Thế Giới Của Các Vị Thần

Chương 574: Đồng đẳng

Chương 574: Đồng đẳngChương 574: Đồng đẳng
Đồng đẳng
"Ta hiểu."
"Trọng điểm thứ ba của nguyên tắc thứ nhất là không ngừng dùng, lặp đi lặp lại sử dụng, chỉ khi không ngừng sử dụng, chỉ khi chuyên chú sử dụng, mới có thể chân chính nắm giữ, chuyển hóa thành năng lực của chúng ta. Nhiều người sẽ cảm thấy quá trình nỗ lực rất khổ, nhưng mà, tại sao không nghĩ đến ngọt lành sau khi hoàn thành?”
Đôi mắt của Chrismay sáng như trời sao:
"Lời nói của ngài giống như sao Bắc Cực chỉ đường, tựa như sấm sét của Thần Vương."
Valhein mỉm cười, nói: "Đây là ta nghiên cứu những gì vô số bậc thầy và thánh hiền trải qua, tổng hợp quy luật: Bọn họ vô cùng may mắn từ nhỏ phát hiện một loại nguyên tắc thứ nhất mạnh mẽ, vững tin vào nó, tiếp đó luôn làm việc đúng theo nguyên tắc thứ nhất của bản thân, cuối cùng, thành tựu siêu phàm, vinh quang muôn đời. Ta thì không may mắn như vậy, ta từ nhỏ rất bình phàm, nhưng mà, chỉ cần ta tìm được nguyên tắc thứ nhất của mình, rôi cứ thực hành thì ta có lẽ không thể trở thành siêu phàm, nhưng ta sẽ vô hạn đến gần siêu phàm, sẽ vượt xa ta của trước kia."
"Ngài là may mắn, cũng trí tuệ." Chrismay ánh mắt nóng cháy.
"Chúng ta đều là may mắn, tương lai của chúng ta khác nhau chỉ ở chỗ nhận phần may mắn này hoặc là ném đi." Valhein nói.
Chrismay siết chặt nắm tay nhỏ:
"Được ngài soi sáng, ta đã nắm chặt!"
"Thật là bé ngoan." Valhein mỉm cười.
Chrismay sóng mắt mênh mang, như sông nhỏ dập dờn, nhẹ giọng nói: "Ngài cũng chỉ là mười sáu tuổi, chỉ lớn hơn ta bốn tuổi."
Valhein ngây ra một lúc, mỉm cười, chỉ hướng dòng chữ trên bảng đen:
"Nguyên tắc thứ nhất là nội dung giảng bài tiết học đầu của ta, cũng là môn học thứ nhất trong ước mơ lúc nhỏ của ta, càng là bài học cuộc đời đầu tiên trong ước mơ của ta. Tiếc rằng bài học cuộc đời đầu tiên không có ai giảng thuật nguyên tắc thứ nhất cho ta, nhưng mà, từ nay vê sau không còn tiếc nuối gì nữa."
Chrismay chăm chú nhìn Valhein.
"Ngày này là ngày may mắn nhất trong đời ta. Ta tin tưởng, không nói đến Aristoteles, thậm chí là bậc thầy Plato hoặc bậc thầy Sokrates đều không thể dạy cho ta bài học cuộc đời đầu tiên quan trọng như vậy. Từ nay về sau, ngài là thầy suốt đời của ta." Trong giọng nói trong trẻo của Chrismay tràn ngập kiên định.
Valhein mỉm cười, không nói gì thêm, lớp học này vốn là đứng trên vai vô số người khổng lô, vượt qua thời đại này rất nhiều. Bao gồm Aristoteles xác định nguyên tắc thứ nhất' cũng chỉ là đang truy tìm nguyên tắc thứ nhất duy nhất, vĩnh hằng, tối cao trong trời đất chứ không thật sự mở rộng nguyên tắc thứ nhất. Nguyên tắc thứ nhất của đời sau càng đa dạng hơn nguyên tắc thứ nhất của Aristoteles.
Qua một hồi lâu, Chrismay hỏi: "Thầy Valhein, vậy rốt cuộc có nguyên tắc thứ nhất cao nhất nào không? Bản chất hơn cả bản chất ma pháp, là bản chất duy nhất của tất cả thế giới, nguyên tắc thứ nhất duy nhất?"
Valhein suy nghĩ một hồi, nói: "Đầu tiên, chúng ta có thể tin tưởng, thế giới này tồn tại một nguyên tắc thứ nhất cao nhất, chúng ta thậm chí có thể không ngừng truy tìm."
Chrismay gật mạnh đầu.
Valhein mỉm cười nói:
"Thứ hai, ngươi phải ghi nhớ trọng điểm thứ bốn khi học nguyên tắc thứ nhất là tán thành nhiều khả năng, giữ nhiều góc độ, tin tưởng hết thảy biến hóa, cho phép đối lập tôn tại. Chúng ta cho phép, tin tưởng, hoặc truy tìm nguyên tắc thứ nhất cao nhất, nhưng chúng ta cũng phải tin rằng thế giới này có lẽ không chỉ có một' nguyên tắc thứ nhất cao nhất trên tất cả."
Chrismay trâm tư.
Phòng học im ắng.
Valhein lấy ra sách ma pháp, bắt đầu nhớ lại quá trình mình vừa giảng thuật, tra khuyết bù sót, cũng đối chiếu lời đã nói, những gì làm và nghĩ, nhìn xem có chỗ nào không tốt thì ghi chú lại.
Chrismay không ngừng suy nghĩ, ngẫu nhiên viết vẽ trên sách ma pháp.
Qua thời gian hai tiết học, hai người mới sửa sang lại suy nghĩ của bản thân xong xuôi.
Valhein nhìn thoáng qua Chrismay:
"Vậy thì tiết học giảng đến đây thôi. Sắc trời đã tối, người nhà có đến đón ngươi không?"
Chrismay mắt lóe tia sáng nói:
"Người nhà sẽ khiến xe ngựa mà ta thường dùng đến đón tiếp ta, ngài yên tâm."
"Vậy là tốt rồi."
Chrismay thu hồi sách ma pháp, cung kính cúi đầu chín mươi lăm độ hướng Valhein, rồi đứng thẳng dậy nhìn nhau.
Trong mắt của Chrismay tràn ngập chân thành: "Cảm ơn thầy, đây là bài học đặc biệt nhất trong đời ta, một bài học của ngài đã mở ra cửa lớn thế giới mới cho ta."
Valhein nói:
"Tiếp theo hãy cố gắng tìm nguyên tắc thứ nhất của ngươi, tiếp đó nỗ lực đi làm. Đi, ta tiễn ngươi ra cửa."
"Vâng!
Chrismay khẽ ừ, cùng Valhein đi ra cửa.
dulius phát ra tiếng cười sang sảng hỏi:
"Chrismay, người mà ta đề cử không tệ chứ? Hết giờ dạy mà hai ngươi vẫn chưa đi ra thì ta biết ngay đã tìm đúng thầy cho con."
Chrismay mỉm cười dịu dàng nói:
"Hết thảy đúng như lời của ngài."
"Nếu con vừa lòng thì tốt quá rồi! Đi, chúng ta cùng đưa con ra cửa, xa phu của nhà con chắc đã sốt ruột chờ. Valhein, cảm ơn ngươi!" Julius lớn tiếng nói.
Valhein mỉm cười, không nói gì thêm.
dulius đang định đi lên theo kịp Valhein, phát hiện Valhein và Chrismay đi song song, nhỏ giọng tán gấu, Julius suy nghĩ một hồi, thả chậm bước chân, đi cách hai mét, yên lặng nghe.
Chrismay nói:
"Thầy, bốn yếu điểm đó, ta cứ cảm thấy cũng là nguyên tắc thứ nhất cực kỳ tinh thâm ở một vài lĩnh vực."
Bạn cần đăng nhập để bình luận