Thế Giới Của Các Vị Thần

Chương 403: Truyền thuyết cựu thần (2)

Chương 403: Truyền thuyết cựu thần (2)Chương 403: Truyền thuyết cựu thần (2)
Truyền thuyết cựu thần (2)
"Ba vị hãy ngồi chiếc xe đầu tiên đi, ta và Valhein sẽ ngồi chiếc thứ hai." Rollon cười nói.
"Không không không, ngài và ma pháp sư tôn quý không thể ngồi chiếc xe thứ hai được, nhất định phải ngồi chiếc thứ nhất." Casona lập tức cung kính nói.
"Đúng vậy, xin hai vị hãy ngồi chiếc thứ nhất." Colbert hùa theo.
Glore cũng gật đầu.
Valhein hơi kinh ngạc, không ngờ ba chiến sĩ Hắc Thiết xa lạ lại cung kính với mình như vậy, vốn cho rằng nhóm chiến sĩ kiêu căng khó thuần có kinh nghiệm phong phú này sẽ khinh thường ma pháp sư mười mấy tuổi như mình.
Rollon cũng không từ chối, cười nói: "Được, bọn ta ngồi chiếc thứ nhất, ba vị xin chịu oan ức một chút, ngồi chiếc thứ hai."
"Không oan ức.' Ba chiến sĩ Hắc Thiết cung kính nói.
Xe ngựa khởi động, ba chiếc xe ngựa chầm chầm tiến tới, chiếc xe ngựa trống thứ ba là xe ngựa của HIII.
Trên xe ngựa, Rollon nhỏ giọng hỏi: "Ngươi không thấy được bộ dáng của bọn họ khi nghe nói ngươi là ma pháp sư mới mười sáu tuổi đâu, bộ dáng vểnh mũi lên trời của ba chiến sĩ kia chỉ kém muốn hung ác đập ngươi một trận thôi. Trên đường tới đây cả ba người bọn họ đều nói muốn thử ma pháp của ngươi, cứ như lũ quỷ đói chờ đợi được gặm cắn bữa tiệc lớn vậy."
"Bọn họ thay đổi từ khi nào?" Valhein hỏi.
"Khi thấy chiếc xe ngựa treo huy chương gia tộc Pandion của ngươi." Rollon nhịn không được cười nói: "Sau khi ta nói chiếc xe ngựa kia là của ngươi, ba chiến sĩ kia giống như nháy mắt biến thành chiến sĩ Bạch Ngân vậy, sắc mặt giống như hiện lên một tâng thần lực hộ thể màu bạc trắng. Đám thô lỗ này không biết kính nể ma pháp sư, nhưng hiểu được sự mạnh mẽ của gia tộc Bán Thần."
"Đây là chuyện tốt đối với giải đấu. Bằng không sẽ không thể nào thiếu được một chút tranh đấu." Valhein nói.
"Thật ra ta lại muốn bọn họ khiêu chiến ngươi, sau đó nhìn gậy xương của Địa Ngạo Thiên chỉa vào cổ bọn họ, vẻ mặt của bọn họ khi đó nhất định rất đặc sắc. Có điều Địa Ngạo Thiên của ngươi có thể hơn lão Hắc Thiết chứ? Ta cũng có chút không nắm chắc." Rollon nói.
"So với lão Hắc Thiết lợi hại nhất có lẽ cũng không kém nhiều." Valhein nói. "Có Địa Ngạo Thiên ở, chúng ta chẳng khác nào tăng thêm một chiến hữu, có ưu thế rất lớn. Đặc biệt là cuộc chiến tiểu đội quán quân cuối cùng, hai bên chắc chắn sẽ xuất hiện tình trạng giảm quân số, Địa Ngạo Thiên sẽ là sức mạnh mang tính quyết định." Rollon nói.
"Cuộc chiến trong trận đấu thành bang rất khốc liệt à?"
"Chỉ có thể nói là xem vận may, may mắn thì sẽ bình yên vô sự, nếu vận may không tốt thì thậm chí sẽ có người phải chết. Ma thú Thanh Đồng mạnh cỡ nào cũng sẽ có điểm yếu. Nhưng nếu gặp phải tù binh hoặc tù nhân mạnh thì có thể sẽ bị loại sớm. Về phần trận chiến tranh giành quán quân cuối cùng, nếu là quý tộc có giao tình với nhau thì sẽ lén giao dịch trước trận chiến. Nếu là quý tộc có thù hận thì sẽ xảy ra tử chiến thảm thiết." Rollon lắc đầu.
"Lần này trong số quý tộc dự thi, có kẻ thù của gia tộc ngươi không?”
Rollon cười khổ nói: "Có, hai nhà. Đây cũng là nguyên nhân mà ta tìm ngươi, Địa Ngạo Thiên của ngươi thật sự quá mạnh."
Valhein gật đầu.
Không bao lâu xe ngựa dừng lại, mọi người xuống xe, đi tới cửa hông đấu trường Athens.
Valhein nhìn quanh, bức tường bao bên ngoài đấu trường Athens cao lớn sừng sững như ngọn núi, che khuất cả ánh sáng mặt trời, bóng người màu đen trải trên mặt đường làm nó càng trở nên âm u lạnh lếo hơn.
Cách đó không xa, một cụ già lưng còng chậm rãi đi tới, tay cầm một chiếc móc sắt dính vết bẩn đỏ thẩm.
"Chúng ta vào trong đi, nếm thử bữa sáng của võ sĩ giác đấu." Rollon nói.
Nhóm năm người tiến vào cửa hông đấu trường, ngọn đèn ma pháp u ám chiếu sáng hành lang.
"Nơi này là khán đài bên dưới, để tiết kiệm nên đèn ma pháp được điều chỉnh khá mờ..." Rollon vừa đi vừa kiên nhẫn giải thích với Valhein.
"Tới nhà ăn rồi."
Đi qua đoạn hành lang tối tăm, mọi người đi tới một căn phòng không quá u ám, bày biện nơi này giống như bị nhuộm đen vậy, gần như chẳng thấy nổi phần dưới của mặt gỗ.
Cả trăm người đang ngồi ở các nơi, có người lẳng lặng ăn cơm, có người cười cười nói nói, có người không biết đang mắng chửi gì đó.
"Đi thôi, chúng ta đi lấy cơm. Võ sĩ giác đấu bình thường chỉ có thể ăn cháo lúa mạch, tốt hơn một chút thì có thể thêm bột xương tinh luyện, võ sĩ giác đấu giỏi nhất thì có thể ăn thịt bò. Trước mỗi trận đấu thành bang, chúng ta dùng cơm với tiêu chuẩn cao nhất, hơn nữa tất cả mọi mặc ăn uống nghỉ ngơi đều dựa vào tiêu chuẩn võ sĩ giác đấu, này coi như là sự tôn trọng cơ bản nhất dành cho võ sĩ giác đấu." Năm người cầm chén sành lớn trong tay, xếp hàng đi lấy cơm.
Việc lấy cơm cũng không có gì đặc biệt, đầu bếp thường trực tiếp múc cháo thịt bò lúa mạch bột xương vào chén, thỉnh thoảng sẽ ngừng lại để nhìn người lấy cơm.
Lúc tới phiên Valhein và Rollon, đâu bếp chăm chú nhìn một chút mới múc đây cháo cho hai người.
"Chắc nghi ngờ hai ta là đám nhóc xin cơm..." Rollon cười nói.
Năm người tìm một cái bàn trống, chậm rãi ăn.
Valhein húp một ngụm cháo, có vụn thịt bò nhỏ, còn có thịt cá, chỉ là vị khá thô cứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận