên của ngươi là cái gì?"
Trong mắt Chrismay lóe tia do dự:
"Trong đầu của ta lóe lên một câu hỏi hơi xúc phạm người, có thể đổi câu khác không?"
"Nếu ở trong trường học, ngươi có thể đổi đáp án che giấu ý đồ thật của mình, nhưng nơi này chỉ có hai chúng ta, ngươi cứ việc to gan nói thẳng."
"Tốt, ý nghĩ đầu tiên của ta trong khoảnh khắc đó là muốn hỏi tại sao bậc thầy Plato muốn hạ mệnh lệnh này?" Chrismay nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Valhein.
Valhein nở nụ cười vui mừng, nói: "Ngươi là một đứa trẻ rất ưu tú, câu hỏi mà không bị hỏi lại thì không có chút giá trị. Vậy thì ta cá nhân hỏi ngươi một câu, trừ bản chất ma pháp mà ta không thể dạy ra, ngươi còn muốn học được cái gì từ ta?"
Chrismay rũ mi mắt xuống, qua một lúc sau, ngước đầu lên, mắt sáng như đàn sao, làn da phát sáng, nói:
"Ta muốn được đốt lên."
Valhein nhìn chằm chằm vào mắt kim cương hồng, im lặng không nói.
Chrismay đang nói câu danh ngôn của Sokrates.
Giáo dục không phải rót vào, mà là đốt lên ngọn lửa.
Chrismay giải thích:
"Thây ma pháp sư trước kia của ta, hoặc nên nói là thầy ở các lĩnh vực khác cơ hồ đều là rót vào kiến thức, bọn họ là thầy, bọn họ rất lương thiện, bọn họ cũng có học thức uyên bác, bọn họ có kinh nghiệm phong phú, bọn họ có năng lực mạnh trong lĩnh vực của mình. Nhưng ta xin phép nói một câu lời thật hơi chói tai, bọn họ không phải nhà giáo dục, thậm chí không phải nhà giáo dục đủ tư cách. Nhưng ta biết bậc thây Sokrates là nhà giáo dục ưu tú, bậc thầy Plato là nhà giáo dục ưu tú, ta cũng tin tưởng, Học viện Plato nhất định có nhà giáo dục ưu tú khác."
Valhein mỉm cười hỏi:
"Ngươi thật sự chỉ có mười hai tuổi?"
"Ta càng vô tri hơn bạn cùng lứa khác." Chrismay mỉm cười, trong ánh mắt lấp lóe tia vui vẻ khó tả.
"Đúng rồi, chúng ta vĩnh viễn cảm thấy chính mình vô tri, hơn nữa sẽ càng thêm vô tri."
Hai người nhìn nhau cười.
Valhein câm lên bút lông ngỗng ma pháp chung bộ với bảng đen ma pháp, đi tới trước bảng đen, nhìn vào mắt của Chrismay, nói:
"Ta không thể dạy bản chất ma pháp cho ngươi, ta thậm chí không phải nhà giáo dục đủ tư cách. Môn học đầu tiên này, ta không dạy ngươi ma pháp, không dạy ngôn ngữ, không dạy chữ, không dạy ký âm, không dạy ngươi bất cứ thứ gì có thể học trực tiếp từ trường học, thậm chí không có thầy dạy cho ta."
Chrismay theo bản năng ưỡn thẳng người, hai mắt càng thêm sáng tỏ.
Valhein viết lên bảng đen ma pháp.
"Ta là một người thích nghĩ ngợi lung tung, nên trong đầu của ta tích lũy nhiều câu hỏi. Mãi khi đi vào Học viện Plato học tập, ta mới từ từ biết rất nhiều thứ, nhưng bấy nhiêu chưa đủ. Lúc năm nhất, ta sống mơ hồ, hoàn toàn không biết nên làm thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận