Thế Giới Của Các Vị Thần

Chương 637: Giúp đỡ

Chương 637: Giúp đỡChương 637: Giúp đỡ
Giúp đỡ
"Đừng quên, nếu như ngươi không kiếm đủ công trạng trong trận chiến này, một khi bại lộ thân phận thì sau đó tuyệt đối sẽ không thể dùng phương pháp tương tự, có khả năng sẽ vĩnh viễn không tích đủ quân công rửa sạch tội danh." Julius nói.
"Đây là chuyện mà mấy lão già kia cần phải suy nghĩ, ta tin tưởng chỉ cân bọn họ muốn ta về thì nhất định có thể tìm được biện pháp. Ta sẽ đi đồng bằng Marathon." Valhein nói.
dulius lộ ra ánh mắt ai oán nói: "Lẽ nào ngươi cứ vậy rời khỏi ta sao?”
"Đừng nói nhảm, lập tức đưa cho ta một phần tiên hàng, bằng không vương quốc Người Lùn sẽ giết tới trước mặt ngươi đấy." Valhein nói.
"Trước tiên cho ngươi năm vạn đi. ." Julius nói được phân nửa thì bị ánh mắt lạnh băng của Valhein bức ép dừng lại.
"Mười vạn?”
Ánh mắt Valhein vẫn lạnh băng như cũ.
"Mười lăm vạn? Không thể nhiều hơn nữa."
"Được rồi được rồi, hai mươi vạn." Julius bất đắc dĩ nói.
"Trước tiên là hai mươi vạn. Hai tháng sau, ta muốn thấy thêm hai mươi vạn nữa. Ta tin tưởng sau khi ta trở thành Vua Giác Đấu, cửa hàng vũ khí của chúng ta sẽ buôn bán rất thịnh vượng.' Valhein nói.
"Chưa chắc đi?"
"Ngươi làm tượng của ta và Commodus đặt ở trước cửa hàng vũ khí, nói rằng đây là cửa hàng vũ khí được hai vị Vua Giác Đấu đề cử, ta tin tưởng nhất định sẽ có hiệu quả." Valhein nói.
"Ngươi đúng là thiên tài thương nghiệp. Hay là ngươi dẫn theo ta cùng đi phát tài đi, ngươi nhất định sẽ trở thành Hy Lạp... không, khẳng định sẽ trở thành người giàu nhất thế giới, ta chỉ cần trở thành người giàu nhất Hy Lạp là đã thỏa mãn rồi." Julius cười tửm tỉm nói.
"Người giàu nhất thế giới? Đó là một mục tiêu nhỏ rất tốt, có điêu mục tiêu trước mắt của ta hiện giờ vẫn là Truyền Kỳ. Ngươi mau đi lấy tiền đi, đừng có nghĩ tới chuyện kéo dài. Ta cho ngươi hai tiếng đồng hồ đấy, không kiếm được tiền thì ta sẽ thiêu rụi đấu trường." Valhein nói.
"Ta đi ngay đây!" Julius không ngờ chút tâm tư nhỏ của mình lại bị Valhein nhìn thấu, vội vàng chạy đi. "Khi nào chúng ta đi?" Valhein hỏi.
Eculid nhún vai nói: "Này không phải chuyện quan trọng gì cả, khi nào đi cũng chả sao. Ta cho rằng chúng ta sẽ không ảnh hưởng tới tình hình cuộc chiến, lần này ta tới chiến trường sớm cũng chỉ làm tham mưu mà thôi, so với chiến đấu, ta lại càng yêu thích vẽ hình học dưới ánh mặt trời hơn.”
"Không phải ngài muốn thăng lên Thánh Vực à?" Valhein nghi hoặc nhìn Eculid.
Eculid cười xấu hổ nói: "Tích lũy của ta còn kém một chút, thế nhưng chỉ cần ta hiểu được chân lý thuộc về mình thì sẽ thăng cấp lên Thánh Vực, con đường tương lai là một mảnh bằng phẳng, sẽ không thua kém ba tên kia."
"Chiến đấu cũng có thể giúp ngài thăng lên Thánh Vực." Valhein nói.
Eculid trợn trắng mắt, khinh thường nói: "Đừng dùng lời lẽ này khuyên ta, không có tác dụng đâu, ta cần nghe những thứ căn bản, là căn bản ấy."
"Nếu như ngài có thể thu lại ánh mắt khinh thường, tự mình suy ra căn bản trong lời nói của ta thì có lẽ sẽ dễ hiểu hơn." Valhein nói.
Eculid lập tức vuốt chòm ria mép đen thùi, gật đầu nói: "Ừm, ngươi nói như vậy rất chính xác, ta phải thay đổi suy nghĩ của mình, ta nên giống như ngươi nói, không quản người khác nói gì ta cũng phải thử tự mình tìm ra căn bản chứ không phải dựa vào người khác nói căn bản cho ta nghe."
Valhein gật đầu, thâm nghĩ nhóm ông lớn này thật sự lợi hại, tư duy đều mạnh mẽ đến vậy.
"Ta sớm đã định là mai sẽ đi, bởi vì có lẽ phải tới tối thì đặc sứ mới có kết quả. Lỡ như Spartar từ bỏ xuất binh thì có lẽ ngươi sẽ không ra chiến trường được, ta phải đưa ngươi vào thành bang khác. À đúng rồi, cái người kia..."
Eculid liếc nhìn sách ma pháp, từ nhẫn không gian lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ, lộ ra vẻ hâm mộ nói: "Đây là Aristoteles đã thua ngươi, tương đương một ma pháp khí Truyền Kỳ, đến khi nào ta mới có thể giàu như vậy chứ, thật là nhiều tiền..."
Valhein dở khóc dở cười nhìn Eculid, trong mắt hắn giống như có đồng vàng đại bàng bay lượn.
"Hắn là chiếc xe ngựa ma pháp kia đi?" Valhein hỏi.
"Ta chính là ngồi chiếc xe ngựa ma pháp này cùng đặc sứ tới Spartar.' Eculid nói.
"Có điều, ngài là ma pháp sư Hoàng Kim, hơn nữa còn là ma pháp sư Hoàng Kim đứng đầu, không nên thiếu tiên mới đúng." Valhein nói.
"Ma pháp sư Hoàng Kim sao lại không thiếu tiên chứ? Ta mỗi ngày đều tìm kiếm chân lý của thế giới, làm gì có thời gian dùng ma pháp để kiếm tiền. Nhưng không có tiền thì ta không thể tìm kiếm chân lý thế giới càng tốt hơn. Nếu như ta có vô số tiền tài, ta có thể để mọi người phụng sự cho ta, cùng giúp ta tìm kiếm chân lý của thế giới! Thế nhưng ta sợ nếu đi kiếm tiền thì sẽ không có sức lực và tâm tư tìm kiếm chân lý, vì thế ta nghèo." Eculid thực bất đắc dĩ.
Valhein suy tư hồi lâu, chậm rãi nói: "Ngài nói có vẻ rất hợp lý. Như vầy đi... chờ ta trở lại Athens, trước tiên sẽ tài trợ cho ngài mười vạn đồng vàng đại bàng, ngài có thể tùy ý dùng số tiền này để tìm kiếm chân lý thế giới. Đương nhiên, ngài cần ghi chú lại công dụng của mỗi khoản tiền."
"Thật sao? Rất cám ơn ngươi, xem ra phần lớn những lời đồn đãi về ngươi ở trong học viện đều là giả dối! Ghi chú lại hoàn toàn không thành vấn đề, ta thích ghi chú lại phần lớn mọi chuyện, lúc cần thì có thể lật ra xem lại." Hai mắt Eculid tỏa sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận