Thế Giới Của Các Vị Thần

Chương 186: Vết nứt

Chương 186: Vết nứtChương 186: Vết nứt
Vết nứt
"Ngươi đang nhục nhã ta hay đang nhục nhã gia tộc Agala?" Harnas bỗng nhiên đứng lên, hai tay vịn bàn.
Những người khác hơi nhíu mày, tuy rằng mọi người đều hiểu tâm trạng của Harnas, nhưng phản ứng như thế quá lớn.
Valhein nói:
"Ngươi nói không sai, nửa khúc biển tên, không khí như nhà ma, sâu bò tới bò lui trong phòng, bàn gỗ mục nát, cùng với rượu nho khó uống, ghế thiếu chân, tất cả đều đang nhục nhã gia tộc Agala.'
Đôi mắt Harnas đỏ ngầu, hai tay đè chặt mặt bàn:
"Ngươi thế nhưng dám nhục nhã gia tộc Agala! Ai cho ngươi lá gan?"
Sắc mặt của Valhein vẫn luôn không thay đổi:
"Ngươi uống say."
Harnas tức giận nói:
"Chú Feirste, chú cũng nghe rồi đấy! Nhà hàng Violet là lịch sử của gia tộc chúng ta, tổ tiên từng chiêu đãi vô số Anh Hùng, Truyền Kỳ, thậm chí Bán Thần trong gian phòng này! Vậy mà hắn yêu cầu sửa tên, hắn không phải đến hợp tác, hắn là đến khiêu khích! Ta muốn đi núi Chiến Thần kiện bình dân này!"
Trên mặt Feirste không có nụ cười, hắn bình tĩnh nhìn Harnas.
Feirste chậm rãi nói:
"Ta không cảm thấy Valhein nói sai câu nào."
Mặt Harnas đỏ rần.
Hắn quay đầu nhìn vê hướng phó hội trưởng thương hội Plato Naidl.
Naidl không nói một lời.
Kelton vội vàng giảng hòa:
"Ta nghĩ hai bên chắc là có hiểu lâm gì đó, chuyện này chúng ta có thể ngồi xuống bàn lại. Ngài Harnas, lúc trước ngài không nói không thể sửa tên, cho nên Valhein không rõ ràng.
Harnas quay đầu hỏi ngược lại:
"Ồ? Chiến sĩ Bạch Ngân tôn kính, ngài đang chỉ trích ta trước đó không nói rõ ràng?" Kelton cứng ngắc tại chỗ, không nói một lời.
Valhein nói:
"Ngài Harnas, ngài hiểu lầm Kelton, hắn không phải chỉ trích ngài trước đó không nói chuyện rõ ràng, hắn muốn nói là lúc trước và hiện tại ngài đều không nói rõ ràng tiếng người."
"To gan quá!" Harnas nương men say định la lối.
Valhein chậm rãi đứng lên, bưng lên ly rượu trước mắt, nói:
"Ta tới nơi này là vì nhấm nháp rượu ngon chứ không phải cãi lộn. Ta hy vọng, chúng ta có thể từ từ uống sạch rượu, tự nhiên mà vậy nhìn thấy đáy ly, chứ không phải chờ nó rớt xuống đất bể nát mới được thấy đáy ly."
Valhein nhìn thẳng vào mắt của Harnas.
"Như thế nào, ngươi muốn khiêu chiến vinh diệu của gia tộc Agala?"
"Vậy ngươi muốn khiêu chiến một vị ma pháp sư sao?" Valhein không chút khách khí hỏi ngược lại.
Ngay lúc này, cửa lớn đột nhiên bị đẩy mở.
"Harnas thân mến, sao ngươi lén chạy ra ngoài, ta ủa? Tướng quân Feirste, ngài Naidl, Valhein? Hôm nay là cuộc tụ hợp của người quen hay sao?"
Một thiếu niên tóc màu vàng nhạt đi vào, con ngươi màu xanh xám kinh ngạc nhìn chăm chú trong phòng.
Người phục vụ kia vội nói:
"Cậu chủ Harnas, không phải ta không ngăn trở, là cậu chủ Andrey sốt ruột tìm ngài, ta không dám ngăn."
Harnas nhẹ lắc đầu, mờ mịt chớp mắt, nhìn chằm chằm Andrey một lúc lâu sau mới nói:
"Ta giải quyết xong việc ở đây rồi sẽ vê tiệc rượu. Andrey, nguyện Thần Rượu ban cho ngươi một buổi tối tốt đẹp."
Andrey cười bước tới gân:
"Ta nghe thấy có người ở đây lớn tiếng kêu to, đêm đẹp này đã xuất hiện vết nứt. Nói đi bạn tốt của ta, có chuyện gì cùng nhau giải quyết, tiếp đó cùng nhau đi uống rượu."
Harnas chân chừ:
"Cái này"
"Ai có thể nói cho ta biết chỗ này phát sinh chuyện gì không?”
Andrey mỉm cười khéo léo nhìn quét mỗi người có mặt, động tác ưu nhã, tóc dài màu vàng nhạt giống như chứa ánh mặt trời, tỏa vâng sáng nhạt trong đêm tối. Lúc này Valhein không nói chuyện, mà là mở sách ma pháp ra, mở ra mô thức bí ẩn, lẳng lặng mở ra một phong tin nhắn ma pháp bắt đầu xem.
Harnas trở nên tỉnh táo hơn, lẩm bẩm:
"Được rồi, bạn của ta, ta biết ngươi là một thiên tài nhiệt tâm. Sự tình là như vậy “
Thế là, Harnas như trong miệng ngậm một chén đậu phộng, kể một tràng ngọn nguồn toàn bộ sự việc.
Valhein đã cất vào sách ma pháp, mỉm cười nhìn Andrey.
Andrey nghe xong thì buôn cười, vỗ nhẹ vai của Harnas, nói:
"Ta nói này bạn già, ta không dám tưởng tượng ngươi sẽ nổi giận với từ ngữ hài hước như vậy, nhà hàng tím, tu từ thật là xảo diệu. Được rồi, nó hơi cay nghiệt. Nhưng ta cho rằng là rượu ngon khiến ngươi mất khả năng phán đoán, nào, uống một ly thuốc tỉnh rượu."
Andrey nói xong, tay phải ánh sáng chợt lóe, hiện ra một bình thủy tỉnh cao 3cm màu trắng, đưa cho Harnas.
Harnas ngơ ngác nhận thuốc tỉnh rượu, liên tục liếc trộm Andrey, cuối cùng nhìn thấy một chiếc nhãn trong tay của hắn.
Harnas kinh ngạc hỏi:
"Cha của ngươi lấy chiếc nhẫn không gian kia cho ngươi dùng?"
Andrey mỉm cười nói:
"Nào có đáng gì, cha của ta cái gì cũng tốt, mỗi tội rất cưng chiều ta."
Harnas ngửa đầu uống thuốc tỉnh rượu, sau đó thở hắt ra, ánh mắt càng lúc càng trong suốt.
"Được rồi, bây giờ ngươi đã tỉnh táo, thấy chuyện vừa rồi thế nào?" Andrey vỗ vai của Harnas, tiện thể ngồi xuống bên cạnh hắn.
Một bên khác của Andrey là Kelton, cả người Kelton mất tự nhiên, dù sao đối phương là người thừa kế thứ nhất trong danh sách của gia tộc Anh Hùng, địa vị quá cao.
Trên mặt Harnas thoáng ửng hồng, sau đó cúi đầu quay mặt về phía Feirste, nói:
"Chú Feirste, vừa rồi ta thất thố."
Feirste gật đầu, nói: "Đều là người trẻ tuổi, thanh tỉnh thì tốt rồi."
Harnas ho nhẹ một tiếng, nói:
Vậy chúng ta hãy bàn bạc lại.'
Bạn cần đăng nhập để bình luận