Thế Giới Của Các Vị Thần

Chương 497: Đến lúc thay đổi tuyến đường

Chương 497: Đến lúc thay đổi tuyến đườngChương 497: Đến lúc thay đổi tuyến đường
Đến lúc thay đổi tuyến đường
Đội ngũ quay trở lại thị trấn Đá Đỏ, nói rõ tình huống với lão trưởng trấn và nhóm lính đánh thuê khác, sau đó để lại một lượng lớn hàng hóa và xe bò ở lại nơi này.
Sau khi ăn cơm tối xong, đội buông chỉ mang theo thức ăn nhẹ cho hai ngày, hành trang nhẹ và đồ dùng quý giá, nhẹ nhàng rời đi.
Chạng vạng tối, bầu trời phía tây dân dân ảm đạm, dân chúng trong thị trấn lặng lẽ nhìn đội buôn rời đi.
So với lúc tới, tốc độ của đội buôn rõ ràng nhanh hơn.
Bóng đêm như nước, âm thanh vắng lặng.
Đội ngũ hơn bốn mươi người, không ai nói gì.
Mọi người bước nhanh tới trước.
Valhein nhìn thoáng qua nhẫn không gian của mình, khối mỏ vương kia đang ở bên trong, còn có một lượng lớn xác ma quỷ.
Có điều ít hơn lúc ban đầu vài bộ.
Trong đội ngũ ngoại trừ hai tên ma quỷ bị bắt làm tù binh thì có thêm năm người hầu ma quỷ.
Khác với nhóm chiến sĩ, trên mặt năm vị ma pháp sư đều lộ ra biểu cảm vui mừng.
Người hầu ma quỷ là loại người hầu rất hiếm, bọn họ có thể dùng vũ khí để chiến đấu giống như nhân loại, lại còn có thể sử dụng ma pháp, trí tuệ lại cao hơn ma thú.
Đến tận đêm khuya, phần lớn thành viên đội buôn đều mệt mỏi thì đoàn người mới tìm một mảnh đất trống ở ven đường nghỉ ngơi.
Không ai mang theo lều, chỉ có rất ít người mang theo quần áo thay đổi trải dưới đất làm giường.
Valhein giống như trước lấy ra biệt thự ma pháp, như trước trải khăn làm bàn cơm.
Thế nhưng, thiếu người.
Valhein cầm dao rĩa trong tay, nhìn xung quanh, không có Alcides có sức ăn lớn, cũng không có Snore gặm quả sa kê, thất vọng mất mát.
Dì Tabitha mỉm cười: "Mau ăn đi, ngay cả chúng ta cũng có thể bình an đi ra ngoài, bọn họ khẳng định rất an toàn. Có lẽ chờ tới lần gặp mặt sau đó, Alcides đã trở thành anh hùng nổi tiếng trên đời, mà Snore cũng trở thành Hoàng Kim, thậm chí là Thánh Vực."
Valhein đột nhiên hô lên: "Harnas, nếu Alcides là Truyền Kỳ, lại là người Hy Lạp thì hẳn là phải có người từng nghe nói tới rôi chứ?"
Harnas lắc đầu, đi tới nói: 'Chưa từng nghe nói tới, có thể là tên giả hoặc tên cũ. Thế giới này rộng lớn như vậy, không ai biết nơi nào có Thánh Vực đột nhiên thăng cấp lên Truyền Kỳ.'
Valhein gật đầu, Plato vốn tên là Aristoteles, người như thế ở Hy Lạp có không ít.
"Dì Tabitha, chúng ta ăn chút cơm tối đơn giản rồi ngủ đi."
"Ta ăn mấy miếng bánh quy mật là được rồi." Dì Tabitha đưa tay cầm lấy bánh quy.
Valhein lại đưa dao ra và thức ăn khác cho dì Tabitha.
"Ta biết lượng cơm của chiến sĩ rất lớn. Đi cả buổi tối như thế không có khả năng không đói bụng.' Valhein nói.
"Được rồi, cậu bé chu đáo." Dì Tabitha cười cười, đưa tay nhận lấy dao rĩa, tao nhã bắt đầu ăn.
Hai cánh tay của dì Tabitha trắng nõn như ngọc, lúc di chuyển trông giống như hai dòng sông sữa đang chảy, rạng ngời rực rỡ trong đêm tối.
Ăn cơm xong, Valhein để Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên ở lại bên ngoài gác đêm, lại sử dụng chuông canh gác, sau đó nhìn xung quanh.
Trong bóng đêm, người của đội buôn rải rác nằm ở các nơi, một phần lính đánh thuê đã nằm ngáy o o, người gác đêm chậm rãi đi lại, thỉnh thoảng nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
Năm người hâu ma quỷ tản ra các nơi, năng lực nhìn trong bóng đêm mạnh mẽ của chúng làm tất cả mọi người rất an tâm.
Valhein mời dì Tabitha cùng ở biệt thự, dì Tabitha cũng không khách sáo, ở lại sát bên cạnh Valhein.
Đêm khuya.
Một bóng người như có như không xuất hiện trong rừng rậm, lắng lặng nhìn trại nghỉ.
Qua hồi lâu, bóng người biến mất, trở lại trong một đội ngũ mặc áo giáp màu đen.
Đội ngũ một đường gấp gáp di chuyển.
Thẳng đến buổi sáng, đội ngũ áo giáp đen và chủ lực đoàn lính đánh thuê Phá Ma gặp nhau.
"Đội trưởng, bọn ta phát hiện đội ngũ của Valhein, nhân số của bọn họ rất đông, thậm chí còn có cả ma quỷ."
"Cái gì, có ma quỷ?"
"Vâng, có ma quỷ, có lẽ là người hầu, còn có người lùn, không rõ có phải là người hầu hay không.' "Có bao nhiêu người hầu ma quỷ?"
“Năm.”
"Bọn chúng tổng cộng có bao nhiêu ma pháp sư?”
"Tối đa sáu, bảy."
"Cái này thật hiếm thấy, di hài ma quỷ là vật hiếm có. Có nghĩa là trong đội ngũ của bọn họ rất có thể có ma pháp sư Hắc Ám, thậm chí có khả năng tinh thông triệu hoán ma quỷ. Có điều không sao cả, tất cả thành viên đã gia tăng phòng ngự nguyên tố hỏa, còn có ma pháp khí xua tan nguyên tố địa bên quý tộc đưa tới. Hắc chắc chắn phải chết!"
"Ta nghe bọn hắn nói là đang chuẩn bị tới Miletus kiếm viện binh, tuy không nói là nhắm vào ai nhưng hẳn là đề phòng người đang đuổi giết. Dù sao thì người đuổi giết đội ngũ bọn chúng không phải chỉ có một mình chúng ta, hiện giờ hắn vẫn chưa chết, có lẽ đã giải quyết được một số."
"Tốt lắm, chúng ta nhất định phải giải quyết hắn trước khi viện binh tới! Xuất phát! Giết sạch người lùn! Giết sạch ma quỷ! Giết sạch ma pháp sưi"
"Giết sạch ma pháp sư!"
Đoàn lính đánh thuê Phá Ma giống như một dòng lũ màu đen chạy về phía Miletus.
Một ngày mới, Valhein và đội buôn lần thứ hai xuất phát, tới gần trưa thì Cecil đột nhiên đi nhanh tới bên cạnh Harnas.
"Cậu chủ Harnas, ta đột nhiên nghĩ tới một cách có thể thông báo tới Tòa Tháp Pháp Sư Miletus nhanh hơn.”
"Cách gì?" Harnas vội hỏi.
Valhein tò mò nhìn sang ma pháp sư Bạch Ngân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận