Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 543: Ân Khuynh Thành độc thoại (length: 7765)

Ân Khuynh Thành buồn bã nở nụ cười.
"Thời trẻ, ta vốn là đệ tử của Vong Tình tiên cung, vì tư chất cực tốt, ham mê tu hành, tông môn có ý định để ta trở thành thánh nữ, vì điều đó ta càng thêm siêng năng tu luyện."
"Phương pháp tu hành của Vong Tình tiên cung khác với cách tu hành thông thường, khi đạt đến cảnh giới Hợp Đạo, mọi người đều muốn hợp nhất với đại đạo chí tình, nhưng đến cảnh giới Bất Diệt thì cần lựa chọn tu hành theo đại đạo chí tình hay vong tình, đây là một nút thắt quan trọng trong Chí Tình Tiên Kinh."
"Khi ấy, nhan sắc của ta nổi bật, người đồng môn ít ai lọt vào mắt, lại càng không có người vừa ý, nên ta quyết tu luyện theo đại đạo vong tình."
"Ta vốn nghĩ cả đời này chỉ sống vì cầu đạo, nhưng không ngờ có ngày lại gặp được phu quân."
Ân Khuynh Thành nhìn Lục Dã, ánh mắt dịu dàng vô ngần, như thể có thể làm tan chảy cả lòng người.
"Ngày đó, dưới gốc đào của Vong Tình tiên cung, ta đang luyện kiếm thì ngươi không biết từ đâu xuất hiện. Lúc đó, ta hoàn toàn đắm mình trong luyện kiếm, thoáng liếc qua thấy mặt ngươi, cứ ngỡ là kẻ trộm liền giận dữ ra tay."
"Nhưng, ta không ngờ thực lực của ngươi lại mạnh đến vậy, vượt xa các đồng môn, nghe nói ngươi là người tông môn mời đến, trong lòng ta có chút không phục, lại hơi tò mò."
"Về sau, ta biết tên của ngươi, biết những việc ngươi làm, sinh lòng chán ghét, vì ta ghét người lăng nhăng. Trên đời này lẽ ra chỉ nên một nam một nữ, nếu hai trái tim không thể hoàn toàn hướng về đối phương thì sao gọi là yêu?"
"Vốn nghĩ ta sẽ không bao giờ gặp lại ngươi, nhưng nào ngờ ta bị Yêu tộc truy sát, lại được ngươi cứu."
"Ta nhớ khi ấy ngươi ôm ngang eo ta, một kiếm vung ra, bao nhiêu Yêu tộc tan xác. Nằm trong vòng tay ngươi, ta ngắm nhìn sườn mặt của ngươi."
"Lúc đó ta hối hận vì sao mình lại tu đại đạo vong tình, vì sao không tu đại đạo chí tình."
"Nhưng, đại đạo đã thành, ta không thể thay đổi."
"Sau này, chúng ta cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện."
"Ta rất rất thích ngươi, cho dù ta không thể tha thứ cho việc ngươi có quá nhiều phụ nữ, không thể tha thứ việc ngươi đối xử với các nàng tốt như với ta, ta vẫn nhẫn nhịn."
"Ta cứ ngỡ nếu ta cho ngươi đủ yêu, cho ngươi nhiều tình yêu nhất, như vậy ngươi sẽ yêu ta nhất. Ta đã dùng toàn lực để yêu ngươi, thậm chí là chết vì ngươi."
"Nhưng, ngươi vẫn không yêu ta hơn những người đó. Tất cả mọi người, trong mắt ngươi đều được đối xử bình đẳng. Rõ ràng ta dốc hết tình yêu cho ngươi, mà trong số đó lại có Thượng Quan Huyễn Linh loại phế vật có thể đem đại đạo tình cảm tu đến không ra gì."
"Nguyệt Hồng Lăng đã có người trong lòng, một mực nghĩ về cái tên Phượng Vô Tà nực cười."
"Bạch Thu Lan dối trá, trở mặt bất thường, một mực dằn vặt ngươi bằng sự hối lỗi."
"Khương Điệp đầy dã tâm, chỉ nhờ vào ngươi mà mạnh lên."
"Chu Tước thị phi bất phân, chẳng hề tin tưởng ngươi."
"Ám Ly lòng dạ hiểm độc, không xứng được nuôi dưỡng."
"Sở Linh không biết điều, ngang ngược không thôi."
"Những người đó, đến người bình thường còn chẳng bằng, các nàng có tư cách gì nhận được tình yêu của ngươi?"
"Rõ ràng ta một lòng một dạ yêu ngươi, dựa vào đâu các nàng cũng có tư cách chia sẻ tình yêu của ngươi giống ta?"
"Trong mắt ta, các nàng hoàn toàn không xứng!"
"Nhưng, ta thật sự rất thích ngươi, dù biết bọn họ không xứng, ta vẫn biết nếu vạch mặt họ ra thì ngươi vẫn không nỡ bỏ rơi các nàng, chỉ tự mình chịu đau khổ."
"Ta luôn nhẫn nhịn!"
"Nhưng, mỗi lần nhìn thấy các nàng ngu ngốc, mỗi lần thấy các nàng làm ngươi tổn thương, sức nhẫn nại của ta lại yếu dần đi. Ta không thể tưởng tượng nổi, những người phụ nữ kia, rõ ràng nhận được thứ tình yêu mà ta cầu còn không được, vậy mà lại có thể cư xử như vậy."
"Ta không thể tưởng tượng nổi, phu quân đang sống trong địa ngục sâu đến thế nào."
"Thực lực của ngươi không ngừng mạnh lên, nhưng ta cảm nhận được trái tim ngươi không ngừng bị thương tổn, sớm đã rách nát."
"Cuối cùng ta vẫn không nhịn được."
"Vậy nên, ta muốn diệt trừ những kẻ đang làm tổn thương tim ngươi, gặm nhấm da thịt, hút máu của ngươi. Ta chỉ có một cơ hội, đó là lúc ngươi độ kiếp thành thánh."
"Ta không thể tưởng tượng nổi, nếu ngươi thật sự thành Thánh Nhân, những kẻ bẩn thỉu này sẽ mãi ở bên cạnh ngươi, ngươi sẽ đau khổ đến mức nào, ta thấy nỗi đau của ngươi, lại sẽ rơi vào đau khổ dường nào."
"Vì vậy, ta dùng đến một kế, đó là khiến cho tất cả chúng ta đều phản bội ngươi. Ta thực sự không muốn phản bội ngươi, nhưng nhất định phải làm gương thì bọn họ mới tin."
"Thế là, ta dùng Thành Đạo Chi Hương."
"Thành Đạo Chi Hương, sẽ không gây ra bất kỳ tổn thương nào cho ngươi, mà sẽ chỉ dồn tất cả những kẻ quan sát ngươi độ kiếp về phía ngươi."
"Phu quân, ngươi biết không? Ta nói với họ rằng Thành Đạo Chi Hương có thể khiến cho đại đạo hộ thân của ngươi tan vỡ, mà các nàng ngu ngốc lại tưởng rằng kế này rất thâm độc."
"Ha ha ha..."
"Các nàng nào biết rằng, khi đại đạo hộ thân của ngươi vỡ tan, bọn chúng một người cũng không thoát khỏi cái chết!"
"Hơn nữa phu quân, ngươi biết không? Những người thật sự đáng để ngươi bảo vệ thì đã chết trận cả rồi, những người hiểu rõ được sự báo đáp sau khi được ngươi che chở đã chết hết rồi."
"Những kẻ không chết, mà tự xưng là bạn tốt của ngươi, đều là những kẻ lén đâm dao sau lưng khi được ngươi bảo vệ."
"Bọn chúng bị ngươi tự tay giết chết, là đáng kiếp!"
"Phu quân, cắt bỏ thịt thối thì cần dao bén, tuy rằng có đau đớn nhất thời nhưng đổi lại sẽ an nhàn cả đời."
"Nhưng ta biết, ta vẫn sai."
"Ta sai rồi phu quân, ta không nên ghen tuông như vậy, nhưng ta thực sự vì yêu ngươi mà không muốn cùng ai khác chia sẻ tình yêu của ngươi, ta muốn trọn vẹn tình yêu của ngươi."
"Ta sai rồi phu quân, phản bội mãi mãi là phản bội, dù là phản bội vì muốn tốt cho ngươi thì vẫn là phản bội."
"Ta sai rồi, khi trước ngươi hỏi ta tu theo đại đạo vong tình hay đại đạo chí tình, ta đã lừa ngươi, vì ta sợ mất ngươi."
"Dù là vong tình, hay là chí tình, ta vẫn luôn dùng hết sức để yêu ngươi."
"Phu quân, sao ngươi có thể quên ta!"
Ân Khuynh Thành khóc nức nở.
Nàng thật sự rất đau lòng.
Nàng làm tất cả mọi thứ, tự hỏi lương tâm thì đều là vì tốt cho Lục Dã, nàng đã biết sai rồi.
Cho dù chỉ là vì tốt cho Lục Dã, nàng cũng không nên phản bội, không nên che giấu.
Thần Khê Đồng nghe hết độc thoại của Ân Khuynh Thành, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.
Không ổn rồi!
Lại thêm một kẻ địch đáng gờm.
Tất cả mọi chuyện xảy ra ở kiếp trước, thậm chí là ở kiếp này, đều được Ân Khuynh Thành biến thành một dáng vẻ có lợi cho mình.
Trong lời nói của nàng, Ân Khuynh Thành là người yêu Lục Dã nhất, không ai sánh bằng.
Tình yêu của cả thiên hạ cộng lại cũng không nhiều bằng một mình Ân Khuynh Thành dành cho Lục Dã.
Lông mày của Lục Dã cũng cau lại...
Bạn cần đăng nhập để bình luận