Thế Giới Của Các Vị Thần

Chương 423: Độc ma (2)

Chương 423: Độc ma (2)Chương 423: Độc ma (2)
Độc ma (2)
Vì thế, Valhein lại tiếp tục uống một lượng lớn lòng trắng trứng, đồng thời không ngừng dẫn nước ra.
Để tránh chính mình bị mất nước quá độ, Valhein đặc biệt điều chế hỗn hợp nước đường và muối, trong không gian phế tích có đầy đủ nguyên liệu.
Không bao lâu sau, căn phòng toàn mùi thối đã hoàn toàn bị mùi thơm bao trùm.
Lăn qua lăn lại hồi lâu, Valhein lấy thuốc giải độc bình thường trong không gian phế tích ra, uống từng lọ một, khi số lượng đạt tới mức nguy hiểm thì dừng lại.
Chờ đến khi hiệu quả thuốc giải độc qua đi, Valhein một lần nữa uống sữa dê, lòng trắng trứng và máu khử độc.
Cuối cùng, Valhein lấy ra lọ thuốc giải độc thứ ba mà Lake cho mình.
Valhein đưa lọ thuốc giải độc lớn cỡ ngón tay cái tới trước mắt, trong đầu hiện lên những hình ảnh ngày xưa khi ở cùng Lake, hé miệng, uống sạch.
"Các ngươi muốn giết ta trên đấu trường chứ không phải giết ở đây, đây chính là chút hi vọng sống của ta! Hơn nữa ta có ba loại huyết mạch sức mạnh, có nhiều thiên phú, cũng có thể kháng lại phần lớn độc mail"
Valhein lập tức tiến vào không gian phế tích, hiến tế tất cả đồ dùng có thể hiến tế, đáng tiếc là không có thiên phú chống lại chất độc, đều là thể chất chiến đấu và thiên phú liên quan tới hệ mộc.
Theo nghiên cứu của giới ma pháp, thiên phú hệ mộc có một loại thiên phú có thể kháng cự được những loại chất độc nhẹ, bởi vì độc trong ma pháp thuộc về sức mạnh hệ mộc.
Cùng lúc đó, ở căn phòng của Rollon xa xa.
"Hở, ai vậy?"
Rollon mơ mơ màng màng mở mắt, nhìn thấy một bóng người cầm đèn ma pháp trên tay.
"Thiếu gia, là ta, Turner."
Rollon sửng sốt hồi lâu mới chậm rãi ngôi dậy, đang định mở miệng thì phát hiện bóng người quen thuộc đứng ở ngoài cửa.
Rollon vội đứng dậy.
"Ngài Leopold." Rollon nói, nghi hoặc nhìn ông nội mình.
Ánh sáng của đèn ma pháp rất sáng, nhưng căn phòng thì rất tối, vì thế Rollon không thể nhìn rố gương mặt của ông mình.
Leopold nhìn sang lão Turner.
"Ngươi đi ra ngoài trông coi đi.”
"Vâng, thưa ngài." Lão Turner đặt đèn ma pháp tại chỗ rồi rời khỏi phòng.
"Nghe nói, ngươi vừa cúi đầu với một dân thường?" Leopold đứng ngoài cửa hỏi.
"Ta không có!" Một luồng lửa giận phừng thẳng lên đỉnh đầu Rollon.
"Vậy sao hắn không cúi đầu trước ngươi?" Leopold hỏi.
"Hắn là bạn của ta, Lake không phải!" Rollon tức giận nói.
"Hắn là dân thường." Giọng điệu của Leopold vẫn luôn bình tĩnh như thế, gương mặt hắn vấn luôn giống như một bức tượng đá điêu khắc, cứng rắn tới chói mắt.
"Hắn đã cứu mạng ta, giúp gia tộc Rollon đạt tới vinh quang!" Rollon nói.
"Mục tiêu của ma pháp sư Ai Cập kia, từ đầu đến cuối vẫn chính là hắn, ngươi chưa từng gặp phải nguy hiểm tới tính mạng." Leopold lạnh nhạt nói.
"Có ý gì?" Rollon cảm thấy bất an.
"Ngày hôm qua hỏi ngươi, ngươi vẫn chưa trả lời đấy."
"Trả lời cái gì?"
"Còn muốn quay lại Học viện Quý Tộc hay không?”
Trong bóng tối, Leopold giống như Người Khổng Lồ đứng ở cửa, bao trùm lấy Rollon.
"Không quản ta có muốn hay không, đã không thể quay về đó nữa rồi." Rollon nói.
"Ta đang hỏi, ngươi có muốn quay lại Học viện Quý Tộc hay không?" Âm thanh Leopold nặng nề hơn.
Trái tim Rollon đập thật mạnh, nhìn ông nội, giống như trở về đại sảnh trong nhà cổ gia tộc, toàn thân lạnh lẽo.
"Muốn." Rollon thành thật trả lời.
"Ta có thể để ngươi trở lại." Leopold nói.
"Thôi bỏ đi, cho dù ngươi thật sự có thể để ta quay lại thì ta cũng không rời khỏi Học viện Plato. Hiện giờ gia tộc đã không còn như năm xưa, ngươi lấy cái gì để ta trở về chứ? Cho dù trở lại Học viện Quý Tộc, ta sẽ lại bị đám người đó tấn công, sau đó lại quyết đấu, rồi lại rời đi sao? Gia tộc Baynes chỉ hận không thể chém ta thành muôn mảnh!" Rollon tự giêu nói.
"Nếu gia tộc Baynes đồng ý hòa giải thì sao?" Leopold nói.
"Hơn nửa đêm ngài tới đây đánh thức ta là vì muốn kể chuyện cười à?" Rollon nói.
"Chỉ cần ngươi giành giải quán quân trận sau, làm chuyện mà một quý tộc nên làm thì có thể trở lại Học viện Quý Tộc, sẽ không có bất kỳ người nào tới gây chuyện phiên phức với ngươi nữa.' Leopold nói.
"Rốt cuộc ngài có ý gì? Ta không tin gia tộc Baynes dễ dàng từ bỏ hận thù như vậy. Trừ phi, ngài và gia tộc Baynes đã đạt thành hiệp nghị gì đó." Ánh mắt Rollon tràn đầy cảnh giác.
"Nói đúng hơn là rất nhiều quý tộc của thành Athens đã đạt thành hiệp nghị liên hợp."
"Cái gì?" Rollon khó tin nhìn ông nội, sắc mặt lại càng bất an hơn.
"Chỉ cần trận kế tiếp, ngươi hãy làm chuyện mà quý tộc cần phải làm ở giải quán quân. Ngươi không chỉ có thể quay về Học viện Quý Tộc, không chỉ được kết hôn với con gái của gia tộc Anh Hùng, không chỉ được gia tộc dốc sức bồi dưỡng, mà còn có thể tự mình chủ trì đại hiến tế." Âm thanh của Leopold tràn đầy cám dỗ trí mạng.
"Đại hiến tế? Gia tộc chúng ta đã gần trăm năm không thể tiến hành rồi. Đại hiến tế cần có một vật thần uy, kém cỏi nhất cũng phải là một phần xương cốt của Bán Thần, chúng ta lấy cái gì mà để làm đại hiến tế chứ? Theo ta được biết, bảo vật quý giá nhất trong kho hàng gia tộc cũng chỉ là vật Truyền Kỳ mà thôi. Nếu thật sự có thể đại hiến tế, hiện giờ cha đã là Anh Hùng rồi! Ngài dùng tư cách đại hiến tế để mê hoặc chính là làm nhục trí tuệ của ngài, cũng là sỉ nhục đầu óc của ta." Rollon chăm chú nhìn ông nội của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận