Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 397: Lục Dã tới (length: 7848)

Ám Ly trợn tròn mắt.
Hả? ? ?
Không phải?
Hắc ám bản nguyên?
Tình huống gì?
Hắc ám bản nguyên không phải có thể khuếch đại mặt tối của sinh linh?
Hiện tại ta không có phát lực, Thượng Quan Huyễn Linh vì sao nghiến răng nghiến lợi?
Ta phát lực, Thượng Quan Huyễn Linh ngược lại thì lại bắt đầu nổi điên?
Ám Ly giờ khắc này đầy trong đầu nghi vấn.
Không đúng không đúng!
Thử một lần nữa!
Sương đen lần nữa tràn vào trong người Thượng Quan Huyễn Linh.
"Nhất định là Lục Dã ca ca đang khảo nghiệm ta, đây cũng là lần khảo nghiệm cuối cùng, chỉ cần ta chịu đựng, Lục Dã ca ca sẽ tha thứ cho ta!"
"Hắn nguyện ý khảo nghiệm ta, Lục Dã ca ca quả nhiên vẫn yêu ta!"
"Không sao, Lục Dã ca ca, ta sẽ không trách ngươi!"
Ám Ly? ? ?
Sương đen lần nữa đi ra.
"Thế nhưng khảo nghiệm này không khỏi quá đáng a? Ta không thể tu luyện, tiếp theo làm sao đi theo bước chân Lục Dã? Hắn thà đem Thiên Tằm Cửu Biến miễn phí cho người khác cũng không muốn cho ta kiếm tiền! Phiền chết đi được!"
Thảo!
Không đùa, đi!
Ám Ly nhịn không được chửi ầm lên, đúng là bệnh thần kinh mà!
Nàng liền phát hiện mạch não của Thượng Quan Huyễn Linh cực kỳ không giống người khác.
Nàng căn bản không phải người bình thường!
Nàng chưa từng gặp ai thần kinh như vậy!
Thôi thôi, lần sau mà ta còn đi mê hoặc con ngốc Thượng Quan thì ta là chó!
Hắc ám vụ khí mới chuẩn bị biến mất, bóng dáng Lục Dã xuất hiện.
Mắt đỏ của Thượng Quan Huyễn Linh lập tức sáng lên.
Lục Dã hiện tại tới, khẳng định là tới dỗ dành nàng.
Ở kiếp trước đã như vậy rồi, Lục Dã nếu chọc nàng giận, nhất định sẽ tới dỗ dành, tiếp đó nàng làm cao lên, muốn để Lục Dã mang đến rất nhiều lợi lộc, rồi lại cực kỳ nhỏ giọng xin lỗi, như vậy mới miễn cưỡng tha thứ cho Lục Dã!
"A, lần này ngươi chọc ta tức giận lắm, cho dù ngươi mang rất nhiều bảo vật đến dỗ dành ta, ta cũng không tha thứ..."
Chữ "ngươi" còn chưa kịp nói ra, bàn tay lớn bao phủ hào quang của Lục Dã nháy mắt vồ tới trước mặt Thượng Quan Huyễn Linh.
Thượng Quan Huyễn Linh ngây dại.
Hắn đây là muốn đánh mình sao?
Nếu hắn đánh mình, vậy thì mình tha thứ hắn thôi.
Nếu hắn đánh mình sớm hơn, thì mình đã sớm tha thứ cho hắn.
Thế nhưng cơn đau dự đoán cũng không hề xuất hiện, Lục Dã chỉ hư trảo một cái vào Thượng Quan Huyễn Linh, vạn đạo xuất hiện, trực tiếp khóa kín một tia hắc ám bản nguyên này, nếu nhìn kỹ có thể thấy, một chiêu này của Lục Dã giống hệt như khi Đạo Ngân Đại Đế khóa lại phân hồn của Ám Ly lúc trước.
Bắt được một tia khí tức này, bóng dáng Lục Dã nháy mắt biến mất.
Thượng Quan Huyễn Linh đã làm xong chuẩn bị bị đánh, kết quả Lục Dã đã biến mất không thấy gì nữa.
Thượng Quan Huyễn Linh?
Vì sao không đánh mình?
Quả nhiên, Lục Dã ca vẫn là không nỡ đánh mình.
Vậy nhất định là một sự tôi luyện!
Nàng phải tin tưởng Lục Dã ca ca!
Nhưng, vì sao không đánh chứ?
Đánh một chút ta cũng sẽ không giận, đánh một cái cơn giận của ngươi có lẽ cũng tan thôi!
. . .
Lục Dã chắc chắn không biết Thượng Quan Huyễn Linh đang nghĩ gì, nếu hắn biết, khẳng định vô cùng chấn động và không hiểu.
Hiện tại Lục Dã, vạn đạo bắn ra, tạo thành lao tù khóa kín một tia khí tức này của Ám Ly.
Bóng dáng của hắn kèm theo tiếng sấm vang dội, cuồng bạo lao về vị trí của Ám Ly.
Từng đạo lôi đình đen kịt không ngừng biến mất trong hư không.
. . .
Ám Ly cảm nhận được một màn này, nàng thoáng mộng.
Lục Dã vậy mà ở cùng con ngốc Thượng Quan?
Không nên a!
Chẳng lẽ Lục Dã đã tha thứ cho Thượng Quan Huyễn Linh? Cũng không đúng, nếu đã tha thứ thì Thượng Quan Huyễn Linh không thể nổi lên mặt tối để mình cảm nhận được.
Vậy tại sao Lục Dã không đánh Thượng Quan Huyễn Linh bay ra ngoài?
Bất quá Lục Dã đã tới, vậy thì đến đi, nàng cũng sớm không chờ nổi.
Giờ phút này nàng đã sớm bố trí thiên la địa võng, chờ đợi Lục Dã đến.
Ma triều!
Ở kiếp trước ma triều còn có kết thúc, nhưng ma triều một đời này thì vô cùng vô tận, dù có làm Lục Dã mệt chết, hắn cũng không thể giết hết!
Nàng ngay ở trung tâm ma triều, chờ đợi Lục Dã đến!
"A!"
Một tiếng thét thảm đột nhiên vang lên trong miệng Ám Ly.
"Ta đang làm việc chính, đừng chuyển thống khổ cho ta!" Ám Ly vừa sợ vừa giận nói.
Hắc ám bản nguyên thì hoàn toàn không để ý nàng.
Lại là ngươi mang đến đau khổ, không chuyển cho ngươi thì chuyển cho ai?
Mặt Ám Ly vặn vẹo, cơn đau dữ dội không ngừng kích thích suy nghĩ của nàng.
Nàng đang nỗ lực khiến phân hồn của mình tiêu tan, chết tiệt, kỹ năng phân hồn này thật sự là khiến nàng vừa yêu vừa hận, yêu là chỉ cần có phân hồn, ở cùng một tầng trời nàng có thể ở khắp mọi nơi.
Hận là chỉ cần bị Lục Dã bắt được, Thiên Đạo có thể trực tiếp khóa chặt bản thể hắc ám bản nguyên, cuồng oanh loạn tạc vào hắc ám bản nguyên.
Thiên Đạo không thể hoàn toàn hủy diệt hắc ám bản nguyên, nhưng có thể thông qua kiếp lôi để hắc ám bản nguyên suy yếu điên cuồng.
"Gọi Vô Tâm tới!"
Giọng Ám Ly lạnh giá nói.
Rất nhanh, bóng dáng Vô Tâm Ma Chủ xuất hiện.
Bất tri bất giác, Vô Tâm Ma Chủ đã trở thành nửa thuộc hạ của Ám Ly, với người như Vô Tâm Ma Chủ, chắc chắn không muốn dưới trướng người khác, nhưng những gì Ám Ly mang đến cho toàn bộ Ma tộc thực sự là quá lớn.
Lớn đến mức Vô Tâm Ma Chủ sinh ra cảm giác như bị hạnh phúc đập choáng váng.
Chỉ trong mấy chục năm ngắn ngủi, toàn bộ Ma tộc không chỉ khôi phục thực lực bị Lục Dã phá hoại trước đây, mà còn mạnh thêm một tầng nữa!
Bảo vật vận chuyển từ vực ngoại đến, còn có lượng lớn tài nguyên kia, Vô Tâm Ma Chủ chưa từng cảm thấy mình no đủ đến vậy.
Hắn nhìn Ám Ly, ánh mắt ôn nhu lạ thường.
Đây là bà phú!
Đây là rạng đông của Ma tộc, là Thánh Nhân của Ma tộc!
"A Ly, ngươi làm sao vậy?" Vô Tâm Ma Chủ nhìn dáng vẻ mày cau chặt của Ám Ly, nhịn không được quan tâm hỏi.
Mặt Ám Ly đen lại.
"Ta đã nói rất nhiều lần rồi, đừng gọi ta như vậy! Đừng gọi ta như vậy! Ngươi mẹ nó không hiểu tiếng người à!" Ám Ly nghiến răng nghiến lợi nói.
Vô Tâm Ma Chủ không để ý chút nào, cười ôn hòa, "A Ly, ta chỉ thấy gọi vậy êm tai thôi, ngươi đừng hiểu lầm."
"Ta là nữ nhân của Lục Dã! Nữ nhân của Cửu Mệnh Thiên Tôn! Bỏ cái si tâm vọng tưởng của ngươi đi!"
"Đó là kiếp trước, kiếp này ngươi tự do."
"Kiếp này cũng vậy, cả người ta đều là của Lục Dã, ta dù có tranh giành một mình Lục Dã với bảy ả kia cũng vẫn hơn ngươi gấp vạn lần!"
Vô Tâm Ma Chủ không hề tức giận.
"Không sao, ta có thể chờ. Chờ ngày ngươi cảm động vì ta!"
Ám Ly hít sâu một hơi, nếu không phải uy vọng của Vô Tâm Ma Chủ trong Ma tộc quá lớn, nàng đã sớm giết chết hắn.
Thực ra tám nữ nhân này có điểm chung, đó là cho dù phản bội Lục Dã, vẫn kiêu ngạo mình đã từng là nữ nhân của Lục Dã, ngoài Lục Dã, không còn nam tử nào lọt vào mắt xanh của bọn họ.
Dù là Nguyệt Hồng Lăng, cũng vì bạch nguyệt quang mình cầu không được, nhưng khi bạch nguyệt quang xuất hiện trước mặt, Nguyệt Hồng Lăng cũng sẽ nảy ra suy nghĩ "Có thế này thôi sao?".
Ám Ly hít sâu một hơi.
Không quan trọng, lần này Lục Dã nếu thắng, Vô Tâm Ma Chủ sẽ chết.
Vô Tâm Ma Chủ nếu thắng, Vô Tâm Ma Chủ cũng sẽ chết, nàng cũng lười tranh cãi với một người sắp chết.
"Lục Dã tới rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận