Thế Giới Của Các Vị Thần

Chương 805: Cảm động (2)

Chương 805: Cảm động (2)Chương 805: Cảm động (2)
Không cổ vũ cho Valhein thì cổ vũ cho ai nữa chứ?
Ma pháp sư phát điên.
Tiếng cổ vũ không ngừng vang vọng trên bầu trời sân thi đấu thể dục.
Ba mươi mốt tuyển thủ chạy cự ly dài khác vừa nhìn chằm chằm bóng lưng Valhein vừa cắn răng chạy theo nhịp điệu bài bản của mình.
Nhưng bọn họ càng chạy thì càng đuối sức, chỉ có thể trừng mắt nhìn Valhein cách mình ngày càng xa, ngày càng xa.
Từ đầu đến cuối Valhein không hề giảm tốc độ, vẫn luôn bốc lên làn gió lốc, bụi vẫn hất lên nhè nhẹ ở phía sau.
Gerner vừa chạy vừa tính toán, thành tích bình thường của quán quân chạy ba ngàn mét nằm trong khoảng ba phút ba mươi giây, thành tích tốt nhất của mình là ba phút mười giây, Valhein có lẽ sẽ không quá nhanh, ở giai đoạn cuối sẽ giảm bớt tốc độ...
Nghĩ tới đây, Gerner bị tiếng hoan hô vang dội đột nhiên ồ lên làm cho giật mình, ánh mắt cấp tốc tập trung lại.
Valhein đã vượt qua vạch đích, hai tay giang rộng đón lấy dải lụa màu.
"Này..."
Gerner choáng váng.
Gần một phút rưỡi, tức là toàn bộ chặng đường ba ngàn mét này tốc độ trung bình của Valhein cũng không hề thua kém khi chạy hai trăm mét bao nhiêu.
Nhóm tuyển thủ còn lại lộ ra biểu tình khó chịu, Valhein không chỉ vượt qua tốc độ cơ thể của bọn họ, mà còn vượt qua cả tốc độ suy nghĩ.
Không đợi suy nghĩ rõ ràng thì Valhein đã giật cúp rồi.
Cái này thì còn chạy gì nữal
Tốc độ của mười mấy tuyển thủ chợt giảm bớt, hơi thở rối loạn, nhịp chân lộn xôn, toàn bộ tiết tấu đều hỗn loạn.
Nhưng mười mấy tuyển thủ còn lại lại đột nhiên tăng tốc.
Có người vẻ mặt kiên định, có người nghiến răng nghiến lợi, có người căm hận, nhưng bọn họ có một điểm giống nhau.
Không khuất phục.
Không thể giành được giải quán quân thì sao chứ?
Ngay cả ma pháp sư cũng có thể so với Heracles thì sao? Ngay cả chỉ có thể giành á quân thì sao chứ?
Nhưng nếu đã thua thì nhất định phải càng gần với thành công hơn, phải chắc chắn rằng mình đã làm được tốt nhất!
"A...
Euckeno đột nhiên gào to một tiếng, da toàn thân ửng đỏ, không biết kích hoạt thiên phú gì, đột nhiên vượt lên trước mặt mọi người, càng lúc lại càng nhanh hơn.
Gerner đỏ mắt.
Mình được hai giải á quân đã đủ khuất nhục rồi, nếu như biến thành quý quân hoặc thậm chí là top tám, ngay cả á quân cũng không lấy được thì sau này làm sao dám xưng là con của Bắc Phong nữa chứt
Tốc độ của Gerner lần thứ hai nâng cao.
Mắt Eugene trợn tròn.
So không lại Valhein cũng thôi đi, lại còn không thể so với các ngươi sao?
Ba người vượt xa những tuyển thủ khác, thành công xếp thứ hai đội ngũ.
Valhein xếp thứ nhất, lúc này đang kéo duỗi.
"Cố lên!"
"Cố lên!"
Là khán giả cổ vũ Valhein rất lâu, lúc này đã chuyển sự chú ý lên ba người, đang cổ vũ bọn họ.
Một vài khán giả cảm thấy không thoải mái cho lắm, cứ quái quái chỗ nào đó, thi đấu không phải đã kết thúc rồi à, vì sao mọi người vẫn còn hưng phấn như thế chứ?
Rất nhiều người suy nghĩ một chút, đột nhiên nghĩ tới những tình cảnh từng diễn ra, ví dụ như có tuyển thủ chạy trước đột nhiên ngã nhào bị thương, ví dụ như có người lớn tuổi tham gia chạy cự ly dài, cho dù bọn họ bị bỏ lại rất xa, cho dù cuối cùng đã không thể chạy nữa mà chỉ có thể đi, thậm chí còn phải nhờ vào người khác dìu dắt nhưng bọn họ vẫn kiên trì đi tới đích, hoàn thành phần thi.
Những khi đó sẽ không có ai cười nhạo bọn họ, không ai chán ghét bọn họ, ngược lại sẽ dành thiện ý rất lớn mà cổ vũ bọn họ, tiếng hoan hô mà bọn họ nhận được thậm chí còn nhiều hơn cả quán quân.
Một màn trước mắt quả thực quá giống với trước kia.
Rất nhiều khán giả đột nhiên cảm thấy xúc động, đúng vậy, quán quân đã chạy xong từ một phút trước rồi, nhưng bọn họ thì chỉ mới bắt đầu chạy nước rút mà thôi, vẫn không hề từ bỏ, loại tinh thân này không phải rất đáng quý sao? Vì vậy ngày càng nhiều khán giả cổ vũ những tuyển thủ còn lại.
Tiếng cổ vũ thiện ý truyền khắp toàn trường.
Euckeno, Eugene và Gerner hoàn toàn không chú ý tới bên ngoài, chỉ cắm đầu chạy, chạy, cố sức chạy!
Tuyệt đối không chịu thual
Cuối cùng Euckeno dùng chút ưu thế nhỏ phá tan giới hạn.
Eugene theo sát phía sau, mà Gerner thì chỉ chậm hơn Eugene nửa bước mà thôi.
Khán giả toàn trường phát ra tiếng gào rú kích động, tựa hồ thấy được ba cụ già trăm tuổi vì hoàn thành giấc mộng chạy cự ly dài thời trẻ mà tập tễnh vượt qua vạch đích.
Ba người thở phào một hơi, nhưng cứ cảm thấy hoảng loạn kéo dài từ ngực tới tận cổ họng.
Bọn họ vừa đi vừa nhìn về phía khán giả, ba người đều có thiên phú thính lực và thị lực, nghe thấy từng lời an ủi, nhìn những gương mặt đồng tình kia, cả ba thực sự muốn chết đi cho rồi.
Thiên tài kiêu ngạo của một gia tộc Bán Thần và hai gia tộc Anh Hùng từ khi nào suy bại đến mức cần mấy triệu người thương xót như vậy chứ?
Thành tích của bọn ta tuyệt đối đã vượt qua quán quân lần trước!
Các ngươi khóc cái gì chứ?
Người nên khóc là bọn ta có được không?
Vành mắt Gerner vô thức đỏ ửng.
Trước kia mỗi khi thi chạy đều cảm thấy thật vui sướng.
Vì sao không tìm được cảm giác đó nữa chứ?
Là vì trưởng thành nên chết lặng rồi sao?
Không, là vì Valhein!
Hiện giờ ngay cả top ba cũng không vào được rồi!
Tầm mắt mông lung của Gerner rơi vào trên người Valhein.
Gerner thở dài một tiếng, than thở chậm rãi đi tới.
Khán giả và điện thần không hiểu được nội tâm của ba vị quý tộc, nghi thức trao giải được tiến hành bình thường.
Sau khi nghi thức trao giải mười sáu người mạnh nhất kết thúc, người chủ trì đột nhiên nhìn Gerner, hưng phấn tuyên bố: "Trận thi đấu vừa nấy mọi người cũng đều nhìn thấy, chúng ta đều xúc động với hình ảnh lao tới trước của ba tuyển thủ này. Valhein sớm giành được quán quân thì sao chứ? Bọn họ không hề từ bỏ, không hề nhụt chí! Một ông cụ hiền lành đã tới tìm bọn ta, hi vọng bọn ta có thể để cả ba người cùng nhận thưởng và đứng chung một chỗ với quán quân. Sau khi xin ý kiến của tất cả trọng tài và điện thần, ta đại diện cho các điện thần và trọng tài tuyên bố, xét thấy ba người đã mang tới một phần chạy cự ly dài đặc sắc, rung động khán giả toàn trường, bọn ta đồng ý với thỉnh câu của ông cụ, sẽ dành cho tuyển thủ hạng tư Gerner một phần thưởng đặc biệt! Hãy cho người chiến thắng của chúng ta một trận hoan hô đi nào!"
Khán giả toàn trường lớn giọng hoan hô.
Nước mắt vẫn luôn đảo trong mắt Gerner rốt cuộc tràn mi.
Này không phải giải đặc biệt, này là giải an ủi
Đối với gia tộc Bắc Phong thì đây đúng là mất mặt.
Ta không muốn lĩnh giải an ủi!
Ta chỉ muốn quán quân thôi.
Nhưng mà các điện thần liên hợp tuyên bố, không dám không đi lãnh thưởng.
Gerner lại một lần nữa nhìn bóng dáng Valhein.
Tức tới run rẩy bật khóc.
Valhein, cha ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận