Thế Giới Của Các Vị Thần

Chương 117: Hiên nhân Feynman (2)

Chương 117: Hiên nhân Feynman (2)Chương 117: Hiên nhân Feynman (2)
Hiên nhân Feynman (2)
Valhein đáp:
"Ta chỉ có thể chứng minh là tháng này ta bắt đầu sử dụng kỹ thuật Feynman, hơn nữa ta cũng có thể chứng minh, trong lớp chúng ta có lẽ không có ai từng nghe qua kỹ thuật Feynman, người nghe ta nói dạy để học' không ít hơn mười người."
Larens nói:
"Carlos đã chứng minh nguồn gốc phương pháp của mình, ngươi hãy nói nguồn gốc phương pháp của ngươi đi."
Tất cả giáo viên tập trung sự chú ý vào Valhein.
Valhein suy nghĩ một hồi, nói: "Trên thực tế, ta là một người rất vụng về, vụng tới mức độ nào? Ta đại khái nghe nói về kỹ thuật Feynman này từ bảy, tám năm trước. Chuyện là vầy, cha mẹ của ta luôn bận rộn, cho ta có nhiều thời gian nhàn rỗi, hễ rảnh là ta đi cảng Lion, đương nhiên, tên chính thức là cảng Pireas."
"Chư vị biết, cảng Lion có thể nói là cảng phôn hoa nhất Athens, thậm chí là toàn bộ Hy Lạp, nơi đó có dòng người phức tạp nhất thế giới. Bắc Âu, Lưỡng Hà, Ai Cập, La Mã, có Người Khổng Lồ, có Người Lùn, có tộc Long, có thần lùn, thậm chí, ta còn từng thấy ma quỷ một lần. Trong cảng Lion, ta nghe vô số chuyện, nhưng lúc nhỏ ta chỉ nghe thôi, trừ nghe ra không hiểu gì, mãi đến khi trong nhà của ta phát sinh kịch biến, kích thích, bắt đầu không ngừng suy ngẫm và học tập, nhớ lại nhiều việc."
"Trong đó một việc, là câu chuyện một thủy thủ kể. Hắn nói ở phương đông từng gặp một hiền nhân tên Feynman, hắn từng hỏi hiên nhân kia tại sao ngài có tri thức vô tận như vậy? Hiền nhân tên Feynman nói cha của ngài có một thói quen, vô luận ban ngày ngài học được cái gì, cha của ngài bắt ngài buổi tối phải thuật lại, phải giảng sao cho người cha không biết chữ hiểu được tri thức mà ngài đã học. Cứ thế năm từng năm qua đi, Feynman phát hiện chính mình có tài học hơn, có trí tuệ hơn xa bạn cùng lứa."
"Tháng trước, ta nhớ lại câu chuyện này trong cơn thống khổ. Ta hoàn toàn không cách nào phán đoán câu chuyện đó là thật hay giả, nhưng vì học tập, ta cũng chỉ có thể nhắm mắt làm liều, sử dụng phương pháp học tập này, dạy cho người khác tri thức trọng yếu. Kết quả, chư vị cũng biết, thành tích của ta bắt đầu nâng cao, tiếp đó, ta muốn chia sẻ phương pháp này cho tất cả ma pháp sư, mới đưa đơn xin huy chương Ma Nguyên với Hội Nghị Ma Pháp."
Larens nói:
"Câu chuyện của ngươi nghe hay hơn Carlos nói." Valhein mặt không đổi sắc đáp:
"Bởi vì ta nói đúng điều mình trải qua."
Larens nói:
"Xét thấy loại ma pháp thổ lộ sự thật, phát hiện nói dối bị ảnh hưởng từ người thi pháp, khó mà giữ công bằng tuyệt đối, cộng thêm có lẽ sẽ ảnh hưởng đầu óc con người, không đến lúc cực kỳ bất đắc dĩ thì chúng ta sẽ không sử dụng. Cho nên, Valhein, ta đại biểu phòng giáo vụ Học viện Plato, hy vọng ngươi nói lời thật. Chỉ cần ngươi chịu nhận sai, rút vê văn chương đưa lên Hội Nghị Ma Pháp, chúng ta nhất định sẽ xử lý khoan hồng. Dù sao, ngươi đã từng lập công lao cho Học viện Plato.'
Valhein kiên định nói:
“Ta không sai."
Larens hiên hòa nói:
"Dù tất cả mọi người tin tưởng ngươi, nhưng phương pháp mà ngươi đưa lên muộn hơn Carlos ba ngày, phương pháp của ngươi cũng tuyệt đối không thể nào được đến huy chương Ma Nguyên. Trừ phi, ngươi có thể tìm được thủy thủ kia."
"Ta không tìm được.
Larens nói:
"Như vậy, chúng ta chỉ có thể nhận định, người nộp văn chương lên trước là tác giả thật sự, còn ngươi, hoặc là kẻ ăn cắp, hoặc là người phát hiện sau."
Valhein cười cười, nói:
"Sư phụ nói hay lắm. Trên thực tế, ta hiện tại có ba loại thân phận chưa xác định, kẻ ăn cắp, người phát hiện sau, người phát hiện trước, nhưng vô luận là ta hay Carlos đều lấy không ra chứng cứ chứng minh. Chư vị, ta không nói sai chứ?”
Valhein thản nhiên nhìn về phía tất cả giáo viên.
Không có người phản đối.
Valhein nói: "Ta có thể xem phương pháp mà Carlos đưa lên không? Nếu phương pháp của hắn hay hơn, hoàn thiện hơn ta, có lẽ ta sẽ không thừa nhận mình là kẻ cắp, nhưng mà, ta nhất định sẽ thừa nhận ta là người phát hiện sau, Như vậy, mặc kệ cuối cùng kết quả như thế nào, danh dự của Học viện Plato sẽ không bị bất cứ tổn hại."
Một số giáo viên lộ vẻ mặt kinh ngạc, xem ra Valhein sớm phát hiện then chốt của sự việc.
"Được, dù sao Carlos đã xem phương pháp của ngươi."
Larens lại vung tay lên, ánh sáng xanh lần nữa rơi xuống sách ma pháp của Valhein. Valhein mở sách ra, đọc kỹ toàn bộ phương pháp của Carlos.
Hắn đọc đi đọc lại năm lần.
Xem xong, Valhein thở phào một hơi.
Valhein sử dụng kỹ thuật Feynman hơn năm năm.
Nội dung trong bài bản thảo của Carlos ở trong mắt người khác có lẽ không khác nhiều với kỹ thuật Feynman, nhưng ở trong mắt Valhein thì hoàn toàn khác hẳn.
Valhein nhìn sách ma pháp, mãi không lên tiếng.
Mọi người đều đang đợi Valhein.
Qua nửa tiếng, khóe môi Valhein cong lên, ngước đầu lên, cất cao giọng nói:
"Bậc thầy Larens, ta cho rằng, là Carlos ăn cắp phương pháp của tai"
Gregory cao giọng quát, trừng Valhein:
"Ai cho ngươi lá gan ô miệt học sinh của ta?!"
Người đàn ông trung niên vóc dáng vạm vỡ này càng giống chiến sĩ chứ không phải ma pháp sư.
Nhiều giáo viên có mặt đều sắc mặt âm trâm, không vui nhìn Valhein.
Chỉ riêng mình Niedern thở ra.
Valhein dám nói như vậy thì chứng minh có phương pháp giải quyết.
Valhein nhìn vê hướng Gregory, hỏi:
"Ai cho ngươi trí tuệ phán định kết quả sớm như vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận