Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 156: Tiếng kêu chủ mẫu (canh ba) (length: 7441)

Thần Khê Đồng nhìn xuống Sở Linh, tràn đầy khinh thường.
"Nói đi, hiện tại ngươi dùng thân phận gì để gặp Lục Dã?" Thần Khê Đồng hỏi.
"Ta là thị nữ của công tử!"
Sở Linh lại hăng hái nói.
"Bằng chứng đâu?"
Thần Khê Đồng xòe tay ra.
"Bằng chứng gì?" Sở Linh ngơ ngác.
"Ngươi nói ngươi là thị nữ của Lục Dã thì là thị nữ của Lục Dã à? Ta còn nói ta là mẹ của Lục Dã đây, chẳng lẽ ta liền thật thành mẹ hắn."
"Sao ngươi lại mắng công tử như vậy!"
Sở Linh giận tím mặt.
Thần Khê Đồng cười khoái trá, "Ta mắng hắn là vì quan hệ hai ta rất tốt, ngươi nói ngươi là mẹ hắn thử xem, xem Lục Dã có khâu miệng ngươi lại không."
Sở Linh vừa giận vừa bất lực.
Nàng tới để nói xin lỗi với Lục Dã, không phải để gây sự.
"Không có chứng cứ..."
Giấy bán thân, sớm đã bị đốt sạch trong vòng ba phút sau khi trọng sinh rồi.
"Không có chứng cứ thì còn nói gì là thị nữ, ta còn nghi ngờ Lục Dã còn không nhận ra ngươi, thôi được rồi, đi đi, nếu ai nói là thị nữ của Lục Dã, Lục Dã đều muốn gặp, thì Lục Dã cũng không cần tu luyện nữa."
"Không được, ta thật sự có chuyện quan trọng muốn báo với công tử, ngươi nhất định phải để ta vào, bằng không lỡ dở đại sự của công tử, ngươi không gánh nổi đâu!"
Thần Khê Đồng vẫn không có ý định nhường đường.
Mà tiếp tục cản trở.
"Dĩ nhiên, nếu ngươi không có chứng cứ chứng minh ngươi là thị nữ của Lục Dã, thì cũng không liên quan lắm, ngược lại ta có một cách để ngươi chứng minh."
Sở Linh cố nén ý muốn động thủ.
"Cách gì?"
Thần Khê Đồng khẽ cười một tiếng, cả đất trời trong khoảnh khắc như mất đi màu sắc.
"Đơn giản thôi, gọi ta một tiếng chủ mẫu!"
Sở Linh sững người một chút, sau đó giận tím mặt.
Tuy nàng luôn miệng nói mình là thị nữ của Lục Dã, nhưng thật ra cũng không xem mình là thị nữ.
Công tử, cũng là gọi theo thói quen.
Lục Dã cũng từng nói, mấy nàng, không phân thê thiếp, hắn đối với tất cả nữ nhân đều đối xử công bằng, yêu thương vô hạn.
Sở Linh còn chẳng phải là thiếp, sao lại để thân phận mình biến thành thị nữ.
Thị nữ của nàng, giống như Nguyệt Hồng Lăng là sư muội, thông qua cách gọi đặc biệt, để giữ vị trí.
Không thấy nàng gọi Bạch Thu Lan đều là Bạch tỷ tỷ.
Bây giờ lại bảo nàng gọi Thần Khê Đồng là chủ mẫu?
"Ngươi mơ hão!"
Thần Khê Đồng cũng không ngạc nhiên với phản ứng này, nhún vai.
"Thấy chưa, ngươi vốn không phải là thị nữ của Lục Dã, vậy có nghĩa là không có liên quan gì với Lục Dã, ngươi có thể đi được rồi."
"Ta không phải là thị nữ của công tử, ta là thê tử của công tử, cho ta vào!"
Thần Khê Đồng xem thường sắp bay lên trời, "Ngươi còn không có tư cách làm thị nữ của Lục Dã, mà lại mơ tưởng trở thành thê tử của Lục Dã, ta thấy ngươi hoàn toàn là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, xấu xí bày trò!"
"Chỉ như ngươi thôi, mặt mũi tầm thường, vóc dáng tầm thường, tu vi tầm thường, cũng có tư cách trở thành thị nữ của Lục Dã à? Nếu Lục Dã muốn tuyển thị nữ, thì những người ưu tú hơn ngươi xếp từ Đại Đạo Tông đến cuối Đông Hải rồi, ngươi đang mơ tưởng cái gì đấy!"
Sở Linh tức đến cắn răng muốn nát.
Nàng chỗ nào là cóc ghẻ? Chỗ nào tầm thường?
Mặt nàng tuyệt sắc khuynh thành, eo nàng thon thả một vòng, mỗi chỗ trên cơ thể đều mịn màng căng tràn.
Bây giờ lại bị Thần Khê Đồng chê bai không tiếc lời.
Sở Linh muốn phản bác, nhưng nhìn khuôn mặt kinh diễm của Thần Khê Đồng, nhìn dáng người hoàn mỹ không tì vết, không sánh được, thật không sánh được.
So với Thần Khê Đồng, nàng bị áp chế toàn diện, bao gồm cả khí tràng.
Khí tràng mà Thần Khê Đồng thể hiện ra, giống như là tự phong cho mình vậy.
Chủ mẫu!
Đúng là khí thế của chủ mẫu.
Phải biết rằng, ban đầu Thần Khê Đồng vốn định biến thành dáng vẻ loli đáng yêu.
Lanh lợi, giống như thỏ con, ai mà không thích?
Nhưng mà nghĩ kỹ lại, loli à? Loli thì có cái rắm gì mà khí thế, hệ thống này muốn làm nữ vương! Nghiền nát hết thảy, diễm áp quần phương nữ vương!
Sở Linh bị Thần Khê Đồng nhìn kỹ, khí thế lại càng yếu.
Thần Khê Đồng cũng không nói gì, cứ thế nhìn nàng.
"Gọi ngươi là chủ mẫu, thật sự có thể chứng minh ta là thị nữ của công tử?" Sở Linh nghiến răng hỏi.
Thần Khê Đồng gật đầu.
"Bản chủ mẫu làm chủ, có thể chứng minh!"
Sở Linh mấp máy môi, trong lòng đang giằng co điên cuồng, tất cả là để đòi lại công tử!
Chính mình chịu chút ủy khuất, đáng giá!
Cuối cùng, Sở Linh lấy hết can đảm, giọng không lớn gọi một tiếng.
"Chủ mẫu..."
Thần Khê Đồng ngoáy ngoáy tai.
"Cái gì, ta không nghe rõ."
Sở Linh cắn môi thật mạnh.
"Chủ mẫu!"
Lần này giọng của nàng đủ lớn, Thần Khê Đồng cũng nghe rõ ràng.
"Ừm!"
Thần Khê Đồng lên tiếng.
"Được thôi, coi như ngươi chứng minh được mình là thị nữ của Lục Dã."
Thần Khê Đồng cười nói.
"Vậy ta có thể đi gặp công tử được chưa?" Sở Linh không đợi được muốn đi vào luôn.
"Láo xược!"
Thần Khê Đồng hét lớn một tiếng.
"Ngươi một tỳ nữ, gặp chủ gia cái gì, có chuyện gì thì phải báo với ta trước, ăn mặc lả lơi, một bộ dáng hồ ly tinh, bây giờ lập tức đi thay đồ tơ trắng, rồi đến nói với ta rốt cuộc có chuyện gì!"
Mắt Sở Linh đỏ rực.
Trừng trừng nhìn Thần Khê Đồng.
Thần Khê Đồng cũng nhìn chằm chằm vào Sở Linh, không hề sợ hãi, ngược lại còn mang theo vẻ đùa cợt và khinh thường.
"Thế nào? Trừng mắt to như vậy, với thái độ đó mà đối đãi với chủ mẫu của ngươi sao, một chút quy củ cũng không biết, loại người như ngươi, đến thị nữ cũng không làm được, đến làm thị nữ cũng không xứng!"
"Phản chủ, xem thường chủ mẫu, không biết tôn ti, không làm được việc, mắt mờ tối tăm, ngày ngày chỉ nghĩ leo cao, thật là mất mặt xấu hổ!"
"Là thị nữ, thì phải học cho tốt quy củ của thị nữ, lúc chưa rời khỏi chủ gia, người ta đối tốt với ngươi, là nể mặt chủ gia, bây giờ rời khỏi chủ gia rồi, ngươi là cái thá gì!"
"Tiên Thiên Kiếm Thể, ta ném cục đá cũng trúng một trăm cái Tiên Thiên Kiếm Thể!"
Mắt Sở Linh đã một mảnh đỏ tươi.
Ma kiếm không ngừng run rẩy.
"Sao nào, ngươi muốn giết chủ mẫu?"
Sở Linh kìm nén sát ý đang cuồng bạo trong lòng, nàng đến là để làm dịu quan hệ, không phải là để làm cho mối quan hệ thêm cứng ngắc.
Lúc nào cũng nghe Nguyệt Hồng Lăng nói cái Thần Khê Đồng này nói chuyện vừa thảo mai, vừa làm tức chết người, nàng còn không tin.
Trà xanh thì có gì hay, nàng cảm thấy không có chút tác dụng nào.
Ngươi cứ nhăn nhăn nhó nhó, người ta chỉ thấy ghê tởm thôi!
Nhưng bây giờ, Thần Khê Đồng thể hiện ra, đâu phải là trà xanh đâu?
Thật sự là tức Sở Linh không nhẹ.
Tức giận chạy thẳng.
Sở Linh nghi ngờ nếu mình ở lại thêm một giây nữa, thì ma kiếm đã không kiềm chế mà chém chết cái Thần Khê Đồng này rồi.
Nhìn bóng lưng Sở Linh chạy trối chết, Thần Khê Đồng kiêu ngạo ngẩng khuôn mặt nhỏ.
Không chịu nổi một đòn!
Bản hệ thống thật uy vũ!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận