Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 63: Mưa gió sắp đến (length: 7993)

Mọi người Đại Đạo tông nhìn lại.
Phong Thiên Trì cầm la bàn trong tay, có thể thấy từng sợi u quang xuyên qua trên la bàn, có màu đen, xanh lục, trắng, xám các loại.
Đây là la bàn truy tìm năng lượng, hào quang trên đó phân biệt đại biểu cho ma khí, yêu khí, quỷ khí và các loại năng lượng đặc thù kỳ dị khác.
"Là đang hướng không gian tầng thứ tám đuổi theo."
Bạch Thu Lan nói.
"Chẳng lẽ bảo vật phúc địa ở không gian tầng bảy bọn hắn cũng không cần sao?" Phong Thiên Trì rất tò mò.
Bạch Thu Lan suy tư.
Một tộc dị động thì không có gì đáng nói.
Nhưng nhiều dị tộc đồng loạt di chuyển thì chuyện này trở nên kỳ lạ.
"Ta đi xem thử!" Bạch Thu Lan chớp thời cơ nói.
"Ta cũng đi!" Tôn Nhược Vi mở miệng.
"Còn có ta!" Nguyệt Hồng Lăng lên tiếng.
"Phong sư đệ, ngươi liên hệ các tông môn khác, thông báo cho bọn họ chuyện này, luôn giữ liên lạc, nếu có tình huống gì ta sẽ báo cho các ngươi trước tiên, đến lúc đó các ngươi mau chóng hành động."
Phong Thiên Trì hơi do dự.
"Bạch sư tỷ, hay là Đại Đạo tông chúng ta cùng đi?"
"Không cần, ta đã ở Hợp Đạo cảnh, dù không địch lại khi những dị tộc này liên thủ, nhưng bọn họ muốn giữ ta lại cũng không dễ dàng."
"Hơn nữa, nhiều sư huynh đệ đến chiến trường cổ thiên kiêu này cũng là để tìm kiếm cơ duyên, hiện tại còn chưa thể xác định rõ tình hình thế nào, các ngươi cứ tìm cơ duyên trước đã."
"Được, vậy sư tỷ nhất định phải cẩn thận."
Tôn Nhược Vi liếc nhìn, vẻ mặt của nàng không biểu lộ gì, mà chỉ cần Bạch Thu Lan có mặt thì mọi sự chú ý đều đổ dồn vào nàng.
Nàng cúi đầu nhìn lồng ngực mình.
A, đều là tu hành giả, còn coi trọng cái giá trị hình thức bề ngoài làm gì, lớn là chân lý cái loại tư tưởng tục tĩu này, đáng ghét!
"Đi thôi, chúng ta đi xem thử!"
Bạch Thu Lan phất tay, ba người xuất hiện trên một đám mây trắng, hướng về nơi các tộc dị tộc hội tụ mà đi.
Phong Thiên Trì dõi mắt nhìn theo các nàng rời đi.
Sau đó bắt đầu liên lạc với các tông môn khác, về việc này, các thế lực khác phần lớn không để trong lòng.
Nhân tộc mạnh!
Rất mạnh!
Dị tộc dù có khai chiến, lúc đầu có lẽ có thể chiếm chút lợi, nhưng đợi đến khi Nhân tộc phản ứng lại thì đã chiếm bao nhiêu tiện nghi cũng sẽ phải phun ra gấp mười gấp trăm ngàn lần.
Với nhiều cường giả nhân tộc, thu thập bảo vật vẫn là chuyện cấp thiết nhất.
Bọn họ cần dùng mọi cách, mau chóng tăng cường thực lực, đạt tới đỉnh cao nhất, tiến về sườn núi Huyết Hải, khắc tên mình lên bảng Thiên Kiêu Vạn Cổ.
Bảng Thiên Kiêu Vạn Cổ, không phải dựa vào việc ai ra một quyền có lực lượng lớn nhất là có thể đứng hạng cao, mà dựa trên cảnh giới, tuổi tác, thiên phú, đại đạo của ngươi cùng với mọi yếu tố tổng hợp để hình thành thứ bậc.
Có người ở Nguyên Đan cảnh, có thể đánh ra một quyền xếp hạng chín trăm chín mươi chín, có người ở Luyện Hư cảnh đánh một quyền lên, bảng Thiên Kiêu Vạn Cổ không hề có phản ứng gì.
Đương nhiên, với cùng một độ tuổi, nếu không nóng vội thì người thực lực càng mạnh thì khả năng thứ hạng càng cao cũng lớn hơn.
Bởi vì nhiều đời thiên kiêu lưu lại tên trên bảng Thiên Kiêu Vạn Cổ quá nhiều, liên tục cạnh tranh nội bộ, liên tục tuần hoàn, đến mức hiện tại, có người tên vào được top 100, đã đủ làm chấn động toàn bộ tầng thứ nhất, thậm chí thượng trọng thiên cũng hết sức coi trọng.
Cạnh tranh thôi!
Cứ cố gắng mà cạnh tranh!
Lục Dã vượt qua chiến trường tầng thứ tám, đến chiến trường tầng thứ chín.
Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, chính là Huyết Hải Vô Cấu Thạch.
Đùa à, sống lại một đời, nếu vẫn do dự bất định, khó khăn bước đi thì còn có ý nghĩa gì của việc trọng sinh?
Phía trước xuất hiện Huyết Hải.
Huyết Hải vô biên vô tận, nhưng lại không tanh hôi, ngược lại còn mang một cảm giác ngọt ngào khó tả.
Có lẽ là do máu tươi của từng thiên kiêu đã ngã xuống mà dung nhập trong biển này tạo thành a!
Nhưng mà máu tươi này không dùng được.
Vì nó ẩn chứa chấp niệm đáng sợ đặc biệt, các loại chấp niệm vì thời gian trôi đi, không những không yếu mà còn được tăng cường.
Càng ngày càng mạnh.
Lục Dã cũng không biết, tương lai cái thứ này sẽ nảy sinh ra quái vật gì.
Dù sao vào lúc hắn thành Thiên Tôn thì biển máu này còn chưa thực sự sinh ra sinh vật gì.
Hắn cất bước.
Bàn chân đặt lên trên Huyết Hải, hướng về phía đối diện mà đi.
Hắn nhớ, Huyết Hải Vô Cấu Thạch, nằm ở trên vách đá, gần chỗ bảng Thiên Kiêu Vạn Cổ.
Trời cao biển rộng.
Huyết Hải tĩnh lặng như gương.
Lục Dã một thân trường bào đen, tóc đen dài buộc đơn giản, một bước một gợn sóng nở rộ, lộng lẫy.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía mặt trời mọc, một tấm bia đá to lớn như núi, trôi nổi trên Huyết Hải.
Bia đá màu xám nâu, tên khắc trên đó như chu sa vẽ.
Đây chưa phải bảng Thiên Kiêu Vạn Cổ thật sự.
Bảng Thiên Kiêu Vạn Cổ chân chính ở trên cao nhất của bia đá.
Khí tức chí cao vô thượng từ Hắc Bảng huyền bí tỏa ra.
Chữ vàng trên Hắc Bảng.
Mỗi cái tên một khoảng thời gian.
Lục Dã đứng đây còn nhìn không rõ, nhưng kiếp trước hắn đã từng thấy rồi, nên cũng không vội vàng xem xét lại.
Trong mắt Lục Dã, bảng Thiên Kiêu Vạn Cổ chính là Hỗn Độn Chí Bảo, thuộc về thiên sinh địa dưỡng, sản phẩm đặc thù được ngưng kết từ đại đạo mà sinh ra.
Chỉ cần có thể lưu danh trên đó, sẽ nhận được thiên địa đại đạo chúc phúc.
Cũng sắp đến rồi.
Bóng dáng Lục Dã dừng lại.
Hai chân hắn chìm vào biển máu, thân thể từng chút từng chút đắm mình xuống.
Huyết Hải lại khôi phục sự yên tĩnh.
Không bao lâu.
Phía đông nam, một vầng hào quang vàng rực nở, phật quang thánh khiết rộng lớn, một nhóm hòa thượng quả nhiên như thần phật trong truyền thuyết, đạp mây mà đến.
Phía đông, ma khí cuồn cuộn lẫn sát khí, ập tới, tiếng gào thét thê lương không ngớt bên tai, nhìn làn sương đen cuồn cuộn đó có thể khiến người ta thấy tê da đầu, linh hồn run rẩy.
Phía đông bắc, mây mù yêu quái bao phủ, từng bóng dáng đáng sợ xuất hiện trong yêu vật, thân hình hiển lộ sự hung tợn.
...
Đến rồi!
Đều đến rồi!
"Hổ điện hạ, mùi vị biến mất, ta nghi là đã tiến vào trong biển máu!"
Một lão thử tinh gian xảo nhanh nhẹn nói.
"Mùi vị biến mất cuối cùng ở đâu?"
"Ở đây!"
Lão thử tinh chỉ vào vị trí Lục Dã biến mất.
"Tốt!"
Hổ Sinh lấy ra một khối ma thạch đen, trên ma thạch đầy những lỗ nhỏ, trông như tổ ong.
"Nơi Lục Dã biến mất đã được khóa chặt, theo kế hoạch tiến hành, yêu tộc ta bố trí Tứ Tượng Trấn Thiên Đại Trận!"
"Tốt!"
"Phật môn bố trí Kim Cương Tru Ma... Các ngươi không thể đổi tên trận pháp khác sao?"
Ma tộc cũng thấy rất khó chịu.
"A di đà phật, Kim Cương Tru Ma Trận bắt đầu bố trí!"
"Quỷ tộc bố trí Thiên Quỷ Đoạt Phách Trận!"
"Tốt!"
"Linh tộc bố trí Vạn Linh Vạn Sát Trận!"
"Tốt!"
"Thần tộc chuẩn bị Thần tộc cực quang!"
"Tốt!"
Mọi thứ đã được sắp xếp đâu vào đấy.
Từng bóng người bắt đầu với công việc, lấy hướng Lục Dã biến mất làm trung tâm.
Bạch Thu Lan ba người đứng ở rất xa, nhìn cảnh này.
"Bọn họ đang làm gì vậy?"
"Bày trận."
Tôn Nhược Vi không dám tin nhìn về phía Bạch Thu Lan.
"Có phải ngươi nghĩ ta ngốc không? Ta không nhìn ra họ đang bày trận? Ý ta là, họ bày trận làm gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận