Thế Giới Của Các Vị Thần

Chương 480: Trận chiến của Truyền Kỳ (2)

Chương 480: Trận chiến của Truyền Kỳ (2)Chương 480: Trận chiến của Truyền Kỳ (2)
Trận chiến của Truyền Kỳ (2)
Tabitha nhỏ giọng nói: "Nhóc Suya, chốc nữa nếu thật sự có Truyền Kỳ muốn giết ngươi thì ngươi hãy chạy trước đi, chúng ta chống đỡ một chút, Truyền Kỳ có lẽ sẽ không thèm ra sức truy sát một đứa bé như ngươi đâu.'
'Cám ơn dì Tabitha.' Valhein nói khẽ.
"Ngươi còn quá nhỏ, sau chuyến này về nhà thì đừng tới vùng dã ngoại nguy hiểm này nữa, nghe thấy không?" Âm thanh của Tabitha rất dịu dàng, tràn đầy quan tâm, đồng thời xen lẫn với giọng điệu khuyên nhủ trẻ con của người lớn.
"Vâng, lần sau ta nhất định sẽ không chạy loạn nữa." Valhein mỉm cười nói.
Ở trong lòng Valhein cũng rất bất đắc dĩ, dì Tabitha thật sự xem mình như con, có điều mình cũng chỉ mười sáu mười bảy tuổi, Tabitha thì lớn hơn mình cỡ hai mươi tuổi, hai người đứng chung một chỗ thật sự sẽ bị người ta xem là mẹ con.
Nhóm người chậm rãi chờ đợi, qua một hồi lâu thì khu rừng ở bên cạnh vang lên âm thanh rất nhỏ.
Một vài người lính đánh thuê thay đổi hướng nhắm của cung nỏ, chỉa sang bên đó.
Alcides từ trong rừng đi ra, mặt không biểu cảm.
"Phù...' Nhóm người thở phào nhẹ nhõm.
"Mau lại đây! Cẩn thận trong rừng có người!" Vương Đại Chùy ngoắc ngoắc Alcides, bình thường vẫn luôn cười nhạo, đến thời điểm mấu chốt vẫn rất nhiệt tình nghĩa khí.
AIlcides gật đầu một cái, một đường châm chậm chạy tới, đứng bên cạnh Snore.
Qua thêm nửa tiếng, trong rừng không còn dấu hiệu gì khác thường.
Ma pháp sư Bạch Ngân lần thứ hai sử dụng người hầu phi hành dò xét, lớn tiếng nói: "Giải trừ cảnh giới, hai bên chiến đấu vẫn không xuất hiện, chúng ta an toàn."
Một vài lính đánh thuê nhỏ giọng hoan hô.
"Được rồi, ngươi vê ngủ đi, nhớ phải cẩn thận một chút." Tabitha mỉm cười dịu dàng, vỗ vỗ vai Valhein.
"Vâng, cám ơn dì Tabitha." Valhein giống như một thiếu niên ngoan ngoãn.
Tabitha mỉm cười rời đi, quay trở lại lêu của mình.
"Alcides, tối nay ngươi ngủ trong biệt thự đi, Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy có thể giúp ngươi gác đêm." Valhein nói.
"Ta quen ngủ bên ngoài rôi, không sao cả." Alcides nói. Valhein gật đầu, tự mình tiến vào bên trong biệt thự ma pháp.
Rạng sáng hôm sau, Valhein vừa bước ra biệt thự thì dì Tabitha đã bưng súp rau nóng nổi đi tới.
Dẫn theo một nhóm lính đánh thuê quen mắt.
"Chào buổi sáng nhóc Suya." Dì Tabitha mỉm cười đi tới, ánh mặt trời chiếu sáng gò má vì bận rộn mà ửng hồng của nàng, làm toàn thân nàng giống như đang phát sáng.
"Dì Tabitha, ngài vẫn chưa ăn sáng đúng không?" Valhein hỏi.
"Vẫn chưa ăn, có điều ta nấu tới hai nồi." Dì Tabitha nói.
"Vậy ngài đừng về, ở lại đây ăn chung đi. Nhẫn không gian của ta rất lớn, mang theo rất nhiều thức ăn." Valhein nói.
"Không cần, ta về lều ăn được rồi." Dì Tabitha nghe thấy Valhein mời mình thì mỉm cười, ánh mắt cong cong, vẻ mặt vui vẻ.
"Ngài mà không chịu ở lại ăn thì ta sẽ không ăn súp rau đâu!" Valhein mỉm cười nhìn dì Tabitha.
"Đứa nhỏ nghịch ngợm, được rồi, để ta lấy thức ăn của ta tới."
"Vâng! Ta sẽ chuẩn bị ở đây."
Valhein lập tức trải khăn ăn xuống đất, bày ra các món ăn ngon.
"Chờ dì Tabitha ăn xong thì ngươi hãy ăn thêm nhé!” Valhein nhìn sang Alcides.
AIlcides gật đầu.
Valhein nhìn Snore một chút, đưa tay nói: "Thật ra ta cũng muốn để ngươi ăn thịt nhưng thật sự không cung cấp nổi, sau này ba bữa cơm sẽ ăn quả sa kê, buổi tối sẽ thêm thịt."
"Bệ hạ đối với ta thật sự quá tốt...' Snore nước mắt lưng tròng nói.
Valhein liên tiếp phóng ra ba mươi cây sa kê, sau đó cùng dì Tabitha ăn cơm.
Dì Tabitha ngồi quỳ trên khăn ăn, dáng người thẳng tắp, dùng tư thế cực kỳ tao nhã ăn cơm, người đẹp ăn cơm rất đẹp, nhưng mà... vẫn đang dùng tay để bốc.
Vì thế Valhein lấy dao và nĩa ra đưa cho dì Tabitha, còn tự tay dạy cách sử dụng.
Dì Tabitha tò mò học theo, dù sao cũng là chiến sĩ Bạch Ngân, rất nhanh đã học được.
Trong ánh nắng sớm mai, dì Tabitha mặc tạp dề trắng ngồi quỳ trên khăn ăn, tao nhã sử dụng dao rĩa, không nhanh không chậm đưa miếng thịt hoặc rau dưa vào trong hàm răng trắng tinh, sau đó khép miệng nhỏ nhẹ nhai nuốt.
Không quản là lúc nào trên mặt nàng vẫn luôn mang theo nụ cười mỉm dịu dàng, đặc biệt là lúc thì thâm nói nhỏ thì giống như đang cùng bậc con cháu nói chuyện phiếm vậy, rất ấm áp. Trong mắt Tabitha giống như ẩn chứa tất cả thiện ý của thế gian.
Lúc ban đầu Valhein có chút không được tự nhiên, nhưng cảm nhận được thiện ý đơn thuần và dịu dàng của dì Tabitha, Valhein nhanh chóng quen với chuyện ở chung với dì Tabitha.
Gió sớm thổi nhẹ, giống như muốn ngăn cản những tầm mắt lén liếc nhìn về phía dì Tabitha.
Ăn sáng xong, đội buôn tiếp tục xuất phát.
Harnas cố ý đi tới, xem thử xem Valhein có nhu cầu gì hay không.
Valhein không có nhu cầu gì cả, trò chuyện vài câu thì tìm tới Carey, trả đồng vàng đại bàng, học tập xem ma pháp sư làm sao để đối phó với sát thủ ma pháp sư.
Carey rất nghiêm túc dạy.
"Sát thủ ma pháp sư là một loại chiến sĩ chuyên nhắm vào ma pháp sư, bọn ta hiểu về ma pháp cũng không hề kém hơn ma pháp sư cùng cấp. Ở một phương diện khác, quan sát làm phép, phán đoán uy lực ma pháp, dự đoán các khía cạnh như góc độ và khoảng cách làm phép, phải cao hơn ma pháp sư thì mới có thể thật sự giết được ma pháp sư. Sát thủ ma pháp sư mạnh nhất thậm chí đã từng giết chết bậc thây Truyền Kỳ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận